Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Từ bỏ anh vì không muốn làm người thứ ba
A
nh mất bình tĩnh khi vợ đến, anh đuổi chị ấy đi, nói không quen chị. Anh giận, tháo nước truyền, bỏ về khách sạn, không ở viện nữa. Mọi người lại gọi cho em, nhưng em sẽ không quan tâm, không lo cho anh nữa.
Hôm qua anh và em đã quen nhau được 6 tháng, em vui mừng mình đã yêu anh, đáp lại tình cảm nồng nàn của anh. Sau khi từ nhà em về, anh gặp tai nạn, em đưa anh đến bệnh viện, ngày hôm sau đồng nghiệp của anh đến, em mới biết rõ sự thật.
Em gặp anh vào một ngày đẹp trời nơi Văn Miếu, chẳng hiểu vì sao anh lại yêu em, anh nói yêu em ngay từ lần đầu gặp mặt nhưng em không tin lắm. Thời gian trôi qua, anh nhiệt tình chăm sóc em, mỗi khi ra Hà Nội công tác, ngày nào anh cũng qua nhà em chơi, bố mẹ em cũng quý anh nhiều. Anh ngoan ngoãn và thật thà dù hơn em nhiều tuổi. Với sự nhiệt tình của anh, dần dần em nhận ra rằng mình đã yêu anh.
Anh nói chưa có gia đình, mẹ luôn mong anh lấy vợ. Em từng hỏi vui có khi nào anh có con riêng không, anh nói không có. Đến hôm qua vào viện, anh không muốn báo cho anh chị vì không thích dù nhà họ ngay gần bệnh viện. Đồng nghiệp của anh đến, họ lỡ nói "Không biết có nên gọi cho vợ anh đang ở Sài Gòn không". Em chột dạ, anh có vợ rồi sao? Sau khi hỏi đồng nghiệp, em biết anh có vợ và một con nhỏ. Em thất vọng và hụt hẫng, chờ anh phẫu thuật thành công xong, em lặng lẽ ra về khi anh trai anh đến.
Chiều tối, khi anh hết thuốc mê và tình dậy, không thấy em, anh dọa tự tử dù vừa phẫu thuật não. Anh tháo hết dây truyền nước đòi về nhà em nếu em không lên, anh làm bệnh viện náo loạn và nghĩ anh trai anh đuổi em về. Khi ấy, mọi người liên tục gọi cho em, mong em sang viện để anh không làm gì dại dột. Vì lo cho anh nên em vẫn sang dù biết giờ đây em thật chằng còn tư cách gì sang viện thăm anh nữa.
Em đã nói em biết anh có vợ và có con rồi, em sẽ từ bỏ anh vì không muốn làm người thứ ba. Anh nói anh không có vợ, anh không có con, đó là chắc chắn. Em không biết chuyện gia đình anh có vấn đề gì nhưng dù sao chị ấy cũng là vợ anh. Anh mất bình tĩnh khi vợ đến, anh đuổi chị ấy đi, nói không quen chị. Chị ấy nói em là nguyên nhân khiến anh hắt hủi chị nhưng em không thấy có lỗi đâu vì em chẳng làm gì.
Em thấy chị sao đáng thương quá, anh hiền lành là thế sao lại đối xử với chị ấy như vậy. Sau khi nói chuyện với chị, em cũng về nhà. Anh giận, tháo nước truyền, bỏ về khách sạn, không ở viện nữa. Mọi người lại gọi cho em, rằng anh lại làm loạn lên rồi, nhưng em sẽ không quan tâm, không lo cho anh nữa. Anh có vợ, dù có chuyện gì chị ấy cũng sẽ chăm sóc cho anh.
Nhanh khỏe lại nhé, đừng yêu em nữa, em từ bỏ anh rồi, em không muốn làm người xấu đâu. Em hành động đúng dù hậu quả có ra sao đi nữa.
Hằng