Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Tôi có tội với chồng
N
hiều khi tôi thấy tôi tệ bạc khi có cảm tình với chồng của bạn và đã lừa dối chị ấy và chồng tôi, nhưng không sao cưỡng lại được tình cảm trong con người mình. Tôi muốn quên đi người thứ ba trước khi quá muộn nhưng chưa tìm cách thoát ra được, và mỗi lần như thế tôi lại nghĩ đến người thứ ba.
From: Thanh Vân
To: vne-tamsu
Sent: Wednesday, July 12, 2006 10:50 AM
Subject: Toi co toi
Tôi viết ra những dòng này với những xấu hổ của bản thân và mong muốn tìm được những lời khuyên chân thành từ phía các bạn để giúp tôi thoát ra khỏi tình trạng khó ăn khó nói này.
Tôi là người rất hay đọc mục Tâm sự của báo VnExpress và tôi đã từng đọc những dòng tâm sự của những người phụ nữ đi ngoại tình và tôi đã từng rất tức giận. Nhưng đúng là chẳng ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra với mình, chua xót thay tôi lại đang là con người đáng ghét đó.
Viết đến đây có thể bạn đã bắt đầu không có cảm tình với tôi rồi, nhưng xin các bạn hãy đọc nốt những dòng tâm sự tôi viết ra đây và có thể đưa ra những lời khuyên có ích cho cuộc sống của tôi.
Hồi tôi lấy chồng, mới chỉ cách đây 2 năm thôi, bạn bè tôi ai cũng nói là tôi rất may mắn khi tôi lấy được anh ấy. Một anh chàng cao to đẹp trai, giỏi giang lại tốt tính, gia đình của anh lại khá giả nữa chứ. Có những người còn nói thẳng với tôi là "mày làm thế nào mà "câu" được một thằng đẹp trai lại giỏi giang như thế?"
Trước mọi bàn tán chúng tôi vẫn rất yêu nhau và tiến tới hôn nhân với nhiều vất vả ban đầu. Khi lấy anh tôi vẫn đang là sinh viên năm cuối. Cũng nên nói qua cho các bạn biết về bản thân tôi.
Tôi sinh ra trong một gia đình công nhân nghèo. Tôi là người có chí. Tôi đã thi đỗ ĐH ngay từ năm đầu tiên và trong quá trình học tôi đã luôn đứng đầu trong các phong trào học tập, giấy khen và bằng khen tôi đều có. Ngoài học tập tôi còn xuất sắc trong các phong trào của Đoàn trường, tôi tự lập ra câu lạc bộ và làm MC, CLB đó phát triển khá thành công cho đến tận bây giờ khi tôi đã tốt nghiệp ra trường.
Thương bố mẹ, tôi tự túc đi làm thêm để kiếm tiền trang trải cho học phí và những chi phí cho cuộc sống hàng ngày và cũng là để trau dồi kiến thức, thu thập thêm kinh nghiệm làm việc với người nước ngoài.
Bây giờ khi nhìn lại tôi cũng khá kinh ngạc không hiểu tại sao tôi có thể làm được tất cả những điều đó cùng một lúc. Là sinh viên nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ là mình phải mua sắm cho bản thân để bằng bạn bằng bè mà lúc nào trong đầu tôi cũng là những sự phân chia về thời gian để tôi có thể làm tốt tất cả những gì tôi muốn và nghĩ là rất tốt cho sự phát triển của tương lai.
Tôi ăn mặc giản dị lối sống giản dị, ngoại hình thì rất bình thường nhưng có nhiều người nói là tôi có duyên ăn nói nên tôi có được rất nhiều cảm tình từ phía người nghe. Lối nói chuyện của tôi hấp dẫn nên không xinh nhưng có rất nhiều người tìm đến với tôi.
Khi tôi gặp anh ấy là lúc tôi còn một năm nữa là tốt nghiệp. Tôi biết anh rất trân trọng những gì tôi đã vươn lên và đạt được khi tuổi còn quá trẻ. Tôi thì rất có cảm tình với anh ngay từ buổi gặp đầu tiên vì anh đẹp trai và hơn cả là anh tỏ ra là người rất hiểu biết.
Từ ngày gặp và yêu anh tôi trở nên khác hẳn, đang phấn đấu và quyết tâm như thế nhưng mà tôi sẵn sàng bỏ làm MC, một công việc mà lúc nào tôi cũng muốn làm và chưa bao giờ tin tưởng giao cho ai cả, để về với anh vào cuối tuần. Đám cưới chỉ trước khi tốt nghiệp vài tháng. Tôi làm được nhiều thứ một lúc, lấy chồng và tốt nghiệp ĐH.
Cuộc sống mới ban đầu và cho đến tận bây giờ theo tôi vẫn hạnh phúc nhưng nếu câu chuyện chỉ dừng lại ở đây thì tôi lại không phải đau đầu như bây giờ.
Anh sinh ra trong một gia đình thuần nông, tuy bố mẹ anh có thoát ly nhưng lối sống thì vẫn như thế không có gì thay đổi. Tôi là người nhanh nhẹn, làm việc có kế hoạch và rất có trách nhiệm với những lời mình nói và công việc mình làm. Tôi không thể chấp nhận được lối sống buông thả, bừa bộn của cả nhà anh.
Chỉ có tôi là người duy nhất có ý thức trong ngôi nhà 7 người giữ gìn vệ sinh sạch sẽ trong ngôi nhà, còn lại ai làm gì xong cũng quăng quật đây đó và trở thành thói quen không có hy vọng sửa đổi. Anh cũng thế, tôi đã góp ý không biết bao nhiêu lần về việc ý thức giữ gìn vệ sinh chung cho ngôi nhà đẹp và gọn gàng hơn nhưng mọi cố gắng của tôi chẳng có ai ghi nhận cả, bẩn cũng như sạch, chẳng ai quan tâm đến ai. Tôi sống chung cùng gia đình chồng nên nhiều khi muốn thay đổi cũng rất khó.
Cuộc sống cứ trôi qua như thế, nói là quen thì không phải nhưng tôi đã dần thích nghi và tự cho mình thói quen dọn dẹp lại khi thấy không vừa mắt và cũng chẳng buồn trách móc ai nữa vì sẽ không có thay đổi.
Nhưng những khó chịu trong lòng tôi thì chỉ có một mình tôi biết và một người nữa biết. Người đó có lối sống giống tôi, quan điểm sống giống tôi, anh ấy rất giỏi giang và rất có trách nhiệm. Chúng tôi hòa hợp trong từng những bản nhạc nước ngoài. Thế rồi mặc cho thực tế là cả hai đều đã có gia đình nhưng những chia sẻ về cuộc sống qua những tin nhắn đã khiến cho chúng tôi đến với nhau ngày càng nhiều hơn.
Khi nhìn lại mình hình như tôi có thấy nguyên nhân tại sao tôi lại đang ở trong tình cảnh không toàn tâm toàn ý với chồng. Có lẽ bởi tôi thấy chán chồng tôi ở cái thái độ sống cũng như làm việc luôn không có kế hoạch và lúc nào cũng mệt mỏi mỗi khi đi làm về.
Chúng tôi đã có con, thời gian dành cho nhau cũng không còn như trước nữa. Tôi luôn là người rất chiều chồng và con. Nhiều khi tôi thấy sự chăm sóc quá đáng của mình khiến chồng tôi ỷ lại và luôn mong chờ tôi làm mọi thứ kể cả việc trông con và chăm sóc con.
Anh chưa bao giờ là người chủ động trong tất cả mọi công việc trong gia đình cũng như chăm sóc con cái. Tôi thấy mệt mỏi và mỗi lúc như thế tôi lại nghĩ đến người thứ ba kia. Một người tôi rất ngưỡng mộ về ý chí vươn lên làm giàu cũng như những tinh tế và khôn ngoan trong con người anh ta.
Dùng từ “ngoại tình” đối với tôi lúc này không biết là có quá cho tôi không nhưng tôi nhận thức được rằng tôi không làm gì ảnh hưởng đến gia đình cả. Tôi vẫn là người có trách nhiệm. Chỉ có điều tôi đã hò hẹn với người thứ ba kia được hai lần rồi. Chúng tôi đến với nhau chỉ để tâm sự không hơn không kém.
Anh ấy trân trọng tôi cũng như tôi rất tôn trọng anh ấy. Cả hai đều nhận thức rằng không thể để gia đinh đỗ vỡ. Khi nói chuyện với anh ấy tôi cũng đã nói rằng tôi cảm thấy như thế này là tội lỗi nhưng anh ấy mỗi lần thấy tôi áy náy đều tìm mọi lý lẽ để thuyết phục tôi rằng chúng tôi không làm gì quá đáng ảnh hưởng đến gia đình cả.
Tôi cũng không biết tình cảm tôi dành cho anh ấy có phải là tình yêu không hay chỉ là sự mù quáng và ngưỡng mộ hóa lý tưởng về anh ấy thôi. Nhưng phải nói rằng tôi cảm thấy nhớ khi không nói chuyện với anh ấy và mỗi lần nói chuyện, tôi thấy được sự chín chắn và khôn ngoan tôi mong muốn chồng tôi có được.
Tôi thật sự vẫn rất yêu chồng. Tuy anh có những nhược điểm đó nhưng tôi rất yêu và đôi khi còn cảm thấy anh đáng yêu trong những cái mà tôi cho là chưa chín chắn lắm. Tuy tôi còn trẻ nhưng do tôi cũng lăn lộn khá nhiều khi còn là sinh viên nên suy nghĩ cũng như hành động của tôi thường già hơn rất nhiều so với các bạn cùng lứa tuổi.
Chính vì thế mà những gì tôi mong chờ ở chồng tôi thì người thứ ba kia lại có và có lẽ chính vì nguyên nhân này mà tôi đã mắc lỗi với chồng tôi. Có những hôm đi ngủ rồi mà tôi vẫn mong nhớ về người đó, muốn được nhìn thấy mặt mặc dù chỉ trong giây lát.
Một điều thuận lợi cũng như khó khăn ở đây chính là gia đình của tôi và gia đình của người thứ ba kia rất gần nhau, cả hai đều biết rất rõ về nhau. Tôi thường xuyên sang nhà anh ấy chơi và tôi cũng chơi thân với vợ của anh ấy. Tất nhiên tình cảm giữa tôi và anh ấy thì cả vợ anh ấy và chồng tôi đều không biết.
Nhiều khi tôi thấy tôi rất tệ khi tôi đã có cảm tình với người chồng của chị bạn tôi và đã lừa dối chị ấy và chồng tôi nhưng tôi không sao cưỡng lại được tình cảm trong con người mình. Có lẽ nếu đó chỉ là tình cảm ngưỡng mộ đơn phương thuần khiết thì sẽ chẳng có gì xảy ra, đằng này tình cảm đó lại được chia sẻ từ hai phía tôi và anh ấy nên nó lại được phát triển trong vụng trộm. Mà đồ ăn trộm bao giờ cũng lạ và ngon.
Tôi yêu chồng và con tôi, tôi không muốn đánh mất những gì tôi đang có. Tôi muốn quên đi người thứ ba trước khi mọi thứ trở nên quá muộn nhưng tôi chưa tự mình tìm cách thoát ra được trong khi cuộc sống vợ chồng thì đầy rẫy những khó khăn, căng thẳng và mỗi lần như thế tôi lại nghĩ đến người thứ ba.
Tôi muốn quên nhưng cảm thấy khó quá khi người ấy lại không xa tôi về khoảng cách, lúc nào tôi cũng có thể nhìn thấy và tiến đến để nói chuyện mỗi khi tôi cần. Có một điều lạ lùng là khi nói chuyện với người thứ ba xong thì tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều và dễ thông cảm với lỗi của chồng mình hơn. Tôi cũng không hiểu là người thứ ba kia chỉ đóng vai trò tư vấn cho tôi hay là một người tình của tôi nữa?
Xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên. Tôi chân thành cảm ơn các bạn.
Thanh Vân
Ý kiến chia sẻ, xin gửi về Tamsu@VnExpress.net (Vui lòng gõ có dấu, gửi file kèm).