A book is to me like a hat or coat - a very uncomfortable thing until the newness has been worn off.

Charles B. Fairbanks

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Suốt đời này vợ sẽ không hỏi chồng đi đâu, làm gì
iờ thì mặc kệ, anh có thể chơi khi nào có việc em gọi về và đi đâu em sẽ không hỏi anh, em hứa... Em im lặng đó anh và suốt đời này vợ anh sẽ im lặng. Mong rằng anh không làm điều có lỗi với em, vì rằng em yêu và tin anh. (Luc Binh Lan)
From: luc binh lan
Sent: Friday, June 25, 2010 6:42 PM
Hưng à!
Lời đầu tiên em muốn gửi đến anh là em rất yêu anh, yêu ông chồng mà hằng ngày em hay nói và có những lần to tiếng với nhau. Không biết từ bao giờ chúng mình lại như vậy nữa, có lẽ do cuộc sống đúng không anh? Không phải em không tốt và cũng không phải anh không tốt, vì rằng tình yêu 7 năm đủ làm cho 2 ta có sự thông cảm để đi đến kết hôn như ngày hôm nay.
Cuộc sống càng về sau, không biết từ bao giờ em bắt đầu sống một cuộc sống chấp nhận và bất chấp. Có lẽ là vì hạnh phúc chúng mình, cái tôi ở em quá lớn và và mưu mô tính toán làm ăn phát giàu ở con người em khi chìm sâu vào đồng tiền quá rồi, giờ đây em chỉ biết một cuộc sống kiếm tiền mà đó là điểm anh không yêu ở con người em?
Em không biết tại sao. Từ cái ngày định mệnh đó, em phải bị áp lực, biết bao nhiêu câu hỏi từ nội ngoại "sao chồng mi hôm nào cũng ngồi ở sòng bài thế, chẳng thấy lo làm". Em khóc và khóc rất nhiều, để giờ đây em không khóc được nữa và cho anh làm những gì anh muốn. Khi cái thai thiên thần nhỏ được 4 tháng, em thấy anh ê chề lo chơi quá. Cũng đúng thôi bởi anh là con nhà giàu, không làm cũng có tiền tiêu... Bởi vậy em đã mang thiên thần mình vào kinh doanh.
Đi đường lấy hàng, xem hàng... lúc nào em cũng amen cầu mong sự bình an cho mẹ tròn con vuông, và anh cũng vậy. Em tưởng anh sẽ thay đổi, sẽ thương yêu em hơn, nhưng chấm hết. Từ đó em làm gì em cũng sẽ không mong rằng ở đó anh sẽ lo và thương em nữa. Ngày qua ngày, khóc rồi tự em đứng dậy và bước tiếp, em không muốn dừng lại dù anh xúc phạm em, làm gì em thì em cũng vậy.
Và chúng mình quyết định chuyển quán, phần vì em vui lắm, vì thoát ra khỏi sự tụ tập chơi bời nhậu nhẹt, cờ bạc đó, em vui lắm anh biết không. Và sự ưu ái không được bao nhiêu khi mẹ tròn con vuông. Một tháng ở trong nhà em còn chịu không được huống gì là 3 tháng 10 ngày cho đủ ngày đủ tháng, em và con quyết định lên quán để quán xuyến vì rằng nợ nần còn đó, làm sao em không suy nghĩ và anh vẫn vậy. Đôi lúc anh đi em một mình lo con, một mình bán hàng, con khóc em lại gọi anh về.
Một thời gian khi con được 4 tháng em thuê một người giữ em, vì em biết công việc của mình bắt buộc phải đi nhiều xa con... Giữa nắng giữa mưa, giữa đêm khuya chỉ một mình em đi lấy hàng, giao hàng em đã khóc đấy, vì sự vô tâm và có lẽ chúng ta cưới nhau quá sớm so với tuổi chơi của anh.
Anh nè! Em xin anh được không? Xin anh hãy thương em.
Vì có lẽ em không biết công việc làm tiền nó đưa em về đâu, đi đâu nữa, để lỡ có chuyện gì em còn biết anh thương em và lo lắng cho em, vậy là em vui rồi. Từ ngày em quán xuyến công việc buôn bán, anh chẳng quan tâm sao cả, giá cả, công nợ và hiện tại nhà mình có tiền không. Em muốn nói với anh là không có, bởi chi tiêu lãng phí của anh, những cuộc nhậu say xỉn.
Chồng à! Em biết 2 chúng ta đã bắt đầu 2 lối sống, vợ không thuận chồng và ngược lại thì em làm bao nhiêu cũng vậy, không có đồng dư. Em tin là anh hiểu và thương em, em tin vì rằng chúng ta đã thương yêu nhau 7 năm và đó là mối tình cổ tích không một ai được như anh và em. Anh hãy tỏ ra yêu thương em đi, để em có sức mạnh, em biết anh không ngoại tình, chỉ vì anh hay chơi bạn bè nhiều quá thôi.
Ngọc Hưng à! Anh biết không hôm đó em đi giao hàng về muộn, con mọc răng nên sốt, ăn bao nhiêu ói bấy nhiêu, anh không lo được, em vừa về anh không vui. Em biết vì em về muộn anh không đi đánh bóng được em đã rất buồn. Vì chuyện đó, cảm giác đó nhiều rồi nên giờ em vô cảm. Em thấy anh thay đổi và bắt đầu sống chấp nhận.
Anh bảo em đừng đi nữa, và em đã giá như, giá như anh lo để làm, giá như anh đi giao hàng cho em, và giá như em không lo làm để anh nỡ đánh xe đẹp đi chơi cùng chúng bạn và được họ gọi "đại gia". Và giá như anh hiểu, thương em... để em có cuộc sống nhẹ nhàng hơn. Giờ thì mặc kệ rồi, anh có thể chơi khi nào có việc em gọi về và đi đâu em sẽ không hỏi anh, em hứa...
Anh thấy không em đã làm được và sẽ làm được để cả anh và em nhẹ nhàng hơn. Để một ngày anh hỏi em sao em lại thế "không hỏi anh đi đâu làm gì". Không và không vì dù nói thì chúng ta lại nặng nề thêm, em im lặng đó anh và suốt đời này vợ anh sẽ im lặng... Mong rằng anh không làm điều có lỗi với em, vì rằng em yêu và tin anh. Hạnh phúc dành cho anh.
Em cũng không mong anh đọc được, vì rằng em biết anh chỉ hay vào mục Thể thao thôi.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)