Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Sex với chồng rất nhạt nhẽo
A
nh đáp ứng bình thường nhưng số lần tôi hài lòng khá hiếm. Nhiều khi tôi chưa kịp vào cuộc hoặc mới chuẩn bị thì anh xong rồi. Có khi thì hì hục cả buổi mà anh cũng chưa xong làm tôi đau đớn mình mẩy, anh cũng mệt rồi qua luôn. Tôi mất hứng và chồng cũng lơ luôn.
Cuộc sống tôi là một câu chuyện rất dài mà hầu hết thời gian sống trong buồn tủi, cô đơn, nước mắt. Tôi lớn lên trong một gia đình không dư giả và không hạnh phúc. Tôi tự lập sớm và hầu như sống cách biệt với gia đình cả tinh thần lẫn vật chất. Tự học tự kiếm việc, giúp đỡ đôi chút cho gia đình và không nhận được bất cứ chia sẻ vật chất và tình cảm gia đình nào. Vì thế, tính tôi khá mạnh mẽ, bất cần nhưng luôn khao khát yêu thương và được yêu thương.
Tuổi trẻ trôi qua vài mối tình, nhưng chỉ có một mối tình mà tôi đã hết lòng và hy sinh vì họ. Tôi yêu chân thành rồi kết cục nhận sự phản bội đau đớn và đầy nước mắt cũng một phần do hoàn cảnh gia đình nữa. Năm 29 tuổi, tôi lấy chồng sinh con. Tôi yêu chồng và rất yêu con. Gia đình chồng hầu như trái ngược gia đình tôi cả vật chất lẫn nếp sống. Tôi cứ ngỡ hạnh phúc đã mỉm cười với mình nhưng lúc này tôi nhận ra đang có một bi kịch khác với bi kịch mà tôi từng sống. Không biết có phải tôi tham lam và đòi hỏi quá không hay chính sự nhạy cảm mà tôi tự nhận lấy u uất đau khổ cho mình?
Sau gần một năm tôi ở nhà với con do khoảng cách quê xa. Tôi đang chờ xin việc và mở quán bánh nho nhỏ để kiếm thêm vài đồng cho vui. Vợ chồng tôi không nhiều tiền nhưng cả hai đều không đặt nặng chuyện tiền bạc. Chồng sống vô tư và khá hào phóng nhưng chính điều đó khiến tôi ngạt thở. Anh hầu như không ở nhà ngoài ăn ngủ tắm rửa, tâm trí lúc nào cũng phải đi đâu đó. Có con anh cũng chỉ nựng chút rồi đi, không bao giờ ru, canh con ngủ hộ vợ quá 5 phút.
Vợ chồng tôi đang sống nhà ba mẹ chồng nên bất cứ việc gì anh cũng đổ riết cho mẹ, cho vợ rồi đi. Anh rất nhiệt tình, hăm hở với bạn bè và luôn khởi xướng mọi cuộc vui và không biết bao lần về nhà trong trạng thái không biết trời mây gì nữa. Anh rất kén ăn nên mỗi lần vậy tôi rất bực mình lẫn xót cho chồng. Nhỏ nhẹ, tỉ tê anh càng đi, mà làm to chuyện anh chỉ ngoan được một ngày.
Tính anh hiền, lại không thích nói đi nói lại, chỉ làm theo ý mình dù ba mẹ cũng góp ý lẫn la mắng. Anh đi là đi, không cần nói năng, có gọi hỏi hay hối thúc về thì y như rằng trăm lần đều hứa nhăng cuội và kéo giãn giờ cao su ra cả mấy tiếng đồng hồ. Con có sốt hay biếng ăn cũng tỉnh queo "không sao đâu mà", nếu không gọi hay to tiếng thì anh đi luôn tới khuya. Không nhậu thì chơi bài bạc ăn tiền cho vui, nếu có bị ở nhà thì anh chơi game, xem ti vi, hút thuốc và nhâm nhi vài lon một mình như tự kỷ.
Cả ngày vợ chồng không nói với nhau câu nào mà chủ yếu là tôi nói. Hầu như anh không để ý cái gì trong nhà và không quan tâm vợ con sống sao. Lương đưa đều nhưng lấy lại để tiêu thêm cũng nhiều. Với anh thì cái gì cũng phải thoải mái, không cần lo xa. Tôi thường thu vén và tỉ tê với anh nhưng nước đổ lá khoai nên đôi lúc giận kinh khủng.
Chuyện sinh hoạt vợ chồng càng tệ. Lúc mới cưới có bầu, tôi nhận thấy mình yêu chồng và rất nhiệt tình chuyện đó, anh cũng đáp ứng bình thường nhưng số lần tôi hài lòng khá hiếm hoi. Tôi cứ nghĩ anh lo cho tôi bầu bí nên làm cho xong chuyện nhưng sau sinh con vài tháng, tôi thấy anh cũng không mặn mà.
Tôi chăm con cả ngày mệt nên không ham muốn như trước nhưng vì yêu và sợ chồng đói nên vẫn chiều. Nhưng anh vẫn thế, làm cho xong mà nhiều khi tôi chưa kịp vào cuộc hoặc mới chuẩn bị thì anh xong rồi. Có khi thì hì hục cả buổi mà anh cũng chưa xong làm tôi đau đớn mình mẩy, anh cũng mệt rồi qua luôn. Tôi mất hứng và chồng cũng lơ luôn.
Nhiều khi cả tháng không chạm nhau lần nào. Tôi cũng thấy lạ, vì đàn bà còn dễ hiểu chứ đàn ông không có cũng thật lạ. Tôi để ý nhưng thấy chồng không có biểu hiện bồ bịch bên ngoài. Một lần thử số lạ xưng bồ cũ gặp thì anh chạy tới ngay. Tôi chơi bài ngửa thì anh cười hì hì rồi qua làm tôi rất phân vân không hiểu được chồng. Tôi nói thẳng ra thì anh bảo mấy bữa nay mệt hoặc làm thinh. Đôi lúc anh vẫn có cử chỉ thân mật nhưng hầu như tôi cảm nhận được rất nhạt nhẽo nên thấy tổn thương và mệt mỏi ghê gớm.
Chưa kể mối quan hệ mẹ chồng và tôi theo kiểu ngọt nhạt, bằng mặt không bằng lòng. Bà kỹ tính, ưa sạch sẽ quá mức, chỉn chu hay làm mà cũng rất hay nói nữa. Lúc nào bà cũng tỏ ý chê bai và dạy bảo đủ điều như dạy trẻ nhỏ. Tôi tự biết mình không đảm đang bằng bà nhưng không phải đứa chểnh mảng mà thu vén khá hài hòa, nhưng lúc nào bà cũng chê được.
Đặc biệt bà rất chăm và nuông chiều con. Đôi lúc tôi tuởng chồng là trẻ con trong tay bà và mình là người thừa ngay trong những điều nhỏ nhặt nhất. Thế nhưng bà hầu như không chăm cháu hay xót cháu. Cả năm ở với bà tôi không ngột ngạt chuyện ăn ngủ vì bà rất rạch ròi tiền bạc nhưng ngột ở cách bà chăm con trai mà lơ là cháu nội, là đứa cháu gần bà nhất.
Bà vô phòng riêng của hai vợ chồng tôi dọn dẹp, ủi đồ, sửa chỗ ngủ cho chồng tôi, (hai vợ chồng tôi ngủ 2 giường riêng vì anh bảo chật anh ngủ không quen và khó ngủ), đem đồ chồng tôi giặt phơi cất còn chừa đồ mẹ con tôi. Tôi không cần mẹ làm thay việc của một người vợ là tôi.
Bà thay vì chăm nựng cháu thì bà cầm giẻ lau nhà nhiều hơn. Còn thời gian rảnh thì bà đi chùa hoặc tán gẫu. Nói tôi ờ nhà chăm con nhưng hầu như tôi không ngơi tay, bên con đã hết ngày, toàn tranh thủ con ngủ để làm việc khác vì con bé khá kén ăn, ngủ. Dần dần tôi ít cởi lòng hơn, mọi ấm ức tôi đều sẻ chia thẳng thắn với chồng nhưng hầu như nhận sự im lặng cầu hòa, có nói thì đưa ra những điều rất ngược đời khó hiểu.
Tôi vẫn còn thương chồng nhưng mỗi ngày niềm tin mất hết và mệt mỏi tăng lên. Trong đầu tôi nghĩ rất nhiều lần về chia tay, tôi sẽ cùng con gái về quê và tự làm lại đời sống khác. Nhưng tôi vốn là người nặng lòng, không biết phải làm sao nữa đây?
Thanh