Cái tốt đẹp nhất trong mọi cái là việc học. Tiền có thể bị mất, sức khỏe và sức mạnh có thể bị mất, nhưng những gì trong đầu bạn thì là của bạn mãi mãi.

Louis L’Amour

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sao anh ra đi không một lời giải thích?
ao lần em tự hỏi, mình đã làm gì sai trong tình yêu để anh có thể rời xa em nhẹ nhàng đến thế. Anh không một lời giải thích. Không cho em một lý do. Đáp lại những câu hỏi của em chỉ là khoảng không im lặng đến khó hiểu. (Nhung Nguyen)
From: nhung nguyen
Sent: Wednesday, February 25, 2009 10:37 AM
Subject: Gửi người một thời là của em
Có lẽ đây sẽ là lá thư cuối cùng em gửi cho anh sau bao nhiêu yêu thương mà ta đã gửi trao, bởi em đã quyết định sẽ thôi không nhớ tới anh nữa. Thật khó để em có thể nói ra điều đó, cũng như em đã suy nghĩ biết bao nhiêu khi viết những dòng chữ này. Bao lần em tự hỏi, mình đã làm gì sai trong tình yêu để anh có thể rời xa em nhẹ nhàng đến thế. Anh không một lời giải thích. Không cho em một lý do. Đáp lại những câu hỏi của em chỉ là khoảng không im lặng đến khó hiểu.
Để giờ đây, khi chỉ còn mình em trên con đường cũ, lòng em lại chống chếnh biết nhường nào. Em sẽ không còn được online nói chuyện với anh như trước và cũng không còn được anh quan tâm mua cho những món đồ dùng và đồ trang sức… Anh không biết những món đồ anh tặng em đó em vẫn cất giữ như báu vật không dám dùng vì sợ hết. Anh biết là em rất thích dầu gió, nhưng khi bệnh là em mua dầu VN dùng mà trong tủ vẫn giữ những chai dầu của anh đã tặng 4 năm qua.
Em có bị điên không anh nhỉ? Hay vì em quá yêu anh. Em nghĩ trước đây mình đã không may mắn trong tình yêu nên khi gặp anh, được anh quan tâm chăm sóc lúc đó em nghĩ mình thật là người có phước. Tình yêu lúc đó anh dành cho em quả là tuyệt đẹp, anh ân cần chăm sóc cho em từng chút một mặc dù mình không ở gần nhau. Nhưng anh vẫn cẩn thận dặn dò khi có cơ hội nói chuyện với nhau…
Anh! Em cám ơn ông trời đã đưa anh tới cho em, cho em cảm nhận được hạnh phúc. Tuy hạnh phúc với em ít ỏi, nhưng em sẽ luôn nhớ về anh và mãi mãi như vậy. Em nghĩ có lẽ sẽ không còn ai làm cho con tim em có cảm xúc như ở bên anh, có lẽ con tim em từ nay sẽ khép lại, sẽ không cho em có cơ hội tìm hạnh phúc nữa bởi vì trong tim em chỉ có hình bóng anh ngự trị.
Anh à, trước đây em cũng đã thất bại một lần. Lấy chồng mà bố mẹ em đều không thích anh ta. Em có ghi trong profile đó là em đã ly dị và có một thằng nhóc. Ba của nó có lắm tài mà cũng nhiều tật, anh ta sẵn sàng đổ dầu lên giường khi con em mới một tháng tuổi để đốt nhà. Nghĩ lại cuộc sống trước đây với anh ta là em rùng mình. Những trận đòn roi anh ta tặng cho em thì nhiều không kể hết. Đã vậy còn tật đánh bài nữa chứ. Tính nết thì rất độc tài.
Lúc thoát khỏi anh ta em nghĩ đàn ông tất cả đều như vậy nên em đã hận thù đàn ông và nghĩ không bao giờ tự đưa mình vào địa ngục trần gian đó nữa. Em sợ phải đặt trái tim mình hòa chung với trái tim của một người nào đó, như người ta vẫn bảo, là tình yêu. Em thích một mình, được nâng niu, và trân trọng, và được quan tâm cũng như san sẻ sự quan tâm của mình cho những người khác trong cuộc sống, không gò bó, không áp đặt, tất cả đều do mình quyết định.
Cho đến khi ông trời đưa anh đến với em, em mới cảm nhận được hạnh phúc là gì. Em luôn nghĩ về khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau vui vẻ va thật hạnh phúc. Nhưng em đâu ngờ rằng. Ngày đi đón anh tại phi trường đó là lần đầu tiên bước tới phi trường và ngày đưa anh về USA đó cũng là lần cuối cùng chấm dứt mối quan hệ của đôi ta.
Ngày ngày em vẫn đi qua khách sạn đó, vẫn ngước lên nhìn căn phòng đó với biết bao kỷ niệm vui buồn lại hiện lên trong đầu em. Nhiều khi em lại đưa mắt nhìn vào tầng trệt, nơi mọi người ăn uống, không phải vì đói bụng mà vì em đang tìm kiếm anh, coi anh có trong đó không? Để cho em bớt nhớ anh thôi chứ em biết anh sẽ không bao giờ về lại nơi này vì em đúng không anh?
Anh à! Rời xa những gì đã thân quen với em quả là quá khó. Thật buồn khi người ta phải sống bằng quá khứ anh nhỉ? Người ta nói khi yêu chỉ có một lý do duy nhất là yêu, còn khi người ta muốn ra đi, họ có muôn vàn lý do để giải thích. Em sẽ im lặng không phải vì hết yêu anh mà chọn cách lặng im để anh ra đi được thanh thản, để tâm hồn hai ta được lặng sóng. Níu kéo cũng chẳng để làm gì khi em biết giờ đây anh đã có người khác ở trong tim.
Mùa thu rồi mùa đông đi qua, em đã thôi không còn nhắc tên anh với người thân và bạn bè mình nữa. Thảng hoặc có ai đó vô tình nói tới anh, em chỉ mỉm cười. Chị bạn em mỗi khi gặp em lại hát lại bài hát của nhạc sĩ Duy Mạnh: Hãy về đây bên em.
"Một mùa thu tàn úa lá vàng rơi khắp sân
Mình em nơi đây cô đơn lặng lẽ.
Từ khi anh ra đi từng hàng cây trước sân
Dường như cũng đã xác xơ đi nhiều.
Rồi mùa thu qua đi khi mùa đông đã về.
Chờ mong tin anh nhưng sao chẳng thấy
Người yêu ơi anh có còn yêu em nữa không?
Mà sao không thấy một lời cho nhau.
Người yêu ơi có biết em nhớ anh nhiều lắm.
Những đêm trong giấc mơ tay nắm tay nghẹn ngào
Lòng hạnh phúc biết bao ngỡ rằng anh còn đây
Nụ hôn trao ngất ngây ôi tình yêu tuyệt vời.
Người yêu ơi có biết em nhớ anh nhiều lắm
Đã bao năm tháng qua anh vẫn mong vẫn chờ
Giờ anh đang ở đâu hãy về đây bên anh
Tình yêu ta thắp lên trong mùa xuân xanh ngời.
Lại làm con tim em nhói đau. Em biết em không phải cành vàng lá ngọc như người ta, em không phải là người con gái còn trinh tiết nên không dám đòi hỏi gì ở anh. Thêm nữa dù sao đi nữa anh vẫn là Việt kiều... Chị bạn đâu biết rằng đằng sau nụ cười ấy là sự vỡ vụn đến tận cùng của sự tin yêu. Em đã chờ đợi và hy vọng quá nhiều để nhận lại nỗi cô đơn và thất vọng. Chợt thấy mình đã để quá khứ và anh ảnh hưởng quá nhiều đến hiện tại của em.
Hiện tại, anh không bên em và có lẽ tương lai, anh cũng chẳng thể cùng em chung bước. Vậy nên, em sẽ không nhớ tới anh nữa đâu. Em đang cố quên quá khứ của chúng mình mặc dù đã hơn 4 năm trôi qua. Chỉ có mùa đông năm ấy, vẫn lặng lẽ qua đi với những kỷ niệm thật buồn về một tình yêu lặng lẽ đến và lặng lẽ đi. Những gì đã qua, chỉ mong cả anh và em cùng giữ trong nhau chút kỷ niệm, để nhớ rằng một thời ta từng là của nhau. Được không anh?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)