God be thanked for books! they are the voices of the distant and the dead, and make us heirs of the spiritual life of past ages.

W.E. Channing

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sức mạnh đồng tiền đã đẩy tôi vào bước đường cùng
ã hơn 2 năm, đất đai tôi đầu tư vẫn chưa bán được, số tiền mượn thêm lãi mẹ đẻ lãi con, giờ gốc cũng không còn mà phải bán nhà trả nợ vẫn không đủ. Tôi đã thật sự mất khả năng thanh toán, chồng không hề biết việc đó. Tôi không còn hy vọng gì cả.
Tôi năm nay 32 tuổi, sinh ra và lớn lên trong một gia đình không giàu có nhưng thật hạnh phúc, mọi người đều yêu thương nhau. 25 tuổi, tôi lấy chồng, có một cô con gái ngoan ngoãn và đáng yêu đang học lớp 2. Nhà chồng đều là cán bộ, ba chồng năm nay đã 86 tuổi, nhìn chung gia đình tôi khá ổn. Nhưng vì gia đình chồng có 2 con, chồng tôi và cô con gái, cả 2 đều làm nhà nước, còn tôi làm tư nhân nên gia đình chồng có ý coi thường tôi rất nhiều.
Vì vậy, tôi cố gắng dành dụm một số tiền nhỏ, nghe theo lời cô bạn cùng cơ quan, hùn vốn mua chung một mảnh đất. Không lâu sau tôi bán và kiếm thêm được 50 triệu. Khi lời, nhà chồng không nói gì, nhưng sau đó vì bị đồng tiền cám dỗ, cô bạn lại rủ tôi mua tiếp, nhưng lần này mua cả 3 mảnh. Tin cô bạn, tôi đồng ý để cô ta đứng tên trên cả 2 quyển sổ đỏ và giấu chồng vì anh rất khó, còn một mảnh 2 vợ chồng tôi đứng tên. Nhưng số tiền có hạn, tôi phải vay mượn mới đủ mua chung.
Lúc đó việc mua bán đất đai rất thuận lợi nên tôi nghĩ ai đứng tên cũng được, sẽ bán nhanh thôi. Nhưng đã hơn 2 năm vẫn chưa bán được, số tiền tôi mượn thêm lãi mẹ đẻ lãi con, giờ gốc cũng không còn mà phải bán nhà trả nợ cũng không đủ. Tôi đã thật sự mất khả năng thanh toán, chồng tôi không hề biết việc đó. Tôi không còn hy vọng gì cả.
Chán chường và mệt mỏi, cứ nhìn chồng con, ba mẹ, tôi phải nuốt nước mắt vào trong, đêm nào tôi cũng khóc, không ngủ được. Mọi người rất thương và tin tưởng tôi tuyệt đối, vậy mà tôi lại gây ra tội lớn. Tôi đã nghĩ đến cái chết, nhưng nêu chết đi, gia đình tôi sẽ chịu nhiều điều tiếng, con gái tôi thì sao? Ba má tôi hay ốm đau có chịu nổi cú sốc này? Tôi nghĩ hay đằng nào cũng chết, tôi sẽ hiến xác cho y học để có thể cứu những người khác?
Nhiều lúc, tôi ước gì có phép nhiệm màu ai cho tôi mượn, mỗi năm tôi có thể thanh toán 150 triệu, nhưng đó là mơ ước thôi. Mọi người ơi xin hãy cứu tôi, tôi muốn nuôi dạy con nên người. Tôi cứ mãi lang thang ngoài đường và suy nghĩ, thành phố tôi sống đang phát triển, sao tôi có thể ra đi sớm như vậy?
Tôi là người có học, hiền lành, nhanh nhẹn và thương chồng con, nấu ăn ngon, sẵn sàng giúp đỡ mọi người khác. Vì vậy mọi người xung quanh rất yêu thương, vậy mà sao tôi không được sống thêm, không có cơ hội sửa sai trong khi tôi không nề hà việc gì dù có cực khổ bao nhiêu. Các anh chị hãy cho tôi lời khuyên, hãy cho tôi cơ hội được sống.
Dương
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)