Trong chừng mực nào đó, chúng ta đôi khi phải chấp nhận những điều không như ý. Nhưng tuyệt đối không được từ bỏ niềm hy vọng.

Martin Luther King, Jr

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Sự thờ ơ của chồng đẩy tôi đến với người khác
iận chồng mấy tháng, tôi đã ngã vào anh. Lần đầu được hưởng cảm giác vuốt ve, chiều chuộng tôi so sánh: Sao chồng không bao giờ làm được một cử chỉ giống vậy?
Tôi đang rất buồn và mắt luôn rớm lệ, lúc nào đầu cũng đau và thường thiếu ngủ. Những lời tôi nói ra đây là rất thật. Chồng tôi là người hiền lành, chịu khó, tốt bụng nhưng rất kiệm lời, anh không cần ai quan tâm đến anh và đương nhiên cũng chẳng quan tâm đến ai.
Là người vợ, tôi rất buồn, nhưng buồn không phải vì không được khen tặng, được chở đi chơi, đi ăn hay những lời có cánh vì tôi biết anh không bao giờ làm được những điều đó. Anh không bao giờ chủ động làm một việc gì, chỉ đâu đánh đấy. Buồn vì cưới nhau mười mấy năm mà chưa bao giờ anh hỏi thăm tôi lấy một câu khi ốm đau, không bao giờ gọi điện cho vợ con khi xa nhà.
Tình cảm vợ chồng thì nhạt nhẽo, trong nhà đi qua đi lại gặp nhau anh cũng né tránh sợ chạm phải người tôi. Nhất là về đêm, khi cả ngày phải đi làm, lo toan đủ thứ chỉ muốn lúc lên giường đi ngủ được chồng âu yếm một tí, được nằm trong vòng tay anh cũng không có nốt. Anh nằm co ro một góc giường, thậm chí chuyện sinh hoạt tình dục tôi cũng là người chủ động. Nhiều khi tự ái của người phụ nữ làm tôi cũng chán nản, có khi cả mấy tháng trời tôi không chủ động thì tình trạng cứ tiếp diễn.
Tôi đã góp ý nhiều lần bằng đủ mọi cách, nói trực tiếp, nhờ người góp ý, viết thư, nhắn tin qua mail, qua điện thoại nhưng anh không thay đổi, không nói năng gì mà còn tệ hại hơn. Thà rằng anh cứ nói là muốn như thế này, muốn như thế kia thì lại dễ, anh cứ im lặng. Tôi là người sống thiên về tình cảm nên rất dễ buồn và tủi thân.
Chuyện gì đến đã đến, tôi đã ngoại tình với một đồng nghiệp, tôi thấy mình có lỗi với anh, nhiều lúc muốn chấm dứt để toàn tâm toàn ý lo cho gia đình nhưng khi về đến nhà thì ý định đó bị dập tắt. Trong cơ quan có rất nhiều người yêu tôi dù biết tôi đã có gia đình. Đối với người tình, chúng tôi đã biết nhau hơn chục năm, anh luôn quan tâm, động viên tôi trong tất cả lĩnh vực.
Anh nói yêu tôi từ lâu lắm rồi mà tôi không nhận ra, anh sợ ảnh hưởng gia đình tôi nên không dám nói, chỉ âm thầm nhìn tôi, mỗi ngày anh không thấy tôi là không chịu được, phải kiếm lý do để gặp. Đúng lúc tôi giận chồng mấy tháng, lý do cũng như trên, tôi đã ngã vào anh, lần đầu được hưởng cảm giác vuốt ve, chiều chuộng tôi đem so sánh với chồng: Sao chồng không bao giờ làm được một cử chỉ giống vậy?
Tôi thấy mình thật tệ khi ngoại tình. Trước đây tôi rất ghét chuyện này nên đã nói chia tay anh và coi nhau như anh em, anh bảo buồn lắm nhưng tôn trọng quyết định của tôi. Ngay ngày hôm sau thôi, trông anh bơ phờ, mệt mỏi, anh nói không thể chịu đựng được, 2 ngày đầu óc không tập trung, không làm được việc gì cả. Tôi cũng vậy, cũng yêu anh mất rồi, nói chia tay anh nhưng trong lòng thì buồn lắm, nhiều lúc còn ghen với những ai gần anh dù anh nói chỉ yêu mình tôi ngoài vợ.
Tôi và anh cứ lặp đi lặp lại điệp khúc dừng lại để không ảnh hưởng đến gia đình, công việc, nhưng bao nhiêu lần không thành, mỗi lần như vậy tôi và anh đều suy sụp. Giá như chồng tình cảm một chút thì tôi dễ dàng chấm dứt được mối tình ngang trái này. Lý trí thì bảo dừng lại nhưng tình cảm thì tôi không cưỡng lại được, tôi biết không lý do gì để biện minh cho việc ngoại tình của mình.
Thanh
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)