Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Sống trong gia đình bạo lực, tôi sợ mình trở thành tàn nhẫn
T
ôi vừa đọc bài về nhân vật tên Ly có người cha hành hạ mẹ. Tôi cũng có một gia đình như vậy, chỉ có điều, tôi bất hạnh hơn vì dường như bao nhiêu oán giận, mẹ tôi đều trút hết vào tôi. Tôi không muốn có gia đình hay con cái. Tôi e sợ tấm thảm kịch mà tôi đã phải chịu đựng gần 30 năm sẽ tái hiện. (Phương)
From: Moll Flanders
Sent: Saturday, February 17, 2007 1:56 AM
To: Tamsu@VnExpress.net
Subject: Toi khong muon tiep tuc la nan nhan cua bao luc gia dinh
Kính gửi Ban biên tập báo VnExpress, ban biên tập Tâm sự. Tôi là độc giả rất quen thuộc của tờ báo và rất yêu thích mục Tâm sự. Nhân dịp năm mới, xin kính chúc các anh các chị trong Ban biên tập, các phóng viên và mọi người nhiều hạnh phúc, may mắn, thành đạt.
Tôi vừa đọc bài báo về một nhân vật tên Ly có người cha hành hạ mẹ… Tôi cảm thấy cô ấy là chính bản thân tôi, vì tôi cũng có một gia đình như vậy. Chỉ có điều, tôi bất hạnh hơn một chút, vì mẹ tôi cũng bị ảnh hưởng nặng nề từ cuộc sống gia đình bạo lực và gò bó nên dường như bao nhiêu oán ghét hờn giận, bà đều trút hết vào tôi.
Hiện tại, tôi là người tốt nghiệp đại học, với tấm bằng loại giỏi, ước mơ của tôi là dùng học vấn để bù lấp phần nào những thiếu hụt trong giáo dục từ gia đình mình. Bên cạnh đó, tôi có thể tìm được một công việc với mức lương cao, đảm bảo cuộc sống, ấm no hạnh phúc.
Chỉ có điều, hiện tại tôi bị trầm cảm nặng, tôi không thích giao lưu với mọi người nói chung và không ưa thích các hoạt động giải trí. Bản thân tôi cũng không muốn có bạn trai, và có gia đình hay con cái, tôi e sợ rằng tấm thảm kịch mà tôi đã phải chịu đựng gần 30 năm nay sẽ lại tái diện một lần nữa. E sợ một người chồng gia trưởng, bạo lực, không công ăn việc làm, hành hạ con cái và luôn đe dọa đánh đập, giết chóc.
Tôi cũng sợ mình sẽ trở thành một người mẹ tàn nhẫn, ghét bỏ và trút hết thù hận của cuộc đời mình lên con cái. Tôi chán ghét và căm thù gia đình tôi. Có lẽ, một con người như tôi là một thành viên mà xã hội không mong đợi. Tôi cảm thấy mình là một người bệnh… và tôi cũng tự hỏi mình, tại sao tôi lại sống, tại sao tôi lại tồn tại trong cuộc đời này?
Hãy cho tôi một lời khuyên nho nhỏ, tôi xin chân thành cảm ơn quý báo.
Cái Tết này vẫn thật buồn đối với tôi.
Thân ái
Phương