Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Sống trong địa ngục vì không có tình yêu với vợ
S
au lần gặp đầu, em mời tôi về nhà ở quê chơi, không ngờ em sắp xếp giới thiệu với gia đình, tôi như chồng sắp cưới. Lúc đó tôi 28 tuổi, thấy gia đình em đàng hoàng, em lại có học nên cũng tặc lưỡi cho xong.
Tôi 36 tuổi, giảng viên một trường đại học. Nhà nghèo nhưng nhờ chịu khó học tôi đã có học bổng và học tập ở nước ngoài 5 năm. Khi về nước tôi tiếp tục công tác giảng dạy, rồi gặp vợ trong một sinh nhật con ông sếp cô ấy. Vợ tôi lùn, xấu nhưng ăn nói khéo léo, gia đình khá giả.
Cưới rồi tôi mới phát hiện những "hình ảnh chung" của vợ và bạn trai cũ, ngoài ra vợ có quan hệ với một vài người nữa từ thời sinh viên, ngay cả sếp trong công ty nữa. Ông này đề bạt vợ trở thành kế toán trưởng (ông này quan hệ lăng nhăng và có rất nhiều vợ bé). Cha vợ tôi làm trưởng phòng một công ty cầu đường ở tỉnh nhưng cũng rút ruột nhà nước mới có tiền mua mấy căn nhà trên Hà Nội và cho em trai vợ đi du học nước ngoài.
Cưới xong gia đình vợ hỗ trợ cho chúng tôi một căn nhà, tôi ở nhà vợ. Cuộc sống ở nhờ và thái độ coi thường của vợ khiến tôi bức bách hiểu giá trị những gì không phải của mình. Tôi tính ly dị nhưng vợ thông báo đã có thai. Suốt những ngày sống với vợ như địa ngục. Cô ấy đối xử với cha mẹ và gia đình tôi không ra gì. Anh trai và chị gái tôi ngay ngày cưới bị cô ta coi thường nên đã tỏ thái độ và không bao giờ đến nhà tôi ngủ một đêm (sau này tôi mới biết).
Mẹ tôi từ quê lên trông cháu cũng bị cô ấy đối xử như ôsin, thương con cháu nên mẹ cứ giấu không nói. Sau nhiều lần lau nước mắt chứng kiến cảnh vợ chồng cãi vã, mẹ khuyên tôi đi học xa để cải thiện cuộc sống và mong cô ấy nghĩ lại. Chán cuộc sống gia đình, tôi làm thủ tục nghiên cứu sinh, hơn 3 năm xa nhà nhưng một năm về hai lần tết và hè. Tôi cố gắng làm một người cha tốt, chăm sóc con cái, đỡ đần và giúp vợ trong những ngày về nghỉ, đi chợ, nấu cơm, giặt giũ và chăm sóc các con, nhưng cuộc sống cũng không khá hơn.
Khi đứa con gái thứ hai ra đời vợ ngày càng quá quắt. Cả hai đứa con, mẹ tôi chăm sóc đến 2 tuổi mới về quê nhưng bây giờ thỉnh thoảng nhớ cháu lên thăm mẹ cũng không thể ở lại một đêm vì cô ấy tỏ thái độ ra mặt. Cuộc sống vợ chồng ngày càng không cải thiện được, cãi vã và thóa mạ, chửi bới nhau, cô ấy xưng mày tao.
Chúng tôi đã ly thân gần 2 năm nay, tôi biết vợ có quan hệ với người đàn ông khác nên chuyển hẳn vào Sài Gòn cùng hai đứa con. Cô ấy cấm tôi không được gặp con, tôi sau khi đi nghiên cứu sinh về vẫn giảng dạy ở Hà Nội.
Trước đây 5 năm tôi quen với một người bạn gái cùng nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Một năm nay gặp lại biết hoàn cảnh tôi, cô ấy đã đến, chúng tôi rất hợp nhau, cô ấy cũng một lần đổ vỡ gia đình. Tôi hiểu thế nào là tình yêu thương, sự chia sẻ. Tôi quyết định xây dựng cuộc sống với cô ấy. Chúng tôi cùng nhau khắc tên và hình ảnh lên trái tim, nguyện thủy chung sẽ sống và chết bên nhau.
Khi tôi gửi đơn ly dị, vợ không đồng ý, cho rằng phải sống vì con. Vợ đay nghiến tôi ham hố này nọ mà bỏ trách nhiệm làm cha. Tôi đề nghị nuôi đứa nhỏ nhưng vợ giành nuôi cả hai, còn nói anh muốn làm gì thì làm, đi đâu thì đi để yên cho cô ấy nuôi con.
Tôi không biết phải làm gì bây giờ. Tôi đã ly thân và không thể quay về với vợ, tôi không có tình cảm với vợ ngay từ đầu, biết mình đã sai lầm khi kết hôn. Tôi đã cố gắng nhưng cuộc sống không thể tiếp diễn, giờ muốn dứt khoát mọi chuyện cho rõ ràng để kết hôn vì không muốn vi phạm pháp luật. Đàn ông đơn phương đưa đơn ly dị tòa có giải quyết không? Tôi phải làm gì bây giờ?
Hùng