Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Nhiều lần phải nghe câu 'Em yêu chồng chị'
Y
êu thương trong em dành cho anh không mất đi nhưng chẳng còn trọn vẹn nữa rồi, không phải bởi năm tháng đã tàn phá mà tại anh đã liên tục làm em đớn đau. Em giận vì anh bội bạc.
Cay đắng anh nhỉ, 14 năm trước anh rước em về có họ hàng hai bên chứng kiến, trước bàn thờ tổ tiên ông bà anh vái lạy, trước pháp luật chúng ta được công nhận, đăng ký kết hôn lúc nào anh cũng mang theo bên mình. Anh từng khóc khi em đề nghị ly hôn, 14 năm chưa một lần anh gọi em thiết tha trìu mến như gọi một người đàn bà quá lứa lỡ thì bằng hai tiếng “Vợ yêu”. Em thấy buồn, thương các con, thương hại con đàn bà kia, 30 tuổi mà không biết sống đúng đạo lý. Em giận vì anh bội bạc.
Anh à, đàn ông ngoại tình đâu phải mình anh nhưng mấy người như anh chọn cách xử sự cay đắng như thế với vợ, với người phụ nữ đã cùng mình bước qua một chặng đường dài khó khăn, vất vả? Sao trước khi quyết định hành động như thế anh không thử đặt vào vị trí của em? Anh sẽ thế nào nếu là em, sẽ làm gì nếu một người đàn bà khác gọi và bảo “Chị không có lòng tự trọng sao mà không buông tha anh ấy”? Hay “Anh ấy không còn yêu chị nữa, chị níu giữ làm gì”? Hay thô lỗ hơn là “Chị làm chúng tôi mất hứng”.
Cô ấy và anh nên tìm lại định nghĩa về lòng tự trọng và sống có tự trọng. Em thấy thật nực cười, lòng tự trọng của cô ấy ở đâu? Cặp với anh, em không chửi mắng thì thôi lại còn ngang ngược, xấc láo như thế là do anh. Còn em, lòng tự trọng là niềm vui ở ánh mắt của 2 đứa con như ngọc như ngà, không phải riêng em mà nhiều người phụ nữ khác cũng như thế.
Rất nhiều lần em muốn mình buông tay, thấy mình kiệt sức không níu giữ nổi anh nữa. Bao lần tự nhủ rằng mình phải cố gắng, lần này rồi lại lần nữa em cố gắng, còn anh và những người đàn bà đi qua đời anh lại cười nhạo trên những cố gắng của em. Cố gắng thế nào khi anh không về với các con, khi em đi làm đêm, khi cô ta liên tục khủng bố tinh thần em và có sự đồng tình của anh?
Em cứ chờ anh tỉnh ngộ, cứ nghĩ rằng qua những đam mê xác thịt, những thú vui rẻ tiền nhất thời anh sẽ lại về với em và con. Em cứ chờ qua cả tuổi thanh xuân để anh thành đạt, giờ em lại chờ anh chín chắn hơn. Để rồi khi thành đạt, chín chắn, anh chẳng là của em. Em lại chờ khi anh chẳng còn gì nữa, anh sẽ trở về và nếu em chờ đợi được chắc chắn khi đó anh sẽ về.
Nhưng anh ạ, em không chắc mình sẽ chờ đợi được đâu, em và các con cũng cần xác định rõ để có kế hoạch, không thể cứ chờ đợi. Anh hãy ra đi nếu lòng đã quyết, nếu nơi ấy bình yên.
Là đàn ông, anh hãy bản lĩnh và dứt khoát, anh cũng đừng sợ người đời trách mình bội bạc, lẽ đời là vậy mà anh, “giàu đổi bạn, sang đổi vợ” cũng là thường. Hơn nữa anh đã nói tình cảm không còn cố gắng cũng khó, em giữ làm gì một cái xác không hồn, mong anh trở về để làm gì khi không tìm thấy ánh mắt và nụ cười của anh? Anh trở về làm gì khi con cần vòng tay anh, cần anh chăm lo thì anh lại cáu gắt với chúng.
Thôi anh à, anh cũng không cần nhắc em ôn lại kỷ niệm cũ khi mình yêu nhau, những yêu thương thuở mình mới là vợ chồng trong căn phòng tập thể bé nhỏ, với chiếc giường bé nhỏ mà anh bảo nó nhỏ để mỗi khi em giận anh dễ làm lành. 14 năm qua, vẫn trên chiếc giường bé nhỏ ấy, em đã bao giờ giận anh đâu, hay là nó nhỏ quá nên không còn phù hợp với anh? Anh không thương em một mình cô đơn mà thương cô ấy một mình cùng nỗi nhớ anh quay quắt phải không? Anh thật đào hoa nên em đã rất nhiều lần được nghe những người phụ nữ khác bày tỏ rằng “Em yêu chồng chị”.
Yêu thương trong em dành cho anh không mất đi nhưng chẳng còn trọn vẹn nữa rồi, không phải bởi năm tháng đã tàn phá mà tại anh đã liên tục làm em đớn đau. Tuy nhiên nghĩa tình lại còn nhiều nên em không trách anh nữa. Theo lý thuyết và nhất là với những kẻ thứ 3, anh ngoại tình thì trước tiên em là người có lỗi nên em mong anh cũng nghĩ thế để lòng anh thảnh thơi.
Anh còn nhiều việc phải làm, nhiều người cần đến anh, em biết lòng anh chắc cũng ngổn ngang trăm bề. Anh biết em rất nóng tính nhưng lòng em lại độ lượng, em không bao giờ oán trách hay thù hận ai. Em cũng sẽ dạy con biết phân biệt và thương yêu người đã sinh ra mình nên anh không phải lo lắng. Em cũng không thay ổ khóa cổng và cửa ra vào để nếu lúc nào anh muốn, có thể qua thăm con; hay những đêm muộn anh có thể trở về ngủ rồi sáng mai lại đi.
Em mong rằng anh sẽ có được những điều tốt đẹp hơn khi anh đã mạo hiểm đánh đổi. Đừng đổi vàng để lấy đất sét anh nhé. Con mình lớn rồi, bé trai nhỏ đã có những câu nói khiến người lớn phải suy nghĩ, bé gái hiểu biết nhiều rồi, anh bắt đầu cuộc sống mới chắc sẽ khó khăn.
14 năm qua anh làm cha nhưng có vất vả gì đâu, bây giờ bế con nhỏ chắc ngượng tay lắm. Mà không, anh khéo lắm, ngày xưa em sinh con gái, cả bệnh viện ai cũng khen anh khéo chăm gái đẻ. Cố gắng anh nhé, đã yêu thương và lựa chọn rồi thì phải cố gắng. Đừng đến lúc người ta trẻ trung và ra đi khi người ta đã già, cũ. Áo sơ mi của anh có những cái 10 năm rồi anh vẫn mặc, anh bảo em sửa cái cổ áo đã sờn là lại đẹp thôi mà. Dù thế nào em cũng mong anh thành đạt, hạnh phúc, có như thế em mới yên tâm để sống cuộc sống khác. Thế nhé anh, chúc anh tất cả!
Ngân