Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Nhiều đôi đến tận cùng đau khổ, nhưng không ly hôn
C
uộc đời tôi đã chứng kiến biết bao cặp vợ chồng xung quanh mình có những bi kịch không lối thoát. Một số nhỏ thì kết thúc bằng ly hôn, còn lại đa số là chấp nhận nhau ở mức độ nào đó, vì con cái, vì nhiều điều mà chúng ta là người ngoài cuộc không thể lý giải được. (Dung)
From: Dung
Sent: Wednesday, March 26, 2008 9:30 PM
Subject: Chúng ta hãy dat vi tri minh vao nguoi trong cuoc
Gửi các bạn đọc mục Tâm sự của VnExpress,
Tôi là một độc giả thường xuyên của mục này và thấy cảm thông cho những cảnh đời éo le của các bạn đã gửi bài để được lắng nghe ý kiến của độc giả gần xa mong tìm ra lối thoát cho mình. Tôi thấy có rất nhiều ý kiến chia sẻ, góp ý, cảm thông, đồng thời cũng nhiều ý kiến chỉ trích rất gay gắt về vấn đề đạo đức, nhân phẩm... trong gia đình. Đây là một điều đáng quý và nó phản ánh nhiều quan điểm sống khác nhau, nhưng có một điểm chung là không ủng hộ sự dối trá, phản bội... và bảo vệ những điều mang lại hạnh phúc gia đình.
Tôi không hề phản đối các ý kiến chỉ trích những người đang ở trong hoàn cảnh "lầm lỗi", tôi chỉ muốn chia sẻ với các bạn là cuộc sống muôn màu muôn vẻ, không có một điều gì là tuyệt đối hoàn hảo cả, tình yêu và cuộc sống gia đình cũng vậy. Tôi nói vậy vì cuộc đời tôi đã chứng kiến biết bao cặp vợ chồng xung quanh mình có những bi kịch không lối thoát, một số nhỏ thì kết thúc bằng ly hôn, còn lại đa số là chấp nhận nhau ở mức độ nào đó vì con cái và vì nhiều điều mà chúng ta là người ngoài cuộc không thể lý giải được.
Khi chúng ta yêu một người và kết hôn với người đó, đa phần chúng ta không bao giờ nghĩ có ngày nào đó mình sẽ ngoại tình. Chúng ta chỉ nghĩ là người bạn đời của mình là người mình sẽ yêu trọn đời. Điều này không sai, nếu những ai đó thực hiện được đúng những gì mình nghĩ khi kết hôn thì quả là người đó rất may mắn và xin chúc mừng những mối tình lý tưởng.
Tuy nhiên, có hàng triệu bi kịch gia đình mà chúng ta chưa hề biết vì họ không đưa lên mạng để tâm sự và chỉ một số người bạn thân của họ biết và chia sẻ mà thôi. Tôi có thể lấy một vài ví dụ có thật 100% của những người bạn của tôi để các bạn tham khảo:
1) Một gia đình làm ngoại giao, đều là trí thức, nhiều người quý mến, con cái ngoan ngoãn đang du học Mỹ bằng học bổng tự phấn đấu, tuy nhiên một ngày người vợ phát hiện chồng mình đang bao cấp cho một cô cave ở nhà nghỉ có chồng đang đi tù vì buôn ma túy. Khi bị phát hiện người chồng cũng hối hận và xin lỗi. Đau khổ vô cùng nhưng vì yêu chồng, thương con, người vợ đành để thời gian xóa dịu nỗi đau này.
Mọi chuyện tưởng chừng đã yên ổn sau biến cố đó. Chỉ sau một thời gian, khoảng một năm sau đó, con gái nói với mẹ rằng thấy bố và chị giúp việc trong phòng ngủ của bố mẹ và không mặc quần áo gì cả. Nỗi đau lại nhân lên gấp bội cho người vợ khi biết cô giúp việc trẻ đã có bầu với chồng mình. Rồi vì danh dự gia đình và muốn êm ấm mọi chuyện, người vợ đau xót mang cô gái giúp việc đi phá thai, cho một ít tiền bảo về quê kiếm kế sinh nhai và đừng làm to chuyện mất mặt cả 2 gia đình, và cô cũng khó lấy chồng sau này.
Có những lúc người vợ cảm thấy căm hận chồng mình và không thể chấp nhận được... Khi được hỏi, tại sao chị không ly dị và yêu một người đàn ông khác cũng yêu mình, chị bảo là chị đã cố gắng để bỏ chồng sau những biến cố khiến chị đau khổ tột cùng như vậy, nhưng không hiểu tại sao chị không thể bỏ chồng được. Kể cả bây giờ thỉnh thoảng vẫn thấy trong túi chồng có bao cao su (mà chẳng bao giờ dùng với vợ) và thỉnh thoảng có cả thuốc lắc nữa, đành để cuộc sống tiếp tục trôi. Đôi khi họ lại cãi nhau kịch liệt và một tuần không nói chuyện. Bên ngoài mọi người vẫn thấy họ bình thường như bao cặp vợ chồng khác.
Đọc câu chuyện này chắc nhiều người sẽ hỏi chắc là người vợ phải có lỗi lầm gì với chồng trước thì anh ta mới như vậy. Về mặt tình cảm thì chắc chắn là không vì nhiều lần tâm sự, bạn bè thân đều hỏi sao chị không kiếm một người bạn trai mà chia sẻ, chị đều nói nhiều lúc muốn, nhưng chẳng rung động anh nào cả. Chốt lại là yêu mỗi chồng mình?
2) Một gia đình khác, trẻ hơn, con 6 tuổi, công chức, kinh tế đầy đủ, chiều chiều vợ ở lại cơ quan đánh cầu lông, chồng về nhà nấu cơm, đón con, cuộc sống êm đềm đến mức vợ bảo chồng: "Có vứt anh ra ngoài đường thì cũng chẳng có cô nào nhặt". Cho đến một ngày, anh gặp một người con gái chưa có gia đình, nói chuyện rất hợp, có thể chia sẻ nhiều chuyện trong cuộc sống.
Có hôm anh ốm nằm nhà, gọi cho cô bạn, thấy anh bảo ốm cô hỏi anh ốm nặng không, uống thuốc chưa. Thế là anh cảm động, vợ anh chưa bao giờ nấu cháo cho anh khi ốm, hay hỏi han anh, sáng vẫn đi làm bình thường để anh nằm quèo ở nhà sốt cao, trưa cũng chẳng gọi về nhà xem anh có gì ăn không. Rồi anh thầm nhớ người con gái kia, suốt ngày nhắn tin, điện thoại thể hiện tình cảm, rồi tâm sự có hôm nằm với vợ cứ ngỡ là cô...
Ban đầu cô bạn gái vì cảm thông chia sẻ khiến anh càng hy vọng cô cũng yêu mình, rồi có lần vợ anh thấy anh có biểu hiện khác thường như lơ đãng, hỏi không trả lời, bắt đầu sinh nghi, nhưng không biết cụ thể là gì chỉ đoán là chồng có thể có bồ gì đó. Cô bạn gái khi thấy dù hai người chưa nói yêu đương gì và chưa hẹn gì ngoài việc quý mến nhau thì anh lại bảo "hôm nay vợ anh rủ anh đi ăn và nói chuyện, anh nghĩ sẽ nói chuyện với vợ anh về chuyện chúng mình". Cô hoảng quá nói với anh chồng là chỉ quý mến anh thôi, chưa bao giờ yêu anh. Anh không chịu, nhất quyết nói là sẽ bỏ vợ.
Sợ quá, cô gái phải bỏ chạy, không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn... Bây giờ gia đình anh đã có thêm một con nữa. Cô gái sau đó đã đi lấy chồng và từ dạo đó không bao giờ dám có một chút liên hệ với anh, cho dù anh gọi điện cô cố tình bảo là số máy này đã đổi chủ mặc dù nhận ra giọng anh.
3) Câu chuyện thứ ba, người vợ là một người phụ nữ đẹp, quyến rũ, rất năng động và thành đạt trong kinh doanh, nhiều người biết đến chị. Bố chị mất sớm, mẹ ở vậy nuôi con và kinh tế khó khăn. Chị bỏ dở học hành lấy chồng có kinh tế để đổi đời, tuy không hề yêu. Chồng chị rất yêu chị. Tuy nhiên, cuộc sống trớ trêu, chị có rất nhiều người theo đuổi dù đã 2 con, nhưng nhiều người mới gặp tưởng chị chưa có gia đình.
Rồi nhiều người bàn tán là chị cặp bồ với anh giám đốc này, anh quan chức kia, rồi cả anh chuyện cá độ bóng đá... Không biết chồng chị có biết không, nhưng anh chẳng bao giờ căn vặn chị sao 1-2h sáng mới về nhà, hay mấy ngày đi đâu không về... Cho đến một ngày, có một người bạn nói cho anh là chị đang công khai say đắm với một anh cũng nổi tiếng ở thành phố về nhiều lĩnh vực, cả về ăn chơi sành điệu, vợ đã mất.
Anh nói chuyện nghiêm túc với chị và chị quyết định ly hôn. Anh chồng không đồng ý, chị bỏ đến sống với bồ. Tuy nhiên anh bồ này cũng sáng nắng chiều mưa, 1 ngày yêu thương thì 2 ngày mắng mỏ chị, mạt sát chị là không ra gì, nào là đàn bà gì mà cặp kè bao nhiêu "thằng", rồi đi chơi đêm, ghen cả với bồ cũ của chị. Có nhiều lần mạt sát chị là đồ mặt này, con mặt kia. Chị đau khổ nhiều lần muốn bỏ mà không được, như bị bỏ bùa mê. Nhiều khi chán đời quá muốn tự tử, nhưng nghĩ đến con lại thôi, bây giờ vẫn dang dở như thế, không có kết cục nào cả.
4) Một câu chuyện khác, chồng làm giám đốc rất giàu có, vợ chỉ việc ở nhà nhàn hạ, cơm nước cho chồng con và rất ác khẩu với chồng con. Trước mặt bạn bè, họ hàng người thân, anh là một người chồng mẫu mực, ngày 2 bữa về ăn cơm, chẳng nhậu nhẹt gì, tối không về quá khuya, tình cảm chăm sóc vợ chu đáo trước mặt tất cả mọi người. Vợ chỉ uất ức chồng là 15 năm nay không hề động đến vợ một lần (đã có con) mà chị thì đang tuổi hồi xuân.
Bạn bè xui chị đi tìm hiểu xem chồng có bồ không, nhưng không thấy dấu hiệu gì khả nghi cả. Người vợ cũng chẳng dám ly dị vì ngại phải tự kiếm sống, rồi mang tiếng bỏ chồng mà chẳng có lý do gì, chẳng lẽ nói cho thiên hạ về điều riêng tư kia. Cảm thông trước hoàn cảnh của chị, bạn thân chị nói chuyện với anh, sao như thế anh không giải thoát cho chị? Anh bảo chỉ có chị bỏ anh thì bỏ chứ anh không bỏ chị, thế là bó tay.
5) Câu chuyện nữa của 2 người cùng đã có gia đình. Họ gặp nhau trong một lớp học, anh là thầy giáo, chị là học viên. Anh để ý đến chị là người phụ nữ đặc biệt, dịu dàng, đảm đang, năng động và đẹp. Anh trêu ghẹo chị chỉ cười. Rồi anh đi công tác hay gọi điện cho chị, rồi anh giúp đỡ chị học hành, quan tâm đặc biệt tới chị khiến một số học viên biết chuyện anh thích chị, mọi người trêu đùa, chị chỉ cười.
Chị nghĩ là đàn ông thích mình không ít, vấn đề là chị không rung động, chỉ thấy thích thú với cảm giác được chăm sóc ngọt ngào. Anh cứ nồng nàn như thế, có lúc chỉ có 2 người, anh không thể kiềm chế được, nói là rất yêu chị, chị gạt ra và nói đã có gia đình. Và anh vấn cứ tiếp tục tấn công như vậy, nhưng chị chỉ nhẹ nhàng từ chối. Rồi anh nói trong giấc mơ thấy chị, yêu chị và gọi tên chị, không biết vợ anh có biết không?
Chị thấy xúc động vì tình cảm của anh, động viên anh là con người có số phận cả rồi, phải có trách nhiệm với gia đình. Rồi một tuần anh không liên hệ với chị, chị cũng hơi thắc mắc, cuối cùng anh bảo bị tai nạn nằm viện thời gian qua, chị thấy thương anh, muốn đến thăm, nhưng ngại gia đình anh hiểu lầm. Rồi chị thấy nhớ anh. Anh điều trị dài ngày nên không gặp chị.
Đã quen với việc anh gọi hằng ngày, dù chỉ để nghe anh nói nhớ chị, bây giờ chị cảm thấy trống trải. Chị vẫn yêu chồng, nhưng có một điều gì đó xáo trộn trong chị. Anh cảm nhận được sự thay đổi trong tình cảm của chị. Và 2 người đã gặp nhau và bày tỏ nỗi nhớ nhung. Sau lần đó, anh và chị chợt nhận ra rằng mối quan hệ này là không thể đi đến đâu, và hai người đều cảm thấy cần chấm dứt việc gặp nhau riêng, dù chỉ là uống cafe.
Anh bắt đầu tỏ ra xa cách với chị, chị cảm thấy thời gian đầu rất hụt hẫng, cảm giác không thể chịu đựng được. Nhưng rồi lý trí và thời gian giúp chị quên dần anh và những cảm xúc của mình. Thỉnh thoảng có nghĩ đến anh với một vài kỷ niệm lãng mạn, chỉ có vậy. Vợ chồng của 2 anh chị đều không biết gì cả. Mọi chuyện lại trở lại bình thường sau một thời gian mất cân bằng. Bây giờ thỉnh thoảng anh nhắn tin, nhưng chị không trả lời, chị muốn quên đi một thời gian vui, buồn, đau khổ, dằn vặt và có thể hơn thế nữa.
Còn rất nhiều cảnh gia đình thực sự mà tôi viết ra đây thì quá dài, các bạn đọc sẽ không hết được. Nếu mọi người muốn cho ý kiến về các câu chuyện hay quan điểm của tôi, có thể email cho tôi qua tòa soạn, vì tôi không muốn địa chỉ của tôi đưa ra công chúng vì lý do cá nhân.
Xin cảm ơn các bạn, những độc giả quý báu của VnExpress, cảm ơn chuyên mục đã giúp đỡ mọi người có thể giãi bày hoàn cảnh của mình, được giúp đỡ và được chia sẻ.
Thân ái
Dung