Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Nguyện suốt đời là tình nhân bé bỏng của anh
E
m sẽ giữ thỏi chocolate trong trái tim em để ngày anh trở về, khi đặt tay lên góc nhỏ tâm hồn em, anh sẽ nhận ra rằng chocolate còn nguyên vẹn và ngọt ngào hơn bao giờ hết vì được bao bọc bởi tình yêu chân thành nơi em. Hạnh phúc là khi em mỉm cười và nhìn về nơi có anh.
Từ: Thương Giang
Đã gửi: 23 Tháng Sáu 2012 3:54 CH
"Lễ Tình nhân năm ngoái anh còn nhớ không anh? Mình đã gặp nhau sau biết bao thương nhớ trải dài, như một sự bù đắp, như một món quà ái ân trong ngày mà cả thế giới vinh danh tình yêu đôi lứa. Anh đã trao em vị ngọt ngào của thỏi chocolate qua bờ môi êm ái, bàn tay anh nhẹ nhàng vòng qua cổ em chuỗi ngọc trai tượng trưng cho sự dài lâu và vĩnh cửu. Em đã hạnh phúc biết nhường nào vì có anh và tình yêu chân thành, để rồi bây giờ em bật khóc khi nhận ra rằng Valentine này em thiếu vắng anh rồi.
Phải đó anh, Valentine năm nay em thấy mình cô đơn trong muôn vàn suy nghĩ, trăn trở cùng âu lo bởi vì anh, người tình của em, đã không ở bên em để hai đứa vui say trong hạnh phúc. Em cảm thấy tim mình sao nhói đau trong sự mất mát mơ hồ, dẫu biết rằng yêu thương không phải chỉ cảm nhận khi ta ở bên nhau, mà ngay cả khi thiếu vắng bóng hình ai kia thì trong tim vẫn ngập tràn thương nhớ.
Anh ơi! Có khi nào trong đêm, khi giấc say nồng, anh bắt gặp một hình ảnh buồn: cô gái gục đầu bên trang giấy, để từng giọt nước mắt nhỏ xuống khóe mi làm nhòe đi những lời tâm sự bộn bề? Là em đó anh, là người con gái mà anh yêu tha thiết bấy lâu nay đó anh. Bởi vì trong tim em, trong thẳm sâu cõi lòng em, quá khứ không bao giờ trở thành dĩ vãng. Đâu đó trong em những kỷ niệm cứ luôn luôn thổn thức, lúc nào cũng tái tê trong sự cay đắng đến xót xa.
Ngày trước, mình vui vẻ bên nhau biết chừng nào! Biết bao kỷ niệm vẫn còn nguyên vẹn trong em: ngôi nhà ma nơi em sợ sệt nép đầu vào ngực anh và cũng là lần đầu tiên anh ôm em vào lòng, đập nước với những âm thanh vang dội nơi anh đặt lên má em nụ hôn vụng dại của thuở ban đầu e ấp, quán cafe quen thuộc nơi em bật khóc nức nở vì những lo lắng và giận hơn vu vơ. Nhớ không anh, tất cả những niềm vui quen thuộc, những kỷ niệm ngọt ngào đến bất tận? Nhớ không anh, lời anh nói với em hãy để tôi được có trách nhiệm với cuộc đời em? Anh, có còn nhớ không anh?
Giờ đây, anh nơi phương trời xa xôi đó, chắc chắn rằng cũng đang cảm nhận được tình yêu nồng nàn và cháy bỏng từ em, người con gái mà 10 năm nay anh dành trọn sự thủy chung. Hãy gọi tên em khi anh cô đơn nhất, hãy nghĩ về em khi trong lòng anh thấy trống trải. Hãy mãi mãi dành cho em niềm tin như bấy lâu nay anh đã trao cho em, anh nhé! Dù thế nào đi nữa, em cũng đã nguyện suốt đời này là cô tình nhân bé bỏng của anh, không cần một danh phận nào cả, chỉ thế thôi là đủ cho một tâm hồn mỏng manh và yếu đuối rồi.
Valentine này không anh nhưng em biết niềm vui sẽ còn lại mãi, sẽ nhân đôi khi hai đứa mình gặp lại. Em sẽ giữ thỏi chocolate trong trái tim em để ngày anh trở về, khi đặt tay lên góc nhỏ tâm hồn em, anh sẽ nhận ra rằng chocolate còn nguyên vẹn và ngọt ngào hơn bao giờ hết vì được bao bọc bởi tình yêu chân thành nơi em. Hạnh phúc là khi em mỉm cười và nhìn về nơi có anh. Yêu anh!