Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Ngập trong nợ nần vì chồng cờ bạc
H
iện tại số tiền anh nợ người ta lên đến 80 nghìn USD. Tôi đã khóc rất nhiều, viết giấy ly dị nhưng không nộp ra tòa vì sợ anh sẽ bị trả về nước, không gặp được con sẽ tội nghiệp hai cha con.
10 năm trước tôi quen anh trong sự ngăn cấm của gia đình hai bên, lúc đó tôi 18 tuổi, anh hơn tôi 10 tuổi. Gia đình anh thấy tôi tính tình còn trẻ con, gia đình tôi lo cho tôi là đứa con gái mới lớn chưa từng quen ai, chưa có kinh nghiệm trong cuộc sống nên sợ bị một người từng trải như anh gạt. Tôi đã cãi lời ba mẹ để về Việt Nam làm giấy tờ bảo lãnh anh qua Mỹ. Vài năm sau đó, gia đình hai bên cũng đồng ý cho chúng tôi kết hôn. Tôi theo anh về nước làm lễ cưới, nửa năm sau tôi mang thai và từ khi đó anh thay đổi hẳn.
Tôi không biết anh thay đổi hay là tôi thực sự chưa hiểu anh. Sáng anh đi, tối về coi đá banh suốt tới 2, 3h sáng, một ngày nói chuyện với vợ không được mấy câu. Anh còn bắt tôi sinh con ở Việt Nam để chọn ngày giờ sinh mổ, tôi nói nhiều anh mới đồng ý cho tôi về Mỹ sinh. Thời gian đó anh nói với tôi là anh làm ăn nhưng thật ra anh kiếm tiền bằng cách cá độ bóng đá để giúp gia đình. Tôi có khuyên nhưng anh không hề nghe, anh đã thiếu nợ người ta lên đến vài tỷ. Gia đình bán đất để trả nợ cho anh. Cuối cùng anh cũng nghe lời tôi trở lại Mỹ để đi làm.
Làm được một năm anh không làm nữa, nói mệt. Tôi không nói gì. Tôi nghĩ để anh đỡ mệt vài tháng, một mình tôi đi làm cũng không sao. Tuy anh ở nhà nhưng việc cơm nước anh không hề đụng tay vào. Có khi tăng ca 8h tối tôi mới về đi nữa, anh cũng không hề phụ tôi nấu ăn. Tính anh rất gia trưởng, dọn cơm ra bàn xong anh mới ngồi vô, ăn xong đứng dậy đi xem tivi còn mọi chuyện dọn dẹp nhà cửa là tôi làm. Tôi nói anh thì anh trách ngược lại, nói rằng đàn bà làm việc nhà mà nạnh.
Tôi thật sự chịu không nổi tính gia trưởng của anh. Anh muốn làm gì làm, không bao giờ nói với tôi. Một năm nay ở nhà anh lại chơi cá độ bóng đá. Tôi từng nói với anh ở nhà mướn như vậy cũng đủ lắm rồi, tôi không cần nhà riêng không cần xe sang, quan trọng là tôi không cần những đồng tiền cờ bạc, tôi cần lắm bữa cơm có 3 người cười nói vui vẻ với nhau, cần lắm cái nắm tay và thời gian mà vợ chồng có thể nói chuyện với nhau, nhưng anh vẫn không thay đổi, vẫn chơi và đã nợ người ta 30 nghìn đôla.
Anh gạt tôi, nói gia đình ở Việt Nam có chuyện nên kêu tôi đi mượn tiền cho anh, tôi đã tin anh, mỗi tháng tiền lương của tôi trừ các khoản thuế, nắm trong tay chỉ 1,5 nghìn đô thôi. Ngoài chi phí gia đình tôi phải trả tiền lời cho người ta nữa. Tôi khuyên mãi anh không nghe nên bảo mình tạm thời chia tay đi, anh qua nhà chị anh mà ở tạm. Tôi tình cờ nghe anh nói chuyện điện thoại với chị: "Hồi trước em lấy nó để sinh con cho ba mẹ thôi". Tôi thật bất ngờ với câu nói này của anh, càng sốc hơn khi điện thoại nói chuyện với em trai anh ở Việt Nam về việc này, em anh cũng nói là 5 năm trước, khi muốn cưới chị, anh có từng nói câu này với các em anh vì các em anh không thích có một người chị dâu nhỏ tuổi như vậy. Tôi hỏi anh thì anh nói “Em muốn nghĩ sao thì nghĩ”.
Thời gian đó tôi đã khóc rất nhiều, viết giấy ly dị nhưng không đem nộp ngoài toà vì sợ anh sẽ bị trả về nước, không gặp được con sẽ tội nghiệp hai cha con. Thời gian trôi qua, hiện tại số tiền anh nợ người ta lên đến 80 nghìn đô. Giờ tôi phải làm thế nào để có tiền trả nợ cho anh?
Như