Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Ngày mai ra đi, anh sẽ nói thật với em tất cả
E
m có thể tin được rằng một thanh niên từng khoẻ mạnh như anh mà có thể mắc “U gan ác tính” hay gọi là “Ung thư gan” không em? Khá lâu rồi con người anh không thể to béo lên được, dù anh rất cố gắng che dấu và gắng tin vào mình hơn nữa (Đức).
From: Đức
Sent: Wednesday, April 01, 2009 5:06 PM
Em yêu của anh!
Anh quyết định hôm nay mình sẽ nói những gì cho ngày mai và có lẽ đây sẽ là những gì chân thật nhất anh muốn nói cùng em. Nhưng không phải anh sẽ gặp và nói trực tiếp với em vì anh không còn đủ dũng cảm đối mặt với em nữa, em có hiểu anh không?
Qua bao chuyện xảy ra với hai chúng ta dường như đã tỏ, nhưng ai đâu ngờ rằng đằng sau nó còn ẩn một lý do hết sức giản đơn mà em có thể nhận thấy nhưng lại hết sức khó xử với anh. Anh không biết phải nói từ đâu? Bắt đầu như thế nào để em hiểu rõ về anh, nhưng anh sẽ nói dần để em biết.
Anh đã nghĩ rằng em đến bên anh đó là niềm kiêu hãnh và tự hào của cuộc đời anh, bởi anh biết trái tim anh đã thuộc về em, không có gì giàu sang cao quý mà chỉ đơn thuần anh cảm thấy em luôn hiện hữu trong anh thật nhẹ nhàng và ấm áp mà chỉ riêng anh mới cảm nhận được từ ngày đầu gặp em. Thế mà giờ đây thì sao, anh lại phải dối lòng mình, dối với tình yêu của em để làm những điều còn rất bình dị khi ta yêu nhau, nhưng rất tồi tệ khi giờ đây hai ta thuộc hai con đường xa lạ đối với em.
Anh luôn đấu tranh với lương tâm và lòng mình vì sao anh lại thế? Đã nhiều lần anh yếu lòng định nói nhưng sao rồi lại thôi, muốn cầm máy nhắn tin cho em mà nước mắt anh ngấn lệ để rồi lại buông lời cay đắng và chua chát với em, mỗi lần như thế anh lại nghĩ sao mình lại làm vậy? Trái tim anh thắt nghẹn như bị cắt từng thớ thịt và cảm giác rằng như đang dày xéo lên em.
Tâm trạng anh vui buồn xen lẫn, mà anh không thể nhận ra được mỗi điều riêng biệt đó, có lẽ anh vui vì đã làm được điều anh mong muốn đó là mong em tìm được hạnh phúc khi không còn anh kề bên, buồn vì anh đã tự tay làm rớt đi một tình yêu anh chưa bao giờ có được dù anh không phải là hiện hữu đầu tiên trong trái tim em. Nhưng rồi đây em sẽ hiểu anh mà thôi.
Em có thể tin được rằng một thanh niên từng khoẻ mạnh như anh mà có thể mắc “U gan ác tính” hay gọi là “Ung thư gan” không em? Khá lâu rồi con người anh không thể to béo lên được, dù anh rất cố gắng che dấu và gắng tin vào mình hơn nữa, anh đã suy nghĩ rất nhiều và không tin vào những kết luận của các bác sĩ bệnh viện 108 và bệnh viện Bạch Mai em ạ. Trong khi sự sứt mẻ tình cảm giữa bố mẹ anh vẫn và đã tồn tại gần mười năm qua chưa được tháo gỡ, rồi vì đó anh đã để bệnh nặng hơn.
Đến bây giờ cho dù anh đã tìm ra lối thoát của cuộc sống gia đình nhưng sớm hay là muộn với anh nữa đây em? Chắc khả năng sống rất cao em nhỉ? Và đó chỉ là căn bệnh mà với trình độ y học bây giờ thì là chuyện nhỏ phải không em? Em hãy nói với anh điều đó em nhé? Cho anh thêm phần tự tin vào chính mình và cuộc sống của chúng ta sau này.
Giờ chắc em cũng hiểu được phần nào suy nghĩ và hành động của anh trong thời gian qua đối với em phải không? Những gì anh làm để ”xa anh, em về bên người ấy”. Anh vui lắm khi nói ra được điều này với em. Nếu còn cơ hội anh sẽ tâm sự nhiều hơn về anh và về em, anh vẫn hy vọng điều đó. Bởi vì “Hy vọng chính là ngọn đèn soi đường của sự sống” mà em.
Ngày anh phải nhập viện để mổ cũng đang đến gần rồi em ạ, anh đang chờ cái ngày đó đây, chờ để anh trở lại với cuộc sống thường nhật mà anh từng sống thật vui vẻ bên những người anh thương yêu nhất.
Tạm biệt em yêu.
Chúc em có những tháng năm hạnh phúc như những gì anh đã dành cho em.
Người xưa