Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Mong nhớ con trai yêu dấu
M
ẹ những tưởng sẽ quen dần với cảm giác không có con ở bên, nhưng sao mẹ vẫn thấy không có gì thay đổi, cảm giác mọi chuyện như mới xảy ra ngày hôm qua. Tim mẹ vẫn đau nhói, nhiều lúc lại thấy trống vắng cô đơn, nhịp tim đập dồn dập vì thương nhớ con trai quá chừng… (Hồng Mây)
From: Trần Thị Hồng Mây 
Sent: Thursday, May 05, 2011 11:29 AM
Đêm tháng năm, năm Tân Mão...
Con trai yêu dấu của mẹ!
Thời gian nhanh quá. Mới đó đã gần 3 tháng rồi con không ở gần cùng mẹ. Giờ này không biết con đang làm gì, có nằm nghe radio hay đi ra ngoài ngắm chú gà ngủ tối hay ngồi nghĩ ngợi như mẹ ở nhà đây? Nhớ những ngày trước con cứ làm những điều mình thích, những việc mình làm, con như một chú ngựa hoang chẳng hề biết có mẹ ở bên, mặc cho mẹ buồn đau, mặc cho mẹ tủi hờn…, ôi con trai của mẹ!
Thời gian nhanh thật, giờ con chỉ có một mình phải chuẩn bị tất cả mọi thứ để tự mình vươn dậy, đứng lên và bước sang một con đường mới. Con đường này mẹ nghĩ đầy chông gai, sóng gió, nhưng mẹ tin con trai mẹ sẽ hiên ngang vững bước đi trên con đường này và vượt qua được nó để làm lên một tương lai tươi sáng cho cuộc đời con.
Những gì đã qua đối với mẹ giờ trở nên xa lạ và luôn tạo cho mẹ cảm giác đau nhói trong lòng. Kể từ khi con đi, ngày nào mẹ cũng ngồi trước bàn thờ Phật, để làm gì con biết không, mẹ ngồi chỉ để tụng kinh cầu khấn trời Phật phù hộ cho gia đình mình được bình yên, cho các con của mẹ được khỏe mạnh, hạnh phúc và thành đạt.
Mẹ ngồi đó hàng giờ, cũng là để lòng mình lắng lại, không suy nghĩ đến bất cứ điều gì ngoài sự thành tâm của mình, mong đến khi nào các con thành đạt, gia đình được đoàn tụ sum họp cho mẹ đỡ tủi thân. Để sau mỗi lần mơ thấy con mẹ không còn khóc vì nhớ con và mong sao mẹ luôn đủ sức mà ngóng chờ con trai mẹ trưởng thành, thành đạt.
Con ơi, con hãy xác định rõ bước đường mới của mình con ạ. Mẹ đã đọc rất nhiều lần bức thư con để lại cho mẹ, lời hứa của con khắc vào tim mẹ, nó luôn làm động lực cho mẹ sống hàng ngày, nó nhắc nhở mẹ yên lòng về con và mẹ rất tin con trai sẽ làm được. Con hãy lấy lại lòng tin với em mình bằng những việc làm, sự tinh tế và tình cảm chân thật, để em chứng kiến, nghe, nhìn.
Mẹ mong sao anh em con hiểu nhau, thương yêu nhau cho mẹ được thấy ngày “hay tai, hai mắt, hai tay và hai chân” của mẹ cùng trưởng thành và thành đạt… Bây giờ mẹ cũng đã già lại quá mệt mỏi, chuyện ở công ty, chuyện con, chuyện em, chuyện ba với mẹ…, tất cả mẹ đều muốn giấu vào lòng, với vẻ bề ngoài thảnh thơi vô tư, quý trọng gia đình, dốc lòng lo toan là vậy.
Mẹ chỉ biết nhắc nhở con cố gắng tu tỉnh làm ăn chắt chiu lo cuộc sống của mình, sau này dìu dắt em thay mẹ với con nhé. Hiện thời mẹ mong con luôn nhớ bây giờ bên con có chị đỡ đầu, mọi việc chị thay mẹ chỉ bảo và hướng cho con, nếu con đã xác định được con đường rẽ mình phải đi tiếp như thế nào thì con hãy tin chị Dung, cái gì chưa hiểu, chưa thật chắc chắn con cứ hỏi ý kiến chị. Con đã 24 tuổi rồi, phải suy nghĩ có lập trường thật chắc chắn.
Mẹ nghĩ con có thể lập nghiệp luôn trên đó thì tốt. Nếu con ổn định công việc, mẹ nghỉ hưu sẽ bán nhà 259 lên đó mua nhà cho con lấy vợ và định cư ở đó luôn. Mẹ cũng muốn ở gần bác và các chị cho tình cảm lúc tuổi già.
Mẹ những tưởng sẽ quen dần với cảm giác không có con ở bên nhưng sao mẹ vẫn thấy không có gì thay đổi, cảm giác mọi chuyện như vừa mới xảy ra ngày hôm qua, tim mẹ vẫn đau nhói, nhiều lúc lại thấy trống vắng cô đơn, nhịp tim đập dồn dập vì thương nhớ con trai quá chừng… 
Vẫn biết rằng con đang ở đó, có bác, có chị, có các anh, chắc chỉ là mẹ hay mơ, hay nghĩ thôi con ạ… Con hãy vững vàng lên, cho mẹ niềm tin và hy vọng ở nơi con, con nhé! Mẹ thật lẩn thẩn rồi, nãy giờ không biết nói gì với con, cứ miên man theo chiều suy nghĩ. Không biết con trai có đọc được, có hiểu được hay không. Nhưng tận sâu đáy lòng, mẹ chỉ mong ngóng khắc khoải từng ngày chờ đón tin vui từ nơi con đó con trai à.
Yêu con.
Mẹ của con.
Hồng Mây