Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mong anh là chỗ dựa vững chãi, chứ không phải là ghế tựa
E
m yêu anh lắm và chẳng muốn xa anh chút nào, nhưng điều gì tốt nhất cho anh thì em sẽ làm, chồng yêu à. Chỉ xin anh nhớ lời này, khi đến với anh và mãi sau này em vẫn mong anh là chỗ dựa vững chãi cho em chứ không phải là một chiếc ghế tựa đâu.
From: Lý Mười Thương
Sent: Saturday, December 08, 2007 3:59 AM
Subject: Gui toa soan: Em da bien em thanh nguoi khac
Gửi chồng yêu,
Anh à, 3 năm sống với nhau, thực lòng em muốn hỏi anh có được bao nhiêu % hạnh phúc? Còn em thì thấy mình hạnh phúc thật nhiều, nhưng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi, ít lắm anh à. Thực lòng em vẫn còn rất yêu anh và mong muốn được cùng anh đi hết cuộc đời này, nhưng em cảm nhận rằng hình như bên em anh chỉ cảm nhận được sự khó chịu mà thôi phải không anh? Nếu vậy em sẽ không làm phiền cuộc đời của anh nữa.
Nhưng thật trớ trêu là bây giờ em đã rút ra được một kết luận nghiệt ngã như thế này: Đồng tiền đi liền với hạnh phúc, không có tiền thì cũng đừng mong hạnh phúc đón chờ ta. Giờ đây, em không còn là trụ cột nữa, suốt ngày ốm yếu, không đi làm được tiền đỡ đần anh trả nợ nần. Anh mệt vì em lắm phải không? Em xin lỗi anh, nhưng cái cách anh thờ ơ, coi thường, khinh rẻ em ra mặt đã phủ nhận hết công sức của anh rồi anh à.
Anh, giờ đây khi em không muốn chịu đựng mãi nữa, em quyết định sẽ đi bên đời anh như hai đường thẳng song song. Em sẽ không bao giờ thể hiện tình cảm nữa mặc dù bản chất của em chỉ mong muốn được là người tình cảm, được yêu và chăm lo hết mình cho người mình yêu, nhưng em nhận thấy giờ anh không còn cần em nữa. Em đã sai khi không là người có chính kiến và lối sống riêng của mình, suốt ngày chỉ chạy theo anh như một cái bóng và ngày càng lu mờ trong anh.
Em sẽ làm việc thật tốt, để có tiền nuôi sống bản thân và nuôi con, chi trả cho cuộc sống của hai mẹ con, không ngửa tay xin tiền anh nữa. Khi nào có cơ hội em sẽ rời xa anh để không làm phiền cuộc sống của anh nữa, sẽ đi thật xa để quên anh, quên vết thương lòng và để anh có toàn quyền quyết định cuộc sống riêng của anh. Em yêu anh lắm và chẳng muốn xa anh chút nào cả, nhưng điều gì tốt nhất cho anh thì em sẽ làm, nếu xa anh mà mang lại được sự thoải mái cho anh, em sẽ sẵn sàng, chồng yêu à.
Chỉ xin anh nhớ lời này của em, khi đến với anh và mãi sau này em vẫn mong anh là chỗ dựa vững chãi cho em chứ không phải là một chiếc ghế tựa đâu anh. Và em cảm động nhất vì câu anh bảo rằng: “Anh rất vui khi nghe em nói, đây là lần đầu tiên em được ăn món này đấy”. Nhà quê nhỉ anh nhỉ. Em sẽ nhớ hết những kỷ niệm đẹp trong cuộc sống vợ chồng của chúng ta.
Vẫn mãi yêu anh!
Vợ của anh!