Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mong anh đừng coi em là người xa lạ
E
m vẫn ngốc nghếch, vẫn là em của ngày xưa thôi, chùn chân mỏi gối nên đã đánh mất anh rồi, đừng thương nhớ đến em để phiền lòng. Tất cả sẽ chỉ là kỷ niệm, anh muốn quên thì hãy quên đi. (Anh)
Từ: Quỳnh Anh Chu
Đã gửi: 18 Tháng Mười 2011 9:20 CH
Nếu anh biết rằng vì sao em thay đổi thì xin anh nói với em, em cũng không biết cái gì khiến em đưa ra quyết định như thế nữa, chắc cũng có lẽ trong phút giây anh nói anh điên rồi, em cũng không còn minh mẫn nữa. Nhưng nó là như thế, lời nói ra như nước đổ, muốn lấy lại cũng không được nữa rồi.
Anh nói anh yêu em của ngày xưa, một em ngô ngố, bên ngoài luôn tỏ ra mạnh mẽ nhưng bên trong yếu xìu. Nhưng làm sao em có thể mãi là em của ngày xưa, em đã trở lại với thực tại rồi không thể mãi mãi chạy theo anh như thế. Có thể anh không thể hiểu được vì sao em phải chạy theo anh nhưng anh à, hiểu làm gì nữa khi không còn cứu vãn được nữa rồi.
Anh không thể nhìn em bên một người khác, cũng như em khó mà chấp nhận khi nhìn một người xa lạ tay trong tay, ôm anh như em đã từng ôm. Giá như khi chia tay có thể là hai người bạn, dù sao mình từng là những người hiểu nhau nhất, tình cảm dành cho nhau có thể nói là rất thật. Anh ích kỷ, anh yếu đuối, em thì hơn?
Em chỉ hơn anh một chút, nhanh chân hơn anh một bước, hoặc cũng có thể em đã mệt rồi, chân đã mỏi, không còn muốn bước tiếp. Em thật có lỗi khi không dưới ba lần nghĩ đến cảnh tự do tự tại được làm những điều mình thích, không phải nghĩ ngợi xem giờ này anh ở đâu, anh đang làm gì, có bao giờ lừa dối em, tự vẽ ra viễn cảnh rợn người.
Con người em là thế đấy, chia tay mà chỉ biết nói lời xin lỗi, em sai ở đâu em thật sự không biết nhưng biết chắc một điều anh sẽ rất buồn, rất đau lòng. Nói nhiều cũng chẳng để làm gì, chuyện đã như thế giải thích chỉ thêm tổn thương, mình cứ tiếp tục với cái lý do mà mình đang nghĩ, có thể nhẹ nhàng mà ra đi.
Anh nói đã thoát được khỏi cái bóng của em rồi, sẽ không bị hình bóng của em làm phiền nữa, tức là có thể tự do thoải mái, thực sự nhanh hơn em nghĩ. Gần 3 năm bên nhau em cũng không khỏi buồn khi nghe điều đó, cuối cùng ngày đó cũng đến nhanh hơn em dự định, anh đã không còn bị em quấy nhiễu nữa rồi, thời gian của anh cũng không còn là của em nữa. Vậy cũng tốt.
Tạm biệt anh nhé, nếu có một ngày gặp em trên đường, mong anh đừng coi em như một người xa lạ. Em vẫn ngốc nghếch, vẫn là em của ngày xưa thôi, chùn chân mỏi gối nên đã đánh mất anh rồi, đừng thương nhớ đến em để phiền lòng. Tất cả sẽ chỉ là kỷ niệm, anh muốn quên thì hãy quên đi.