Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mất ngủ triền miên vì người yêu phản bội
S
au hôm anh đi khai giảng, anh được giới thiệu một cô gái khác xinh và trẻ đẹp hơn tôi. Vậy là anh thay lòng đổi dạ chỉ trong tíc tắc. Tôi đã khóc, đã đau và rất đau vì một người đàn ông mình hy sinh, quan tâm, chăm sóc đủ thứ có thể thay đổi như vậy được chỉ trong một ngày. (Ngọc)
Từ: Ngoc
Đã gửi: 01 Tháng Tư 2012 11:51 SA
Kính gửi mục Tâm sự!
Anh là con của một đại gia giàu có ở Hà Nội. Anh sống ở nước ngoài và về Việt Nam do bố gọi về để tiếp quản sự nghiệp của gia đình ở Bắc Ninh. Trong thời gian hẹn họ, tìm hiểu, yêu nhau, tôi luôn cố gắng chăm sóc, vun vén, hết lòng vì anh, vì gia đình nhà anh.
Tôi luôn phấn đấu mọi mặt và cũng hiểu rằng để làm dâu của một đại gia không đơn giản chút nào nhưng tôi cũng không bao giờ nghĩ rằng mình có thể bị đối xử như thế. Tôi vẫn vun vén, thậm chí không gây ra một lỗi lầm nào để làm cho tình cảm rạn nứt. Ngày hôm trước anh đi khai giảng khóa học cao học Delaware ở Tam Đảo, mọi chuyện vẫn vui vẻ không có gì.
Chỉ vài ngày sau, anh thay đổi thái độ, quay ngoặt mặt với tôi. Anh không liên lạc, tôi tìm cách liên lạc thì anh lẩn tránh. Tôi tìm gặp thì anh chỉ nói là tình yêu không đủ lớn để lấy tôi làm vợ dù chưa ai quan tâm, săn sóc anh ý như tôi. Tôi đã buồn, khóc rất nhiều nhưng chưa đến mức điên loạn vì tôi đã yêu anh rất nhiều.
Sau đấy một thời gian ngắn, qua họ hàng và người thân, tôi biết rằng chỉ ngày hôm sau thôi, sau hôm anh đi khai giảng, anh được giới thiệu một cô gái khác xinh và trẻ đẹp hơn tôi. Vậy là anh thay lòng đổi dạ chỉ trong tíc tắc. Tôi đã khóc, đã đau và rất đau vì một người đàn ông mình hy sinh, quan tâm, chăm sóc đủ thứ có thể thay đổi như vậy được chỉ trong một ngày.
Ngày hôm sau anh đã dẫn cô gái ý về nhà ngay lập tức, thậm chí anh chưa đi làm về cô gái đã ngồi chờ sẵn trên phòng. Thời gian ấy, cô gái kia đã có bạn trai sắp kết hôn, ngày hôm trước trên facebook còn ghi “vợ yêu chồng lắm” nhưng ngày hôm sau đã quay sang ôm ấp và nhận lời anh ta chỉ vì biết anh ta rất giàu, rất nhiều tiền. Thời gian ấy, cô gái là lễ tân của một khách sạn. Tôi lúc ý đã tự mộng mị là anh bị say nắng vì cô gái ấy xinh và chắc khéo hơn tôi. Nhưng sau đấy, tôi nghĩ vì anh ta nên cô gái đã đi học và chuyển sang làm cô giáo nuôi dạy trẻ ở Mapble bear.
Với tôi, một người mình yêu thương, đặt hết hy vọng đối xử với mình như thế, tôi thực sự sốc. Ngày hôm nay khi tôi viết mục tâm sự tôi đã lấy lại được thăng bằng. Vậy đấy, dù chưa kết hôn, tôi đã bị "out" trong tích tắc như thế. Trước đây, tôi thường hay sang ăn tối cùng gia đình đó, nhưng chỉ ngày hôm sau anh ta dẫn người khác về.
Tôi khóc, tôi điên loạn, tôi mất ăn mất ngủ, tôi đi loạng choạng, bước đi không vững, tôi đã nằm liệt giường không thể dạy được những ngày cuối tuần. Còn những ngày thường, tôi cố gắng lê chân đến cơ quan làm việc uể oải. Tôi biết là như thế làm khổ gia đình, người thân, đồng nghiệp nhiều lắm nhưng tôi không thể đứng dậy được.
Tôi không tin con người có thể thay đổi vì tiền, vì tiền mà làm cho cuộc sống này như thế được. Hay phải chăng tôi chưa có nghệ thuật làm lớn tình yêu như lời anh nói? Hay một khi hết yêu rồi người ta sẽ đặt ra đủ lý do. Tôi đã mất ngủ triền miền gần một năm, nhắm mắt mở mắt là tôi nhìn thấy cảnh tượng hai người họ đi với nhau, cười đùa. Tôi không thể dừng lại việc suốt ngày vào theo dõi facebook của họ.
Bạn trai của cô gái kia cũng rất đau đớn nhưng biết làm sao được khi anh ta không giàu, không nhiều tiền. Cuộc đời tôi chưa bao giờ trải qua giai đoạn nào đau thương như thế. Tôi không phải cần tiền hay cần được sống cuộc sống của một đại gia, chỉ đơn giản tôi yêu rất hết lòng và không thể nào dứt bỏ người mình yêu một cách dễ dàng được. Tôi cũng sợ cái cảm giác bước chân vào nhà đại gia, bố mẹ họ không yêu thương mình như khi bước chân vào nhà khác lắm.
Tôi sợ cái giai đoạn ấy, tôi đã không thể vượt qua, tôi đã gặp bác sỹ tâm lý và nhiều lần định uống thuốc ngủ tự vẫn nhưng tôi biết như thế là bất hiếu với bố mẹ nhiều lắm. Bố mẹ sinh ra nuôi tôi ăn học, tôi chưa báo đáp được gì mà lại ra đi chỉ vì chuyện tình cảm. Có lúc tôi tự hỏi tại anh không tốt hay lỗi do tôi chưa có nghệ thuật trong tình yêu, chưa đủ khéo léo để giữ anh lại. Tôi thì nghĩ chỉ đơn giản mình chưa gặp người tốt thôi.
Tôi đã yêu, đã ngu ngốc níu kéo, đã đếm từng ngày để mong anh tỉnh ngộ nhưng tôi nhận được gì ngoài sự khinh bỉ, ngoài nhưng câu nói xúc phạm của anh. Tôi thấy mình thật yếu đuối và ngu ngốc. Tại tôi u mê, tại tôi nghe mọi người nói cô gái ý chả có gì hay ho, chả qua làm ở khách sạn nên có kinh nghiệm hơn tôi. Họ cũng sắp lấy nhau rồi nhưng tôi không quan tâm. Tôi chỉ nghĩ có luật nhân quả, sống như nào sẽ nhận quả ấy.
Tôi rất sợ những gì đã xảy ra, tôi đã điên loạn đến mức gọi cho 1080, tôi thực sự đã đi không vững, nước mắt chảy liên tục mà không kìm nén được, tôi đã muốn lao vào ô tô mỗi khi đi trên đường. Tôi đã làm mọi cách để níu kéo để nhận ra anh sai lầm nhưng mà đây là cách ngu ngốc nhất. Tôi đã được mọi người cho tôi điểm tựa, tôi đã mua quyển “Hãy quên anh ta đi” để đọc nhưng bất lực.
Tôi sợ những tối mùa đông lạnh giá, đi làm về năm liệt giường khóc, không thể làm được gì. Tôi sợ lắm vì phải tưởng tượng cảnh chỉ sau một ngày gặp người khác đã dẫn người ta về nhà và gần gũi. Tôi sợ cách anh xúc phạm tôi. Bố anh một anh hùng lao động chắc không biết con trai mình đối xử với tôi thế nào.
Tôi cũng đã không định viết bài này vì tôi sợ càng gây thêm sự ghét bỏ của anh với tôi nhưng tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi chia sẻ. Tôi đã học được bài học và đứng dậy mạnh mẽ hơn, thành công hơn. Tôi hiểu được đồng tiền chả có nghĩa lý gì cả. Phải chăng đồng tiền làm cho một cô gái có thể bỏ người yêu đi với người khác ngay?
Phải chăng đồng tiền có thể làm cho đàn ông dễ dàng mua chuộc các cô gái? Tất cả đều nhạt thếch. Hay phải chăng tôi phải học nghệ thuật nuôi lớn tình yêu để đàn ông không dễ thay lòng đổi dạ. Tôi của ngày hôm nay đang có một công việc tốt và tôi sẽ lấy chồng, có thể không giàu như anh ta nhưng chúng tôi sẽ có cuộc sống hạnh phúc với những đồng tiền do chúng tôi cùng làm ra.