Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mất gia đình vì dằn vặt về sự trong trắng của vợ
S
au khi cưới có 2 lần uống rượu say tôi mắng em về chuyện trong trắng. Em nói rằng tự hào vì đã trao cái ngàn vàng cho người em yêu chứ không phải là một kẻ ích kỷ như tôi.
Tôi là Hùng năm nay 35 tuổi, sinh ra ở một miền quê nghèo miền Trung. Học xong trung cấp tôi ra Hà Nội lập nghiệp, ở đây tôi đã gặp và yêu em. Thời gian đầu chúng tôi đến với nhau vì hoàn cảnh cả 2 đều là người tỉnh xa về Hà Nội lập nghiệp nhưng thời gian quen nhau tình cảm càng sâu đậm nên quyết định tiến đến hôn nhân một cách chóng vánh.
Tôi là con người hơi phong kiến, thiếu quyết đoán, em là một người con gái chân thành, năng động, đầy nhiệt huyết nhưng có phần cá tính. Đối với gia đình em luôn toàn tâm toàn ý, nhưng với cá tính của em, em luôn là người muốn quyết định mọi việc trong nhà, từ cái gương phải treo ở đâu, cái bếp phải kê thế nào, giường phải đặt ở đâu. Đến những việc lớn trong nhà như kinh doanh theo cách nào (sau cưới chúng tôi mở một cửa hàng buôn bán nhỏ.
Biết tính em nên tôi cũng chiều theo, nhưng thật sự trong lòng rất khó chịu, vì cái gì em cũng bắt đúng theo ý mình. Vì thế cuộc sống hôn nhân của chúng tôi bắt đầu có những vết nứt. Trước khi đến với tôi, em đã yêu người con trai khác thời sinh viên và đã trao thân cho người ấy. Tôi biết điều này, trước khi lấy em tôi cũng rất day dứt vì không biết có vượt qua được chuyện này không.
Cuối cùng tôi nghĩ với tình yêu chân thành của mình và ai cũng có quá khứ (ngay cả tôi cũng thế) tôi sẽ vượt qua được. Thú thật trong thâm tâm tôi vẫn có một cái gì đó rất u buồn, ám ảnh nên sau khi cưới có 2 lần uống rượu say tôi mắng em về chuyện trong trắng. Em đã nói với tôi rằng em tự hào vì đã trao cái ngàn vàng cho người em yêu chứ không phải là một kẻ ích kỷ như tôi.
Lúc đó tôi bị tổn thương trầm trọng, không phải vì em không còn trinh khi đến với tôi mà vì cái cách và thái độ của em. Những câu nói đó làm tôi coi thường em. Ngược lại cũng vì chuyện này mà trong mắt em tôi cũng là một kẻ đáng khinh bỉ; cộng với việc làm ăn của chúng tôi thua lỗ, tôi thất nghiệp còn em phải xin đi làm ở một công ty tư nhân. Con trai chúng tôi đã 2 tuổi, cuộc sống gia đình rất khó khăn, một mình em phải lo toan cuộc sống cho cả 3 người, công việc của tôi lúc có lúc không.
Tôi quyết định về quê mở của hàng kinh doanh quần áo còn em sẽ ở lại Hà Nội với công việc mình, hai mẹ con gọi là tạm đủ chi phí sinh hoạt. Tôi ở quê mở cửa hàng buôn bán, kiếm ít vốn dự tính 2, 3 năm có vốn liếng sẽ tính tiếp.
Sự đời có ai biết chữ ngờ, mở cửa hàng được 3 tháng thì một lần tôi ra Hà Nội thăm em với con, chúng tôi mâu thuẫn rồi em đòi ly hôn. Vì tự ái của người thằng đàn ông khi vợ đòi ly hôn nên lúc đó tôi chấp nhận. Tôi về quê, vợ chồng nhắn tin chửi mắng nhau, trách móc nhau bằng những câu thâm tệ.
Sau đó vài tháng tôi nghĩ vẫn rất yêu em, chỉ là cách tôi thể hiện tình yêu khiến em hiểu nhầm, với lại tôi cũng nghĩ ly hôn thì thương con nên ra sức níu kéo em, làm mọi điều năn nỉ có, dọa nạt có, em vẫn nhất quyết ly hôn. Em không nói gì với tôi, tự động đưa con vào Sài Gòn nhờ bạn xin việc cho ở trong đó. Lúc này em sợ ly hôn tôi sẽ giành mất quyền nuôi con vì kinh tế của tôi khá hơn của em.
Biết tin em đưa con đi Sài Gòn, tôi rất tức giận, cố kìm nén cảm xúc để hỏi em địa chỉ nhà bạn ở đâu vì em dọa nếu tôi mà vào tìm thì sẽ đưa con đi trốn biệt tích. Sau một thời gian, em cũng cho tôi biết em tìm được việc làm và nhắn tin cho biết địa chỉ. Tôi nói sẽ vào đón con về chơi nên em đồng ý và bắt tôi hứa là phải mang con vào cho em thì em mới đồng ý.
Đối với em, tôi thật sự còn rất yêu, lúc khó khăn em là người cho tôi động lực, vừa sinh con được 3 tuần em đã phải đi làm vất vả kiếm tiền. Tôi luôn hứa với lòng mình sẽ không để em phải chịu khổ nữa. Đến bây giờ việc kinh doanh của tôi có thể gọi là tạm ổn, cửa hàng bắt đầu đi vào guồng, khách khứa ngày một tăng, nhưng em lại chọn lựa ra đi.
Chẳng lẽ chỉ vì câu nói của tôi lúc say mà em không tha thứ cho tôi? Chẳng lẽ chỉ vì tự ái cá nhân mà em đẩy con vào cảnh ba mẹ kẻ Nam người Bắc. Tôi xin em quay về, em nói không thể. Hỏi lý do, em nói không hợp nên có quay về cũng không ở được với nhau. Em xin tôi cho em đưa con đi vào Sài Gòn ở với em. Nếu không được em sẽ về thắt cổ tự tử trước nhà tôi nếu tôi giành quyền nuôi con.
Trong thâm tâm tôi, mọi tình cảm đều dành cho em và con. Lúc trước tôi biết mình hời hợt với tình yêu của em, giờ tôi muốn xin em một cơ hội để được chăm sóc em và con, chăm sóc gia đình. Hiện tại tôi không biết phải làm sao nữa, xin mọi người hãy giúp tôi. Chân thành cảm ơn.
Hùng