Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Mất anh vì nhà nghèo
N
hà tôi không có người làm chức cao, ông này bà nọ nên bố mẹ anh phản đối dù tôi học hành đến nơi đến chốn, có công việc ổn định, thu nhập ở quê như vậy là ổn.
Tôi và bạn trai là bạn học cấp 3, chơi cùng nhau từ ngày học cấp 3, đến năm thứ 3 đại học chúng tôi mới yêu nhau. Mối tình đầu thật trong trẻo, sâu đậm, nhiều kỷ niệm. Anh là người lãng mạn, nhiều ý tưởng, luôn mang đến cho tôi những điều bất ngờ và làm tôi ngày càng yêu anh hơn. Tôi vốn là người có suy nghĩ không thoáng trong chuyện quan hệ trước hôn nhân, nhưng sau nhiều lời hứa hẹn ra trường rồi cưới, tôi đã trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái với niềm tin tưởng tuyệt đối.
Vào năm cuối đại học tôi không may dính bầu, hai đứa chưa học xong, chưa có công việc, tình yêu làm tôi mụ mị, luôn nghe theo anh một cách vô điều kiện dù biết đó là sai trái, biết là tôi sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho bản thân về hành động này. Anh đưa tôi đi bỏ thai, đó là ngày tội lỗi nhất trong cuộc đời mình, nó sẽ ám ảnh tôi suốt cuộc đời.
Trớ trêu, sau khi tôi từ bỏ tất cả vì anh, anh lại rời xa tôi vì lý do không hợp tuổi, qua tìm hiểu tôi biết đó chỉ là lý do anh đưa ra, còn lý do thực sự là vì gia đình tôi nghèo. Nhà tôi không có người nhà làm chức cao, ông này bà nọ nên bố mẹ anh phản đối quyết liệt mặc dù tôi là đứa học hành đến nơi đến chốn, có công việc ổn định, thu nhập ở quê như vậy là ổn. Bố mẹ phản đối nên anh kiên quyết chia tay.
Rồi nhà anh giới thiệu cho rất nhiều cô con nhà giàu, bố là sếp. Chúng tôi cứ chia tay rồi quay lại rất nhiều lần. Năm nay tôi đã 28, tôi biết mình không còn trẻ nữa, lựa chọn cũng chẳng nhiều. Tôi đã quyết định buông xuôi thì anh lại quay về hứa hẹn sang năm sẽ cưới, chờ anh xin việc xong sẽ cưới tôi. Ấy vậy mà mới quay lại được 3 tháng bố mẹ anh biết chuyện đó, ông bà lại phản đối, anh lại quyết định rời xa tôi.
Giờ chúng tôi vẫn đi bên nhau, mới đây tôi lại phát hiện anh đang tán tỉnh những người con gái khác. Tôi rất đau khổ, cảm thấy bế tắc, tương lai mù mịt, liệu còn ai yêu và muốn lấy một đứa như tôi làm vợ nữa không? Liệu sau bao nhiêu tổn thương tôi còn có thể mở lòng được không? Tôi không muốn làm anh khó xử, rất thương vì anh không dám quyết định hạnh phúc của cuộc đời mình.
Tôi dự định trong thời gian tới sẽ xin chuyển công tác đến nơi mọi người không ai biết, sống khép mình và chăm lo hương khói cho thai nhi bé bỏng. Bởi vì yêu anh rất nhiều và ở tuổi này tôi không biết mình phải bắt đầu từ đâu nữa, phải chăng nghèo cũng là cái tội?
Như