Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Món quà cuối cùng tôi tặng người mình yêu
T
ối hôm đó tôi đến sinh nhật em trời mưa rất to, dù đã bọc cẩn thận nhưng sợ ướt món quà nên tôi đã cho vào người rất kỹ. Khi đến cửa phòng em, tôi không tin vào mắt mình, em đang ôm hôn say đắm một người đàn ông khác. Tất cả như sụp đổ trước mắt.
Từ: ngọc nguyễn
Đã gửi: 27 Tháng Năm 2012 5:38 CH
Tôi và em cùng nhau học chung trường THPT Cẩm Phả, hai người chỉ chính thức yêu nhau từ khi thi xong đại học, chúng tôi cùng nhau lên Hà Nội học. Tuy học khác nhau nhưng chúng tôi thường xuyên gặp. Thời gian đầu thật là vui, chỉ với chiếc xe đạp cũ tôi và em đã có những giây phút thật hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi lang thang trên những con đường Hà Nội lúc nào cũng nườm nượp người xe. Thật sự những cảm giác đó chắc không bao giờ tôi quên được.
Thời gian cứ thế trôi, mối quan hệ của em đã nhiều lên, em thường xuyên nghe những cuộc điên thoại mà em không muốn tôi biết. Tôi không hỏi và tôi cũng không muốn hỏi về những cuộc điện thoại đó, đơn giản vì tôi rất tin em. Một lần đi cùng em trên phố, chúng tôi vào cửa hàng trang sức gần đó, em rất thích một sợi dây chuyền mà tôi nhớ rõ nó có mặt hình trái tim bằng pha lê rất đẹp. Tôi hỏi: Em có thích không? Em nhìn tôi và nói: Thôi anh ạ!
Tôi biết em rất thích nó nhưng giá thì quả là ngoài sức tưởng tượng đối với những sinh viên ngoại tỉnh như chúng tôi. Thế là một quyết định mà đến giờ phút này tôi cũng không biết mình có nên làm thế hay không. Tôi quyết đi làm thêm để có thể tặng em sợi dây chuyền đó.
Tôi không còn thời gian để đưa em lang thang trên các con phố, ăn những món ăn sinh viên rất dân dã như trước. Trong những lần gặp nhau ít ỏi em đã trách khéo tôi: "dạo này anh ít quan tâm đến em quá". Tôi chỉ biết cười mà nói "anh thật sự rất yêu em".
Cuối cùng thì tôi cũng đủ tiền để mua sợi dây chuyền đó. Tôi rất vui, đạp ngay xe đi mua sợi dây chuyền đó vì tôi sợ người ta bán mất. Đó cũng đúng vào dịp sinh nhật em. Tôi thật sự rất vui, bao nhiêu khó nhọc đều tan biến hết. Tối hôm đó tôi đến sinh nhật em trời mưa rất to, dù đã bọc cẩn thận nhưng sợ ướt món quà nên tôi đã cho vào người rất kỹ.
Khi đến cửa phòng em, tôi không tin vào mắt mình, em đang ôm hôn say đắm một người đàn ông khác. Tất cả như sụp đổ trước mắt. Tôi định lao vào cho người đàn ông kia một trận, nhưng tôi đã không làm thế. Tôi nghĩ hôm nay là ngày sinh nhật em và có lẽ đó là sự lựa chọn của em. Tôi lặng lẽ gửi lại món quà với lời nhắn: “Chúc em một sinh nhật hạnh phúc".
Tôi lặng lẽ ra về trong mưa, cơn mưa năm đó thật lạnh buốt. Có lẽ đó là cơn mưa lạnh nhất mà tôi từng trải qua. Đây không phải một câu chuyện mà đó là một phần của cuộc đời tôi, một thời để nhớ để yêu, đó cũng là món quà cuối cùng tôi tặng người mình yêu.