Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Liên tục đòi cưới nhưng lại hủy đăng ký kết hôn
R
ất nhiều lần anh nói rằng anh không có tình cảm với tôi, thời gian tìm hiểu quá ngắn nên giờ anh mới nhận ra. Anh là một người nghiện rượu và có vấn đề về sinh lý, anh bị bệnh thận. Tôi chấp nhận tất cả những điều đó một phần vì tôi rất yêu thương anh và sợ chia tay sẽ phải đối mặt với dư luận.
Từ: Flamboyant
Đã gửi: 23 Tháng Sáu 2011 3:10 CH
Vào đúng ngày Giáng sinh anh gọi điện cho tôi qua sự giới thiệu của một người bạn. Sau đó là những lần gặp gỡ, chúng tôi nói chuyện rất hợp nhau, tự thấy trong nhau những tình cảm tốt đẹp. Anh 35 tuổi, là giáo viên hiền lành, tôi 25 tuổi cũng vừa ổn định việc làm. Chúng tôi chỉ cách nhà nhau 6 km, nhà anh gần cơ quan nơi tôi làm việc.
Cả hai đều cảm thấy như mình đã tìm được một nửa, chúng tôi có thể ngồi nói chuyện với nhau rất nhiều, anh nói với tôi những mong muốn giản dị của anh về một mái ấm gia đình. Anh nói rằng từng rất nhiều lần gặp trắc trở trong tình duyên, anh luôn bị những người con gái mình yêu thương, nuôi cho học hành phụ tình theo người khác.
Tự nhiên lúc đó tôi thấy thương anh vô cùng, tôi mong rằng mình sẽ xoa dịu phần nào những nỗi buồn anh từng trải qua. Chính vì thế anh đã chiến thắng tất cả những người con trai khác. Đa số mọi người nói anh hiền lành, chỉ một vài người nói anh bị "chập", bản thân tôi nghĩ rằng anh nhiều tuổi hơn tôi, từng phải đau khổ trong tình cảm sẽ chín chắn, trưởng thành, biết trân trọng tình cảm gia đình, là bờ vai cho mình. Tôi chọn anh và nghĩ rằng đó là sự lựa chọn an toàn nhất cho mình.
Tình cảm của chúng tôi lớn lên nhanh chóng. Một tháng sau, gia đình anh đến gia đình tôi nói rằng tuổi anh phải lấy vợ năm nay, còn anh thì nói rằng nếu em không lấy anh thì anh buộc lòng phải chia tay em vì tuổi anh đã quá cao rồi mà em lại quá nhiều người theo đuổi, nếu em thay lòng thì sao? Tôi nhiều lần đề nghị một năm nữa hãy cưới để tìm hiểu nhưng anh không đồng ý. Sợ mất anh, tôi đồng ý, chúng tôi ăn hỏi rồi làm đám cưới.
Một tuần sau anh đề nghị lên rút đăng ký kết hôn để có thêm thời gian tìm hiểu, đó là cú sốc đầu tiên của tôi, tiếp theo sau là những cú sốc kinh hoàng khác. Rất nhiều lần anh nói rằng không có tình cảm với tôi, thời gian tìm hiểu quá ngắn nên giờ anh mới nhận ra. Anh là một người nghiện rượu và có vấn đề về sinh lý, anh bị bệnh thận.
Tôi chấp nhận tất cả những điều đó một phần vì tôi rất yêu thương anh và sợ chia tay sẽ phải đối mặt với dư luận. Tôi chỉ cần anh yêu thương tôi nhưng trái lại anh lạnh lùng, vô cảm. Anh nói thẳng với tôi: "Ở bên cạnh em anh chỉ thấy bủn rủn hết cả chân tay, anh không muốn làm việc nữa, và không còn làm được việc gì ra hồn", nhưng anh không muốn ly hôn với tôi.
Tôi càng cố gắng chăm sóc, vun vén cho gia đình thì anh càng trở nên đau khổ, lạnh lùng, tôi lại nói nặng lời anh mỗi khi anh uống rượu. Một lần chăm sóc anh ở bệnh viện, đi chợ về không thấy anh đâu mà bác sĩ dặn anh không được đi lại, tôi đi tìm anh ở khắp nơi không thấy tôi đã khóc.
Những điều đó cứ in đậm mãi vào lòng anh, anh càng trở nên lạnh lùng, xa cách hơn với tôi. Tôi cũng không giữ được bình tĩnh nữa và đòi ly hôn. Anh đã không còn yêu thương tôi nữa, trong lòng anh không còn có tôi thì tôi sống bên anh chỉ làm khổ anh và làm khổ mình.
Tôi phải trả giá quá đắt cho sự vội vàng và tình thương yêu thái quá của mình, đã đến lúc tôi phải thương chính bản thân mình trước khi thương người khác.