Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Lòng em như có dao cắt khi anh nói lời chia xa
A
nh yêu dấu! Ngày hôm nay trôi qua thật nặng nề với em. Thời gian sao cứ dài đằng đẵng... Em cứ như đang lang thang nơi mộng du nào đó, ngơ ngẩn, đờ đẫn. (Ms. Super A.O)
From: Ms. Super A.O
Sent: Tuesday, August 04, 2009 5:18 PM
Subject: Thu gui anh ngay chia tay
Hình như em vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình, hình như em vẫn không tin anh đã nói điều đó. Sự chấp nhận khó khăn hơn em nghĩ rất nhiều anh ạ.
Giờ này, anh đang làm gì nhỉ? Có lẽ đang ngồi xem TV, đang đọc sách hoặc nghe nhạc. Sẽ thật thanh thản và nhẹ nhàng, em đoán vậy. Vì anh đã nói ra điều anh muốn nói, như chiều qua anh gọi điện, thì có lẽ giờ đây anh đã thoải mái rồi, phải không?
Em có cảm giác, cuộc sống của anh hình như chưa bao giờ lộn xộn, mọi việc đều được anh tính toán, sắp xếp và ra quyết định thật chính xác. Cũng giống như việc anh nói chia tay với em chiều qua thôi. Những lời nói rành mạch và rõ ràng, những lời giải thích mà em không thể bác bỏ. Anh nói trôi chảy như thể đã chuẩn bị cho tình huống này từ lâu lắm rồi... Và em không còn con đường nào khác ngoài việc phải gật đầu...
Em chỉ băn khoăn, liệu một phút nào đó, anh có cảm nhận được những gì em đang cảm nhận? Em đoán là không. Anh chỉ cần biết, anh thoải mái, thế là đủ. Còn em, anh nói, em sẽ buồn, nhưng thời gian sẽ trôi qua thôi, rồi em sẽ... Anh nghĩ cho em nhiều vậy sao anh? Vậy anh có biết, cảm giác khi phải ngồi im nhìn mọi thứ ra đi mà không được biết lý do? Cảm giác khi khó khăn lắm mới tìm lại được niềm tin vào tình yêu thì đột ngột tất cả biến mất? Cảm giác khi mình yêu một người, rồi bỗng dưng một ngày người đó nói không muốn gặp, muốn nói chia tay mà chẳng hiểu tại sao?
Anh còn nhắn lại rằng em thương anh thì nhớ giữ gìn sức khỏe, anh lo cho em nhiều như vậy, thì tại sao lại đẩy em vào hoàn cảnh này? Ai cũng có quá khứ, ai cũng có thương đau, anh biết mọi chuyện của em, và anh đã nói, em phải luôn giữ niềm tin thì mới tìm được hạnh phúc. Vậy anh nói đi, tại sao anh cứ ở bên em, cứ chăm sóc em để khi em đã tin anh, trao trọn niềm tin cho anh thì anh lại mang tất cả ra đi như thế?
Em không hiểu, mình đã sai ở đâu và tại sao em lại phải chịu tình cảnh này? Anh không công bằng với em, tại sao anh lại cư xử với em như thế? Anh có biết em đau khổ như thế nào không? Tại sao anh im lặng, tại sao anh lạnh lùng, chẳng lẽ với anh, em chỉ giống như một quyển sách, đọc xong rồi thì có thể bỏ đi không thương tiếc? Chẳng lẽ chỉ thế thôi sao anh?
Anh nói em không hạnh phúc khi lấy anh. Vậy anh nghĩ xem, anh ra đi như thế này, liệu em còn tin được ai nữa để tìm được thứ gọi là "hạnh phúc" ấy? Anh trả lời em đi! Hãy trả lời em đi. Tại sao anh nỡ đối xử với em như thế này? Tại sao, tại sao chứ?
Rốt cuộc, em chẳng biết anh đã gặp chuyện gì mà phải như thế. Anh nói anh không thể vượt qua, anh nói em còn trẻ, anh không thể để em phải chờ đợi. Nhưng em đã đồng ý ở bên anh, chờ anh, em đã đồng ý cho anh thời gian. Em cũng nói sẽ không soi xét quá khứ của anh, em đâu có tra hỏi anh bao giờ về những việc anh đã làm, dù em biết, ở tuổi của anh, không có gì là mới lạ nữa. Em chấp nhận việc đó, cũng giống như em chấp nhận rằng anh không hoàn hảo, anh có sai lầm. Điều em quan tâm là anh đủ dũng cảm để nhận sai lầm đó và sửa chữa nó hay không, và tình cảm của anh dành cho em như thế nào...
Chiều qua, khi anh nói những lời đau đớn ấy, cõi lòng em như có dao cắt. Khi anh nói anh không yêu em, khi anh nói anh mệt mỏi và không muốn ở bên em nữa... Anh ơi, liệu tất cả giữa chúng ta chỉ có ý nghĩa đến như vậy với anh? Không lẽ tình cảm em dành cho anh không thể khiến anh tin rằng em sẽ làm được? Là anh định trốn tránh mãi hay em không phải người anh chọn để gửi gắm tấm lòng mình?
Em vẫn chưa quên hình ảnh của anh trong quá khứ, những kỷ niệm chúng ta đã có và những thời gian mình bên nhau... Đã hết rồi ư? Vậy mà sao em ngốc quá, sao em cứ nuôi hy vọng, sao em cứ mãi nhìn về phía anh như thế này?
Em đã tưởng tượng đến ngày nào đó, anh gặp một cô gái khác, ngồi cà phê hàng giờ đồng hồ rồi đi chơi khắp nơi, anh sẽ chăm sóc người đó từng chút một, sẽ ngày ngày nhắn tin, ngày ngày hỏi thăm, sẽ email để kể lể từng chuyện nhỏ nhất, và thời gian anh ở bên người đó, anh luôn vui cười thật thoải mái. Chẳng giống như hiện tại giữa chúng ta, nặng nề và mệt mỏi...
Như vậy cũng tốt anh nhỉ? Người đó sẽ thật sự là nơi bình yên của anh, đem lại cho anh một cuộc sống vui vẻ và thoải mái, sẽ làm cho anh hanh phúc mãi mãi... Như thế, việc em và anh chia tay có thể là cơ hội để cuộc sống của anh tốt đẹp hơn, phải không anh? Vậy cũng tốt rồi, anh nhỉ? Nghĩ thế, em cũng mừng cho anh, nhưng sao em lại khóc...
Ngày hôm nay, là một ngày khó khăn với em, khó khăn lắm anh ạ...
Em nhớ anh thật nhiều, và chúc anh ngủ ngon anh nhé!
Thân yêu.
Ms. Super A.O