People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Lời chia tay cuối cùng
ho anh xin lỗi vì đã lấy quá nhiều thời gian của em. Anh nghĩ rằng chúng ta có duyên nhưng lại không có phận. Không có được em, anh nghĩ anh sẽ đi về quê để lập nghiệp, anh sẽ không cần bon chen ở trên đây nữa để làm gì.
From: Poly Abi
Sent: Tuesday, July 27, 2010 9:48 AM
Gửi em,
Anh đăng nhập vào địa chỉ mail của google, lần này chỉ có duy nhất một cái mail mới đó chỉ là những dòng chữ mà em gửi vào gtalk cho anh. Đọc xong anh cũng thấy buồn. Anh cũng thấy như em nói trong đó, anh cảm giác được rằng em càng ngày càng xa anh. Anh càng cố với em lại thì khoảng cách của chúng ta lại càng xa, em đưa tay để tìm kiếm bàn tay anh kéo về thì chúng ta lại xa hơn nữa.
Em biết không? Sáng nay anh vui biết nhường nào khi anh thấy chúng ta có thể chat và nói chuyện với nhau, cùng nhau thảo luận điều này điều kia, anh nghĩ rằng mình sẽ lại càng khăng khít với nhau nhiều hơn. Ấy thế mà, ngay đến chiều, khi nói chuyện với em anh lại cảm nhận được sự xa cách, anh lại tiếp tục nhận được những câu trả lời “uhm” mà anh không muốn chút nào.
Mỗi lần anh gặp “uhm” từ em, anh lại cảm thấy đau trong lòng. Anh đau vì anh thấy mình bất lực, anh đau vì anh thấy mình yếu đuối và không có sự cương quyết, lời nói không có sức mạnh. Cũng như em đã nói anh như thế, anh không cứng rắn, chính vì thế mà anh không thể tác động được điều gì đến em, anh không bao giờ thay đổi được em cả.
Em có khả năng khiến anh thay đổi (theo anh nghĩ là như thế, còn với em chắc chỉ là một tẹo mà thôi) nhưng anh không thể khiến em thay đổi điều gì. Mỗi lần em muốn anh thay đổi điều gì đó, nếu anh không làm được hoặc chưa vừa ý em sẽ khó chịu, anh sợ và anh thay đổi để hòa hợp với cả hai hơn, để anh muốn mình như em được mong muốn.
Còn anh, mỗi lần anh muốn em thay đổi nhưng anh lại yếu lòng khi em nũng nịu đưa ra ý kiến của em, anh không thể hờn dỗi, không thể khó chịu giống như em đối với anh, khi thấy em như vậy. Và cứ thế, anh trở thành người không cương quyết. Nhưng chính điều đó lại được bản thân em nhìn nhận rằng anh kém cỏi và anh chẳng quan tâm gì đến em cả. Thế đấy, anh có làm được gì đâu!
Cả em và anh đều có thể lóe lên ý định rời xa nhau để cả hai cùng thoải mái, cùng không bắt người này người kia theo ý mình (anh nghĩ thế). Anh cũng phân vân nhiều lắm chứ. Em có biết không tình yêu, chính bản thân anh thấy mình có thể không đủ khả năng đáp ứng được 3 điều kiện của em, nó cao với anh quá. Có lẽ anh sẽ không thể nào thực hiện được những điều ấy, cả ba điều cộng lại lớn quá, cao quá, xa quá, anh không thể đi được đến đích.
Đã nhiều lần anh muốn tâm sự với em nhưng không hiểu sao thời gian bên em anh thấy ngắn quá, không thể đủ để anh nói lên những suy nghĩ của mình. Có những lúc chuẩn bị nói ra thì lại bị ngắt quãng bởi các điều kiện ngoại cảnh. Không phải anh ngụy biện cho mình vì những điều kiện ngoại cảnh đó, anh thừa nhận rằng nhiều lúc anh không dám nói với em vì anh thấy mình nếu nói ra sẽ trở lên kém cỏi. Mà anh thực sự không muốn là một con người kém cỏi trước em.
Anh đã suy nghĩ rất nhiều về tương lai của mình, anh nghĩ nhiều lắm em có biết không? Anh tham lam quá, anh muốn có được tất cả, anh muốn có được tiền tài, danh vọng và lại muốn có được cả em. Anh muốn nhiều quá mà đâu có biết được rằng anh chỉ có thể lựa chọn một trong điều to lớn đó. Anh có thể bỏ hết mọi thứ để có được em, nhưng khi anh chạy theo hướng đó anh mới nhận ra rằng để có được em anh phải có được tiền tài và danh vọng.
Rồi anh thử đặt mình theo một hướng tiền tài và danh vọng, anh lại thấy mình không đủ khả năng để đạt được những điều đó trong phút chốc, vì thế tương lai của anh như thế nào anh cũng chưa hình dung được. Vậy là trong một sớm, một chiều, ý anh nói là gần chục năm đổ lại, chắc chắn anh sẽ không có điều gì.
Theo như một trong ba điều kiện, trong vòng 3 năm anh phải có được “tiền đề” nào đó ở trên đây, anh nghĩ hết rồi em à, chính vì anh tập trung vào việc học, anh lại học mất 2 năm tính từ tháng 11 này, thêm thời gian nghỉ hè, nghỉ lễ, chắc chắn thời gian sẽ là 2 năm rưỡi. Như thế là anh học xong cũng vừa đủ để hết thời gian của điều kiện thứ 3 đó.
Tính toán như vừa rồi khiến anh chùn bước trước mọi thứ. Tối thiểu nó sẽ như vậy đấy em à, em đọc đến đây chắc chắn em đã biết được rằng anh không thể đáp ứng được nhu cầu của em. Em sinh ra trong một gia đình được sự bao bọc của bố và sự chăm sóc của mẹ, dù xảy ra điều gì chăng nữa, em vẫn là một cô gái Hà thành, em không thể sống trong những điều kiện thiếu thốn về vật chất được.
Anh không trách em về điều đó vì gia đình anh từ ngày trước cũng đã quá nghèo khó, sống mãi mới được lên một chút, so sánh chẳng bằng ai nhưng con cái không ai phải chịu khổ, chịu cực và bố mẹ anh cũng chẳng muốn anh khổ một tẹo nào. Bố mẹ em cũng thế, không thể nhìn con cái khổ mà không khuyên nó được.
Anh đọc nhiều bài báo về gia đình, về tình yêu. Anh cũng xem được bộ phim của Hàn Quốc về vấn đề này, về một cô gái yêu một chàng trai con nhà nghèo. Kết cục của bộ phim thường có xu hướng tốt đẹp nên không bàn ở đây, cái quan trọng đó là dù có tốt đẹp nhưng cô gái kia vẫn phải chịu khổ (trong vật chất) dù hạnh phúc trong tình yêu của mình.
Các bài báo anh đọc cũng đều nói ra rằng cô gái và chàng trai đều khổ nếu họ lấy nhau. Từ trước đến giờ anh nói rằng anh có thể chịu khổ được, nhưng mấy hôm vừa rồi anh đã nghĩ lại, anh không thể để em khổ được, vì thế anh không muốn em phải khổ nữa. Em còn nghĩa vụ nữa đó là chăm sóc người mẹ yêu quý cùng người bố tốt bụng của mình. Anh rất muốn có được gia đình hạnh phúc của gia đình hiện tại của em bây giờ, mọi người đều yêu thương, quan tâm và chăm sóc lẫn nhau. Thật hạnh phúc!
Anh yêu em nhiều lắm, anh cũng không bao giờ muốn mất em cả, tình yêu của anh ạ. Nhưng có lẽ anh không có sợi dây chắc để kéo em về với anh, không có nhiều sợi dây để có thể nối em lại cùng em đi suốt cuộc đời. Anh đang hận chính bản thân mình tại sao không thể giàu có để mà cưới được em, điều anh xấu hổ nhất. Nếu anh có điều kiện về vật chất chắc chắn anh đã đem sính lễ đến nhà em từ lâu rồi.
Em đã cho anh nhiều cơ hội để anh làm được điều đó, đã nhiều lần chúng ta nói chia tay rồi lại quay lại với nhau, em cho anh rất nhiều cơ hội nhưng anh không biết nắm lấy. Anh vừa nhận được tin nhắn của em đúng vào lúc anh viết ra câu nói trước về “cơ hội”.
Em thắc mắc rằng tại sao anh nhớ em mà anh chỉ biết nói nhưng không biết làm, tại sao anh nhớ em mà anh không nhắn tin hay gọi bất cứ cuộc điện thoại nào, tại sao anh nói một đằng rồi lại làm một nẻo? Tại sao em luôn muốn chúng ta vui vẻ mà anh lại phá hỏng nó hết lần này đến lần khác?
Anh chỉ biết trả lời rằng, anh nhớ em đó là sự thật không thể thay đổi được, anh yêu em đó là điều vĩnh hằng mà không ai có thể xâm phạm. Nhưng tại sao anh không nhắn tin cho em, tại sao anh không điện thoại cho em mỗi khi anh thấy nhớ em ở quãng thời gian chúng ta xa nhau?
Em có hiểu anh không? Một ngày anh nhìn điện thoại hàng nghìn lần, một ngày anh để số của em sẵn trên màn hình, chỉ việc bấm YES là có thể gọi được, ấy vậy mà anh lại rụt rè khi bấm YES, anh không đủ dũng khí và tự tin khi gọi cho em, anh cảm thấy ngại ngùng khi gọi điện và nói lời yêu em, anh ngàn lần muốn gọi, ngàn lần muốn nói yêu em, nhưng anh yếu đuối quá em ơi.
Hôm qua, lúc anh check mail để nhận được tấm hình được ghép lại từ các tấm hình nhỏ mà em gửi, anh muốn mở to nó ra (nhấn nút View), em biết điều gì xảy ra khi bấm nút đó không? Máy tính khởi động lại em à. Sau khi khởi động lại anh lại tiếp tục vào ngày mail của mình và bấm tiếp nút View, máy tính lại khởi động lại, anh không biết lý do gì, chỉ biết rằng lần thứ ba nó cũng bị như thế. Sau 3 lần, anh mở máy, lau chùi mọi thứ bên trong thì mới có thể xem được tấm hình đó.
“Anh sẽ mất, mất em thật đấy. Nếu anh vẫn ngồi chết dí ở đó”.
“Em biết mà. Anh chỉ được cái miệng thôi. Những lúc như thế này mới bộc lộ con người yếu đuối hèn nhát ra. Anh nói thì rất hay nhưng làm thì quá tệ. Anh sẽ là kẻ thất bại khi nói mà không làm được. THẤT BẠI”.
Anh vừa nhận được 2 tin nhắn đó từ em đấy. Anh nghĩ anh đã kiệt sức rồi, anh không thể đứng lên được nữa. Anh vẫn còn ý chí để đứng lên nhưng chắc chắn anh sẽ thất bại ở những lần tiếp theo, và nếu có chiến thắng liên tiếp đi nữa thì cái bại thảm hại nhất đó là sau hai năm rưỡi nữa khi mà giao ước thứ 3 hết thời hạn.
Anh phải làm gì đây khi anh không thể vượt qua được điều đó, anh không vượt qua được điều đó có nghĩa rằng anh sẽ mất em. Cả anh và em đều lo sợ khi những điều đó không thực hiện được, khi chúng ta yêu nhau quá nhiều rồi lại phải xa nhau. Anh phải nghĩ cho em thôi, em là con gái, em không có nhiều thời gian và cũng không thể mất thời gian cho anh được.
Anh không được phép lấy đi thời gian quý giá của em. Anh không làm được anh phải nói là không làm được để em không mất thời gian chứ. Và bây giờ anh nói “anh không thể thực hiện được điều đó”. Anh không thể đáp ứng được những điều đó. Nó quá khó đối với bản thân anh ở thời điểm hiện tại.
Anh sẽ không làm mất thời gian của em nữa, cho anh xin lỗi vì anh đã lấy quá nhiều thời gian của em. Anh không thể lấy những gì không thuộc về anh rồi. Anh nghĩ rằng chúng ta có duyên nhưng lại không có phận. Anh không biết mình có suy sụp khi cố gắng viết bài này cho em không, nhưng anh sẽ cố gắng để tiến lên. Không có được em, anh nghĩ anh sẽ đi về quê để lập nghiệp, anh sẽ không cần bon chen ở trên đây nữa để làm gì.
Anh không thể viết được nữa rồi em ạ, nếu viết tiếp chắc chắn anh sẽ bật khóc. Làm đàn ông ai lại khóc phải không em?
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)