Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Khắc khoải ngày không có anh
gày không có anh" của tôi có vẻ như không mang một nỗi buồn cổ điển như nó vẫn thường như thế. Mà tất cả nhuốm một màu của nỗi nhớ, một nỗi nhớ thật đậm đà và nồng nàn biết bao. (Phương Nguyễn)
From: Phương Nguyễn
Sent: Thursday, February 18, 2010 9:13 AM
"Ngày không có anh"... liệu có giống với "ngày không có em" không nhỉ? Chắc là không nhiều rồi, vì cảm xúc giữa người con trai và người con gái thì luôn có một sự khác biệt nhất định. Có vẻ như lúc nào "ngày không có anh" cũng cô đơn và trống trải hơn, "ngày không có anh" lúc nào cũng tràn đầy kỷ niệm về những giây phút bên nhau hơn và chắc chắn cũng nhiều giọt nước mắt hơn. Trong khi đó "ngày không có em" lại mang một màu sắc tình cảm khác, cũng buồn ấy, cũng nhớ ấy, nhưng những nỗi nhớ ấy lại tựa hồ như những làn gió nhẹ lướt qua trái tim như dạo lướt những phím đàn... và tất nhiên là không thể thiếu một sự vững chãi nhất định như chính trái tim của người con trai vậy.
"Ngày không có anh" của tôi có vẻ như không mang một nỗi buồn cổ điển như nó vẫn thường như thế. Mà tất cả nhuốm một màu của nỗi nhớ, một nỗi nhớ thật đậm đà và nồng nàn biết bao. Tôi miên man thưởng thức dòng tâm trạng của chính mình mà mang một cảm giác như đang thưởng thức một tách cà phê đen không đường, không đá. Đắng đến lạ lùng nhưng thật khó có thể dứt được cái dư vị tuyệt vời của nó...
Chẳng ai có thể hình dung ra được là nỗi nhớ màu gì, bởi đó chỉ là một thứ gì đó vô hình, ai cũng mang ít nhiều trong trái tim ấm nóng và nhiệt huyết của mình, nhưng chẳng ai có ý định sẽ ban cho nó một hình dạng hay màu sắc nhất định. Với tôi, nỗi nhớ có màu xanh thẫm của bầu trời đêm... Chẳng phải vì thế mà mỗi khi nhớ người yêu, các thi sĩ cứ mãi ngước nhìn lên cái màu xanh tuyệt diệu đó để lấy cảm hứng viết những dòng thơ dạt dào cảm xúc đến da diết lòng người đó sao?
Đã có lúc tôi nhuộm màu cho nỗi nhớ của chính mình là màu đỏ, một màu đỏ tươi thật rực rỡ. Bởi khi ấy mỗi lần nỗi nhớ ùa về tôi lại thấy lạnh đến đáng sợ, tôi sợ lắm cái lạnh lẽo và cô đơn tưởng chừng chạm mức giới hạn ấy. Sợ lắm! Chính vì thế mà mỗi lần như thế, khi khoác lên mình một màu đỏ tôi lại có cảm giác như cái sự cô đơn ấy giảm bớt được phần nào dư vị của chính mình. Tôi là một kho tàng chất chứa những nỗi nhớ bất tận, thế nên khi tôi màu đỏ, có nghĩa là nỗi nhớ cũng sẽ màu đỏ...
Nhưng lúc này đây, tôi lại muốn nhuộm màu trắng tinh khôi như cái tà áo dài mà tôi vẫn một thời mặc đến trường cho nỗi nhớ của chính mình... Vì màu trắng tuy thể hiện một sự trống trải nhất định, nhưng cũng chính màu trắng mang cho ta cảm giác về những điều gì đó tinh khôi và kỳ diệu hơn. Màu trắng mang cho ta một hy vọng về những nét vẽ hạnh phúc đầu tiên và là không gian vô tận cho vạn vật trong trời đất sinh nôi nảy nở trong đó có tình yêu!
Những nỗi nhớ ấy sẽ lại ngày một lớn lên theo những "ngày không có anh", một lần nữa tôi lại phá được cái mức giới hạn vốn có của nó, hay nói đúng hơn là giới hạn vốn có của chính mình để xây dựng một giới hạn mới xa xăm và vô tận hơn. Đó sẽ là những trải nghiệm mới cho chính con tim mình. Tôi, sẽ đối mặt và thưởng thức chính những điều tuyệt diệu không thể thốt thành lời ấy...
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)