I have learned not to worry about love;

But to honor its coming with all my heart.

Alice Walker

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Không thắng nổi lý trí, tôi đã đánh mất cô ấy
rong một đêm đầy tâm sự tôi đã lỡ nói thích cô ấy. Tôi biết khi nói ra câu đó thì tình bạn sẽ chấm dứt mà tôi vẫn cứ nói. Cô ấy bảo tôi ích kỷ, nhỏ nhen. Tin nhắn cuối cùng tôi nhận được là hãy để cô ấy yên.
Tôi là một người con trai trầm tính, như cô ấy nhận xét về tôi là “gà gà, ngất ngất” giống như cái biệt danh mà bạn bè đặt cho tôi. Cô ấy là bạn học cũ của bạn tôi, thời gian chúng tôi quen nhau rất dài. Bạn thân tôi trước đây từng yêu cô ấy, một tình yêu có thể gọi là trong nháy mắt, sau này khi quen thân tôi mới được cô ấy nói về cuộc tình ngắn ngủi này. Thời gian đó mỗi lần tôi đi cùng bạn đến nhà cô ấy, tôi biết ý nên cũng im lặng chỉ trả lời những câu hỏi mà cô ấy hỏi tôi. Lúc đó tôi không có ý nghĩ là sau này sẽ quen thân, cô ấy với tôi chỉ là quen ở mức biết tên biết mặt.
Mọi chuyện chỉ thay đổi khi có một lần cô ấy nhờ bạn tôi mượn hộ bằng Anh văn cho bạn. Thằng bạn tôi đã mượn bằng Anh văn của tôi cho cô ấy. Hôm cho cô ấy mượn bằng, tối về tôi nhận được một tin nhắn cảm ơn. Tôi hỏi thì ra là cô ấy xin số điện thoại tôi từ bạn tôi để cảm ơn đã giúp đỡ. Lúc đó tôi chỉ nhắn tin như kiểu không có gì. Tới khi cô ấy mang bằng trả thì vô tình đánh rơi nó trên đường.
Từ hôm đó cô ấy hay nhắn tin xin lỗi tôi, hỏi han việc làm lại bằng như thế nào, lâu dần cũng có tán gẫu và hiểu nhau hơn. Thỉnh thoảng cô ấy cũng có rủ tôi đi uống nước, ngược lại tôi cũng rủ lại. Thời gian trôi đi, chúng tôi nhắn tin và gặp mặt nói chuyện nhiều hơn, tôi cũng hiểu cô ấy nhiều hơn. Tôi nhận ra rằng cô ấy không giống như bề ngoài mà tôi từng nghĩ. Trong cô ấy như có 2 con người, một nửa là chín chắn, có lẽ do hoàn cảnh gia đình nên như thế, còn một nửa thì lại vô tư như trẻ con.
Tôi vẫn hay chọc cô ấy là trẻ con quá, còn cô ấy thì lại chê tôi là cụ già, vì cả về bề ngoài lẫn tính cách, tôi chẳng khác gì ông cụ non cả. Mỗi khi có chuyện buồn cô ấy hay nhắn tin tâm sự với tôi, kể cả chuyện tình cảm trước đây lẫn chuyện buồn của gia đình. 3-4 tháng gần đây hầu như ngày nào cũng nhắn tin hỏi han nhau, nó như tạo ra một thói quen cho tôi.
Tôi chưa bao giờ nhắn tin với ai nhiều như thế cả. Thỉnh thoảng có bài tập Anh văn cô ấy lại nhờ tôi làm hộ và còn nhờ tôi giúp cô ấy học Anh văn. Tất nhiên với tôi, bạn bè nhờ gì tôi cũng giúp cả. Tôi biết cô ấy có rất nhiều người mến mộ và tán tỉnh nhưng lại không thích một ai. Với cô ấy có thích ai thì cũng chỉ là thoáng qua giống như đối với bạn tôi trước đây.
Cô ấy vẫn hay bảo tôi rằng “ông không được thích tôi đâu đấy, thích là tôi đá cho đó”, đáp lại tôi bảo nếu tôi mà thích thì tôi sẽ không nhắn tin, không gặp mặt cô ấy nữa. Nhưng trái tim thì có bao giờ chịu nghe lý trí đâu. Tôi thấy rằng càng ngày càng có cảm tình với cô ấy, tôi định sẽ không liên lạc nữa nhưng ngày nào cô ấy cũng nhắn tin hỏi thăm, tôi lại không có lý do để không trả lời tin nhắn.
Thế nên tôi vẫn cứ im lặng gặp mặt nói chuyện, lắng nghe tâm sự của cô ấy như một người bạn thân. Càng ngày tôi càng nghĩ về cô ấy nhiều hơn, không biết có phải vì thế không mà tôi lại sinh ra tính đãng trí, hay quên. Cứ nghĩ tới cô ấy là tôi lại quên hết những gì mình dự định làm, có khi còn đi lạc cả đường.
Tôi kể ra thì cô ấy lại chọc tôi “chắc ông yêu rồi”, còn cố tình muốn biết tôi yêu ai nữa. Còn tôi thì trả lời theo kiểu nửa đùa nửa thật là có yêu thì tôi chỉ yêu cô ấy thôi, vì thời gian qua tôi chỉ trò chuyện với cô ấy, thời gian đâu mà quen biết ai khác chứ đừng nói là yêu ai đó. Thế nhưng cô ấy vẫn khẳng định là tôi đã yêu ai đó rồi nên mới như thế.
Trong một đêm đầy tâm sự tôi đã lỡ nói tôi thích cô ấy, tôi biết khi mình nói ra câu đó thì tình bạn sẽ chấm dứt. Tôi luôn quan niệm rằng nên suy nghĩ nhưng gì mình nói, không nên nói hết những gì mình suy nghĩ. Dù biết trước hậu quả thế này mà tôi vẫn cứ nói. Cô ấy bảo tôi ích kỷ, nhỏ nhen. Tin nhắn cuối cùng tôi nhận được là hãy để cô ấy yên.
Trong thâm tâm tôi không muốn đánh mất tình bạn này. Tôi thực sự hối hận vì đã lỡ nói ra, vì lý trí đã để trái tim vượt quá giới hạn. Tôi không có thói quen tâm sự với ai cả, mà giữ nó trong lòng thì lại cảm thấy thực sự khó chịu. Có lẽ đây là cách có thể giúp tôi vơi bớt tâm sự đi ít nhiều.
Hiệp
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)