People have a hard time letting go of their suffering. Out of a fear of the unknown, they prefer suffering that is familiar.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Không phải lúc nào người thứ ba cũng là người xấu
ột người đàn ông có vợ mà khi đi làm hay đi công tác phải tự mình soạn quần áo, tự ủi từng bộ đồ đi làm, tự đi mua tã cho con, thuốc men khi bệnh cũng anh đi mua, con bệnh phải gọi anh về chở đi khám chứ không kêu xe. (Vượng)
Từ: Vuong
Đã gửi: 18 Tháng Giêng 2012 11:03 SA 
Thấm thoát đã nửa năm từ khi tôi và anh quen nhau. Ngày ấy đến với cả hai chúng tôi đều rất bất ngờ. Vai trò của tôi đối với tất cả những ánh mắt khác là kẻ thứ ba, nhưng với anh tôi không phải như vậy. Chưa bao giờ anh xem tôi là kẻ thứ ba.
Chẳng những thế, đối với anh tôi là người anh thương yêu nhất, lo nhiều nhất. Vì sao? Vì tôi đã yêu anh và dành cho anh thứ tình yêu thật nhất. Không như người 4 năm qua đầu ấp tay gối với anh. Anh là người đàn ông tốt, không phải như bao người đàn ông ham của lạ khác. Anh không đáng để bị đối xử như một chàng ngốc như vậy.
Anh lấy vợ đến nay đã 4 năm, có hai đứa con. Nhìn bên ngoài cứ ngỡ rằng cuộc sống gia đình anh rất hạnh phúc, nhưng đúng là người ngoài cuộc không hiểu được người trong cuộc. Qua những gì anh tâm sự và những gì tôi nghe thấy, tôi thật thấy tiếc cho cuộc đời anh, một người đàn ông hiền lành và trách nhiệm. Lấy vợ chỉ vì cái ơn nghĩa, vì lời nói ra vào của bên vợ "sao quen nhau hoài không chịu cưới", tốt nghiệp đại học xong, anh đám cưới.
Không bao lâu anh có con, vì cuộc sống chăn gối của anh không như bao người có gia đình khác, nhiều khi một tuần chưa có một lần và nhiều khi anh muốn mà vợ anh không cho, rồi lớn tiếng với anh: "Mày muốn quá thì ra đường mà kiếm". Vợ chồng mới cưới mà như vậy, hỏi ai có chấp nhận việc này? Thay vào đó có thể nói câu nào để anh hiểu hơn nhưng không, vợ anh chỉ có thể ngọt ngào với anh qua những dòng tin nhắn.
Rồi đứa bé thứ hai xuất hiện. Cuộc sống bây giờ ngày càng khó khăn hơn, tất cả các khoản chi phí đều gánh nặng trên vai anh, mà vợ anh không chia sẻ bất kỳ một thứ gì còn xài phung phí, không tính toán. Tôi chưa thấy người vợ nào sướng như vợ anh, nhưng sống trong phước mà không biết hưởng còn hay kiếm chuyện mỗi khi anh đi làm không gọi điện thoại về nhà.
Một người đàn ông có vợ mà khi đi làm hay đi công tác phải tự mình soạn quần áo, tự ủi từng bộ đồ đi làm, tự đi mua tã cho con, thuốc men khi bệnh cũng anh đi mua, con bệnh phải gọi anh về chở đi khám chứ không kêu xe. Tôi thật không hiểu trách nhiệm và bổn phận của một người vợ là như thế nào? Chỉ là sinh con và nấu một hai bữa thôi sao? Vậy mà anh chưa hề than thở hay trách móc nặng nhẹ vợ anh dù là một lời.
Anh nhịn để êm nhà êm cửa, nhưng càng ngày chị ta càng lấn tới, có lẽ do sự nhường nhịn của anh mà chị ta chẳng xem anh ra gì, hay có thể chỉ là một chàng ngốc. Chị ta từng nói: em nhịn nhục ăn bám ở đây để lo cho con em, vì nếu em về nhà, em chẳng còn gì hết, em không làm được gì để lo cho bản thân mình thì lấy gì để lo cho con?
Tôi nghe mà thấy nhục nhã, một người phụ nữ 27 tuổi nói không biết làm gì để lo cho bản thân mình? Là không biết làm gì hay không muốn làm hay nói thẳng ra là làm biếng? Chị ta còn hay hăm dọa anh, đòi tự tử, bỏ nhà đi. Mới đây, vì gọi điện thoại anh không bắt máy, chị ta đã đập cái điện thoại. Chị ta luôn trách móc anh không quan tâm, nhưng sao chị ta không nhìn lại bản thân mình đã lo được gì cho anh?
Đến với tôi, anh đã tìm được niềm vui, niềm hạnh phúc thật sự. Anh là một người đàng hoàng, có học thức, có trình độ, có trách nhiệm, anh không đáng để chị ta phải đối xử như một chàng ngốc vậy. Tôi đã dành cho anh tình yêu đẹp nhất và thành thật nhất. Tôi không cho rằng tôi sai khi tôi xen vào cuộc sống gia đình anh.
Không phải lúc nào người thứ ba cũng là người xấu, vì vợ anh thật sự chẳng yêu thương gì anh, đến với anh có lẽ chỉ lợi dụng anh vì anh hiền và dễ tin người. Nếu chị ta là một người vợ biết suy nghĩ, thương và lo cho anh như bao người vợ khác thì có lẽ anh sẽ không mỏi mệt và xem ngôi nhà đó như một cái nhà tù, cuộc sống mất tự do.
Tôi biết anh rất muốn chấm dứt cuộc hôn nhân đó nhưng anh không thể làm, vì mỗi lần như thế chị ta đòi tự tử, nên anh phải tìm cách nào đó để giải quyết êm đẹp hơn. Nhưng với một người suy nghĩ không đến đâu như chị ta, anh sẽ không làm được điều gì. Phải chi ngày đó anh nghe lời mẹ, đừng cưới một người không học thức, không việc làm, thì ngày nay đâu đến nỗi như thế.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)