Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Hạnh phúc với em quá xa vời
E
m yếu đuối lắm, cần chỗ dựa lúc này mà sao anh lại không là điểm tựa cho em, bỏ mặc để em phải đối mặt mọi chuyện. Em gục ngã mất, em không tin những gì đang xảy ra là sự thật, em vẫn tin rằng anh đang lừa dối lòng mình.
Anh à!
Đã một tuần trôi qua, em không được nghe anh nói, em nhớ anh lắm sao anh lại lạnh lùng với em như thế? Anh không cần em nữa đúng không? Sao vậy anh? Sao anh cứ im lặng hờ hững với em, với những cuộc gọi, với những tin nhắn của em? Anh có biết em đã mong chờ những dòng tin của anh nhiều như thế nào không?
Anh không quan tâm em nữa rồi sao? Anh bỏ mặc em dù biết giờ phút này em cần anh như thế nào. Em không tin anh có thể làm được điều đó, em vẫn hy vọng anh có biết không? Dù gì thì anh cũng cho em biết nguyên nhân chứ? Em đã làm sai gì, đã làm gì không phải hả anh? Anh có biết tim em đau như thế nào không?
Em phải tập quên anh như thế nào đây? Em phải làm gì để không nhớ anh? Anh chỉ cách cho em với, em thấy hụt hẫng lắm. Tuần qua em không làm được việc gì, cả đầu óc em trống rỗng, không thể tập trung được. Em chỉ mong được lặng lẽ bên anh nhưng sao khó quá. Anh có biết yêu anh là một điều hạnh phúc đối với em không, dù em biết hạnh phúc ấy mong manh dễ vỡ.
Em yếu đuối lắm, em cần chỗ dựa lúc này mà sao anh lại không là điểm tựa cho em, bỏ mặc để em phải đối mặt mọi chuyện như thế này. Em gục ngã mất, em không tin những gì đang xảy ra là sự thật, em vẫn tin rằng anh đang lừa dối lòng mình, rằng anh không nhớ em.
Em nhớ trước đây, vì lý do gì đấy không nói chuyện với em, hôm sau anh đã vội vàng gọi và nhắn tin bảo rất nhớ em, chỉ cần không được nghe giọng em nói anh sẽ không ngủ ngon. Mà sao hơn tuần qua, điều gì đã khiến anh thay đổi nhanh đến mức em không thể ngờ được? Anh có biết thói quen chờ từng cuộc gọi của anh vào mỗi đêm em vẫn còn giữ nguyên không?
Tình yêu em dành cho anh không có tội đúng không anh? Em không biết mình phải sống như thế này trong bao lâu nữa nhưng giờ em cảm thấy mệt mỏi, em nhận ra một điều: hạnh phúc với em xa vời quá. Em nhớ lắm những lần gặp anh, nhớ nụ cười, tiếng nói của anh, nhớ cái ôm của anh. Chia tay em là điều tất nhiên, nhưng cũng đừng nhẫn tâm với em như thế, vì khi rời xa em, anh vẫn còn nơi trở về, còn riêng em thì không em chỉ có anh, rời xa anh em biết đi đâu cho vơi nỗi nhớ anh?
Linh