Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Hãy cho mình cơ hội được chở che Trầm à
M
ột người đàn bà rất cần một người đàn ông yêu mình thực lòng, bạn hãy can đảm một lần, không phải là nhắm mắt đưa chân, mà hãy cho mình một cơ hội để được chở che, để thấy rằng, khi mình không còn gì nữa thì hãy còn có ai đó bênh vực mình...
From: gty4t efgweqy
Sent: Thursday, December 17, 2009 12:57 AM
Chào Trầm,
Có những biến cố trong cuộc đời người ta không thể nào ngờ đến, nó xảy ra như bi kịch, và những bi kịch ấy làm ta bàng hoàng, ngỡ như không bao giờ là thật.
Tôi đã đọc bài viết của bạn, như tìm thấy lọt vào giữa những dòng chữ đơn sơ kia là những hàng nước mắt, vừa cay đắng, xót xa, vừa lo âu, vừa khát khao hạnh phúc, và chút gì đó là ý thức về chức phận của tình mẫu tử.
Hãy coi tôi là một người lạ mặt. Ở cõi vô thủy vô chung này, đôi khi ai đó muốn tìm một kẻ lạ mặt để tâm sự, để nói ra những sâu kín vô nhường trong đó. Và kẻ lạ mặt như tôi, đọc nỗi đau của bạn trong sự lặng lẽ, cảm thông, đồng vọng một tiếng yêu còn bỏ ngỏ, chưa kịp trao gửi.
Tôi thấy bạn có may mắn lớn là ở đâu, trong bất cứ giờ phút nào, khoảnh khắc nào cũng có người sẵn sàng dang tay che chở bạn. Đó là Hoàng, người hữu duyên vô phận với bạn, là Hưng, một gã si tình rộng lượng. Nhưng cái may mắn báo hiệu bình yên ý, hóa ra chỉ là tín hiệu giả, tâm bão luôn ở nơi lặng gió nhất. Có khi nào vì lẽ đó mà bất hạnh ập đến đầy thảng thốt với bạn như vậy.
Bạn đang đau lắm thì phải, không chỉ giằng xé mà còn là đau xé. Tôi chợt nhớ đến một câu thơ của Xuân Diệu, tôi một mình đối diện với tình không/Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng. Việc đã qua thì không nên nhắc lại để trách móc, nhưng bạn biết không, Hoàng đuổi theo bạn trong khoảnh khắc cuối cùng ấy cũng không đơn giản là một lời thanh minh với bạn. Ẩn trong hành động vô thức ấy lại là một điều rất ý thức, Hoàng muốn mang lại hạnh phúc cho bạn.
Người ta yêu nhau, là yêu cái việc làm cho người mình yêu được hạnh phúc. Khi Hoàng tạ biệt cuộc sống này, trong lòng Hoàng vẫn yêu bạn, yêu cái cảm giác thấy bạn sống vui. Thế nên dù có như thế nào đi nữa, bạn cũng đừng vì thế mà chối bỏ cuộc đời này, dù cho nó không đẹp, nhưng nó không chỉ gây dựng bằng chính bạn, nó còn có sự góp tình góp nghĩa của những người yêu quý bạn.
Và bạn cũng đã nghe câu nói này bao giờ chưa? Chết có khi giúp bạn giải thoát khỏi một nỗi đau triền miên, một cơn mê lẫn giữa yêu và đau nhưng cũng có nghĩa là bạn đi vào cõi quên – quên đi chính Hoàng. Chết có nghĩa là hết khổ nhưng không bao giờ có nghĩa là hết thương, hãy đi đến cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa (Trịnh Công Sơn).
Nên nói tiếp thế nào nhỉ, vào băn khoăn của bạn nhé. Bạn thử đọc truyện Lời hẹn nơi thiên đường trên mạng đi. Cũng là một cô gái cùng cảnh ngộ như bạn, cũng một nỗi đau tưởng đã lặng đi mà chưa bao giờ thôi nổi sóng, song tìm thấy một sự đồng điệu, là một lời hy vọng bạn sẽ mạnh mẽ từ tôi gửi tới bạn. Trân trọng tình cảm lúc này của Hưng, đó là điều nên có lúc này ở bạn.
Không ai định đoạt số phận cả, nó là sự sắp xếp của chuỗi thời gian xảy ra các sự việc. Dù có chấp nhận Hưng hay không thì bạn vẫn sống. Tôi hiểu trăn trở của một người mẹ khi sau này phải trả lời cho con mình về bố đẻ của nó. Hiểu trăn trở của một nàng dâu về nhà chồng trong dấu hỏi về cái thai trong bụng. Hiểu tâm sự của người con gái khi chóng vánh tạm biệt bố mẹ để bảo vệ đứa cháu ngoại ngoài giá thú. Hiểu một nỗi đau của một người vợ khi phải san sẻ, phải bước vào một cuộc hôn nhân không trọn vẹn, hiểu tâm tư của kẻ còn yêu mà phải dứt bỏ tình yêu – lòng ân hận – niềm day dứt.
Nhưng bạn ạ, hãy chọn cho mình một giải pháp tức thời, giúp mình đỡ đau nhất, cả bây giờ và sau này. Tôi nghĩ rằng, trong tình thế này, dù có lấy Hưng hay không, bạn vẫn phải đối mặt với nhiều cam go thử thách. Cố nhiên, nếu bằng phẳng, người ta đã chẳng cần đến yêu thương trong cuộc đời này. Trên lẽ đó, một người đàn bà rất cần một người đàn ông yêu mình thực lòng, bạn hãy can đảm một lần, không phải là nhắm mắt đưa chân, mà hãy cho mình một cơ hội để được chở che, để thấy rằng, khi mình không còn gì nữa thì hãy còn có ai đó bênh vực mình...
Tôi nghĩ là để nói những lời bay bổng, tôi hoàn toàn có thể. Nhưng từ một góc trời nào đó Hà Nội, tôi chân thành trong lặng lẽ, chia sẻ, thấu hiểu và mong bạn sớm vượt qua nỗi đau dài...