Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Gần 14 năm chưa hề nếm mùi tình phụ tử
T
ính đến thời điểm này bố mẹ chia tay nhau cũng ngót ngét gần 14 năm. Gần 14 năm con sống không có bố tồn tại bên cạnh, cũng chẳng còn hiểu cái mùi vị của tình phụ tử nó ra làm sao nữa. Gần 14 năm con sống chỉ có tình thuơng của mẹ.
From: A.N.
Sent: Sunday, July 13, 2008 3:56 PM
Subject: Gui toa soan: Tu Thu!
Ngày bố mẹ ra tòa con vẫn còn nhỏ, chỉ có một cảm nhận duy nhất là con cần mẹ. Con và anh đã ký giấy ở với mẹ cho dù bố mong muốn nhận cả hai đứa về nuôi.
Ký ức của con về phiên toà ngày đó còn rất nhạt nhoà dù cho nó là một dấu mốc quan trọng trong cuộc đời con. Có lẽ vì con còn quá bé nhưng con vẫn đủ khả năng để hiểu rằng đó là một quyết định tốt nhất cho bố cho mẹ, cho chúng con và cho cái gia đình này.
Con chưa bao giờ trách cứ bố hay mẹ cho dù con từng có một thời gian sống trong sự mặc cảm, cho dù nó là nguồn gốc khiến con luôn phải cố tỏ ra gai góc, cá tính, mạnh mẽ và vui vẻ để che giấu những giọt nước mắt, sự yếu đuối ở sâu trong con.
Lúc nào con cũng cười rất to, rất tươi, nhưng nếu thật sự để ý sẽ nhận ra rằng đôi mắt của con chưa bao giờ biết cười. Dần dần con tỏ ra rất khó khăn để có thể thể hiện tình cảm của con đối với mọi người trong gia đình, đối với những người bạn, những nguời xung quanh và kể cả những người con yêu và yêu con.
Con rất dễ khóc và hay khóc. Con rất nhạy cảm với nỗi đau của người khác. Con thích sống bằng cảm nhận bằng trực giác. Và khi yêu con rất khó thay đổi và chấp nhận một cái gì mới (thay đổi người yêu và yêu một người mới). Có lẽ vì còn vẫn khát khao một cuộc sống gia đình hạnh phúc, đầy tình thuơng.
Điều con chỉ có thể làm đó là cố gắng để mọi nguời có thể cảm nhận được tình yêu thương qua hành động của con.
"Con yêu mẹ rất nhiều, thương mẹ rất nhiều" nhưng con chưa bao giờ nói cho mẹ biết điều đó, điều mà mẹ luôn mong muốn con nói ra, điều mà con chỉ luôn cất sâu trong trái tim con. Con vẫn chưa làm được gì để san sẻ bớt gánh nặng lo toan cùng mẹ. Con mong mình có thể sớm đem lại niềm vui và hạnh phúc cho mẹ, con mong ngày đó sớm đến. Con mong con và mẹ hiểu nhau hơn. Với con mẹ là tất cả.
Con cảm ơn bố vì nhờ bố mà con có mặt trên cõi đời này. Bố có buồn không nếu bố biết rằng con không hề yêu bố chút nào, chưa bao giờ con nhớ tới bố. Vì thế khi nhận đuợc điện thoại của bố tất cả những gì con có thể nói: vâng, dạ, thế ạ... Nhưng với con bố vẫn mãi mãi là bố của con.
Con sẽ cười nhiều lên một chút, với người thân, với bạn bè, với những người mỉm cười với con và kể cả những người con tình cờ gặp mặt. Con sẽ chỉ khóc khi thực sự muốn khóc, sẽ không che giấu cảm xúc của mình. Khóc để vơi đi nỗi buồn, để con biết rằng con không phải là một nguời lạnh lùng hay vô cảm.
... Và để con biết rằng con còn hạnh phúc hơn rất nhiều người.
Hà Nội một buổi chiều không nắng.