Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Gửi cô bé đã làm anh say nắng
A
nh thấy sợ, sợ khi phải đối mặt với em. Anh sợ khi gặp em anh không thể kiểm soát nổi bản thân, con tim anh run rẩy khi thấy em. Chỉ muốn ôm chặt em vào lòng để con tim anh vỡ òa hạnh phúc, lại thấy được yêu thương, thổn thức một lần nữa trong cuộc đời này. (Thanh Tung)
From: Thanh Tung 
Sent: Wednesday, August 25, 2010 1:05 PM
Suốt cả 2 tuần nay anh không tập trung vào công việc được. Em hiểu đó là vì sao mà. Đêm nay anh mong chờ tin nhắn của em, dù chỉ một tin thôi, có thể em khó chịu, trách anh quấy rầy em hoặc em nhắn là không muốn bị làm phiền cũng đcược. Nhưng không một hồi âm… Buồn…
Đêm nay anh không ngủ được, công việc đang rất nhiều, nhưng anh không tâm trí nào để tập trung làm việc được. Anh ngồi đây, bắt đầu gõ trên bàn phím, viết lên những tâm sự này để vơi đi con tim đang nặng trĩu. Dù anh biết những dòng tâm sự này sẽ không bao giờ đến được nơi em.
Anh đã nhắn tin cho em rất nhiều rằng anh rất nhớ em cô bé ạ, nhưng khi anh viết xong dòng tin nhắn trên ĐT anh lại xóa đi. Anh không đủ dũng khí gửi nó đi, anh chỉ viết ra rồi xóa đi, thật vô nghĩa em nhỉ. Có câu nói rằng không muốn người khác biết thì mình đừng làm, chỉ có trong lòng ta biết thôi.
Những dòng tâm sự này chắc rồi anh cũng sẽ xóa nó đi thôi. Có lẽ mãi mãi em sẽ không biết được. Anh biết em không có tình cảm với anh, vì em đã có bạn trai rồi và anh cũng thế. Anh có bến đỗ của cuộc đời rồi. Nhưng, anh cũng rất bất ngờ và anh không bao giờ nghĩ ra tình cảm của anh dành cho em lại như vậy.
Anh và em làm cùng phòng, ngồi cạnh nhau bao nhiêu lâu anh cũng không nhớ nữa. Anh và em đơn thuần chỉ là 2 đồng nghiệp thôi. Cuộc đời chúng ta như 2 đường thẳng song song chạy mãi đến vô tận và sẽ không bao giờ giao nhau cả cho đến một ngày, anh phải chuyển chỗ và tự nhiên anh thấy mất mát một thứ gì đó rất quan trọng, chợt nhận ra đó là em.
Em có những thay đổi mà bấy lâu nay anh đi tìm kiếm ở tận đâu đâu, khi nhận ra thì cũng quá muộn. Ta thấy trân trọng cái gì đó chỉ khi ta tuột mất khỏi tầm tay phải không em. Anh chợt thay đổi cách nhìn về em. Anh giật mình khi nhìn lại mình, suy xét tình cảm mình dành cho em như thế nào. Phải công nhận rằng lúc đó anh ngỡ ngàng và như người mất hồn vậy. Thật buồn cười phải không em.
Và từ đó hình ảnh của em cứ hiện lên trong tâm trí anh. Anh bắt đầu quan tâm đến em, luôn luôn muốn biết em sẽ làm gì, đi đâu, với ai… Cái tính xấu này bắt đầu xuất hiện trong tâm trí anh. Thật tệ phải không em. Anh không có quyền gì để biết em đang ở đâu với ai nhỉ.
Anh dành sự quan tâm của anh cho em qua những tin nhắn. Em cũng đã cảm nhận được rồi mà. Nhưng anh biết tình cảm của em không thể dành cho anh và anh cũng vậy không thể dành cho em được. Anh đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều. Chỉ một người đau khổ thôi, đừng để cả 4 người cùng đau khổ. Anh là người đàn ông có trách nhiệm và em là một cô gái chung tình. Anh trân trọng em cũng vì thế.
Anh không là người đi phá hoại hạnh phúc của người khác. Và anh cũng không muốn em bị khó xử trong tình huống này. Nên tình cảm anh dành cho em chỉ đến mức như vậy thôi.
Em về, trời mưa không có áo mưa. Anh đã hứa mua cho em một cái ô để em đi đường (tháng này mưa ngâu mà). Mưa nhiều lắm. Em cũng hiểu tình cảm của anh khi đưa ô cho em mà. Hy vọng nhỏ nhoi của anh là khi trời mưa em nhớ đến anh một chút thôi. Anh không cần gì nhiều chỉ cần anh có một góc nhỏ trong bầu trời kỷ niệm của em mà thôi. Có lẽ tình cảm của anh gắn liền với mưa Ngâu, nó luôn dang dở như chuyện tình Ngưu Lang Chức Nữ vậy.
Có lẽ anh là một kẻ si tình. Trái tim anh cũng đa tình. Anh cũng không hiểu nổi mình như thế nào nữa em ạ. Tình cảm mình dành không đúng chỗ không đúng thời điểm tý nào. Anh đã cố kìm nén nó trong lòng anh, nhưng nó như có một sức sống mãnh liệt nào đó vậy, cứ lớn dần lên và dần thoát khỏi sự kiểm soát của lý trí.
Anh thấy sợ, sợ khi phải đối mặt với em. Anh sợ khi gặp em anh không thể kiểm soát nổi bản thân, con tim anh run rẩy khi thấy em. Chỉ muốn ôm chặt em vào lòng để con tim anh vỡ òa hạnh phúc, lại thấy được yêu thương, thổn thức một lần nữa trong cuộc đời này. Nhưng chúng ta không thuộc về nhau.
Chúng ta có những kỷ niệm yêu thương riêng không thuộc về nhau, bầu trời tình cảm của anh và em giống như 2 quả bóng bay đặt sát nhau, chúng chỉ tiếp xúc qua lớp vỏ thôi nhưng không hòa với nhau làm một được. Mãi mãi là như thế.
Anh không đòi hỏi gì ở em một cái gì, vì tình cảm của anh đơn phương. Tình cảm của anh dành cho em anh không dám xác định đó là tình yêu hay là thứ tình cảm gì. Ranh giới nó thật mong manh phải không em. Anh luôn muốn phủ nhận đó không phải tình yêu, nhưng con tim anh không nói như vậy.
Cô bé, anh sẽ luôn hướng tới em với những tình cảm tốt đẹp nhất. Cho dù em không nghĩ đến anh, nhưng em nên biết rằng có một người luôn luôn theo dõi em, quan tâm em bất cứ khi nào trên bước đường đời của em. Anh cầu chúc em luôn hạnh phúc bên người mình yêu. Hạnh phúc của em cũng là niềm vui của anh…
Thời gian. Liều thuốc tốt nhất cho mọi vấn đề (của riêng anh thôi nhé). Anh hy vọng thời gian sẽ hàn gắn lại vết thương trong con tim anh, nó sẽ giúp anh đủ nghị lực bước tiếp trên đường đời mà sẽ không có em. Nhưng vết sẹo để lại trong đó thì không bao giờ phai mờ. Anh luôn nhớ về em, cô bé!
T.T. 
T7, 21/08/2010 HN, một mình với đêm.