Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Em yêu anh nhiều nhưng vợ cũ cũng cần có anh
N
ghĩ tới điều đó em lại muốn quay lưng để anh quay về bên chị ấy nhưng chân em không thể bước lui. Trong con người em giờ đây đang giằng xé giữa tình cảm và lý trí. Em vừa yêu anh mà cũng vừa thương chị ấy, cái tình cảm ấy nó làm em thấy đau.
Từ: Diệp
Đã gửi: 22 Tháng Giêng 2012 12:21 SA
Những ngày giáp Tết trời thật đẹp! Nhưng lúc này chỉ có mình em ngồi đây, trước biển, biển cũng thật trong xanh, thật êm và em cũng muốn mình có thể tìm được một cảm giác thư thái, nhẹ nhõm và êm đềm như biển. Nhưng sao trong lòng chỉ có những cơn sóng như đang thét gào, như muốn vỡ tung cả lồng ngực, không ai bên cạnh, chỉ có chiếc laptop làm bạn cùng em và với những dòng tâm sự với chính mình.
Không biết từ bao giờ em lại có thói quen tâm sự với những dòng chữ vô tri, vô giác nhưng lại khiến mình cảm thấy thoải mái vì có thể bộc lộ những điều tưởng như không thể nói ra với bất cứ ai. Ở cuộc sống, sau mỗi lần té ngã, người ta phải biết cách tự đứng vững và em cũng đã, đang cố gắng để có thể tự mình đứng lên sau cuộc ly hôn cách đây một năm.
Hôm nay cũng đã sắp sửa là một năm sau cuộc ly hôn của chính anh, người em yêu bây giờ. Ngày anh ly hôn cũng là ngày em rời xa mái ấm gia đình mà em chưa bao giờ nghĩ sẽ đến. Cuộc sống gia đình của anh và em lúc đó khác nhau, chia ly cũng với 2 lý do khác nhau nhưng kết cục vẫn là ly hôn. Sau ngày ấy, mình đã đến với nhau từ 2 cuộc hôn nhân đổ vỡ, từ 2 trái tim đau khổ và đồng cảm. Anh cần một người cùng hoàn cảnh, em cần một người đàn ông từng trải, và mình đã đến với nhau như lẽ thường của tình yêu, hiểu nhau, chia sẻ và tôn trọng nhau.
Em có anh bên cạnh, yêu thương, quan tâm, chăm sóc, lúc ở xa thì những dòng tin nhắn, những cuộc điện thoại hầu như là mỗi ngày đã trở thành điều không thể thiếu trong cuộc sống của em và cũng không thể thiếu anh. Anh có em, là có một người phụ nữ để anh có thể yêu, có thể chăm sóc và như điều anh vẫn hay nói ''em làm anh thấy cuộc đời này vẫn còn ý nghĩa'', vì sau cuộc ly hôn đầu tiên mà anh đã gắn bó suốt mười năm có lẽ tất cả mọi điều đều vô nghĩa với anh. Và chúng mình đã biết về nhau quá nhiều, về tất cả mọi thứ.
Anh là một người đàn ông tài giỏi, anh luôn phấn đấu có tất cả những gì anh muốn và anh đã có. Em chỉ là một người phụ nữ bình thường, em không tài giỏi như anh và em biết em cũng không có đủ nghị lực, mạnh mẽ để làm những điều to lớn như anh. Ngoài đời anh là người làm được mọi thứ, trong gia đình anh là người cha mẫu mực, thương con cái, lo lắng và yêu em thật nhiều, em hạnh phúc vì điều đó. Có anh bên cạnh, em không phải lo lắng về điều gì, về vật chất lẫn tinh thần. Anh chiều chuộng em, anh cưng nựng em, anh làm mọi thứ để em có thể vui, anh không muốn thấy em lo lắng hay suy nghĩ về điều gì mà khiến em phải mệt mỏi hay buồn bã. Tình yêu anh dành cho em nhiều quá nó khiến em phải đau, anh có biết điều đó không? 
Em ước gì em là kẻ vô tâm, em ước gì em không phải là người sâu sắc và nhảy cảm, em ước gì em có thể tỉnh bơ trước điều gì đó mà nó khiến em phải đau lòng. Vợ cũ của anh đang bị bệnh, sức khỏe đang đi xuống một cách trầm trọng. Anh luôn nói với em rằng ''kệ, sống chết gì cũng không liên quan đến anh, mọi chuyện kết thúc từ lâu rồi, giờ đây anh chỉ có mình em thôi''. Anh ơi, mặc dù anh luôn nói mọi chuyện không liên quan đến anh, em biết điều đó, vợ cũ anh bị bệnh cũng do số phận mỗi người tới lúc phải chịu; nhưng giờ đây vợ anh đang hối hận vì ngày xưa đã quay lưng bỏ anh để ''ngủ '' với người khác.
Mọi chuyện đã là dĩ vãng và lúc này anh đang bắt đầu cuộc sống mới với em. Vợ anh giờ chỉ còn một mình, không ai bên cạnh, em nghĩ có lẽ lúc này chị ấy đang rất cần anh-người chồng ngày xưa vốn rất yêu thương mình nhưng chị ấy lại lỡ ngoại tình và anh là người yêu, ghét đều rõ rang, thế là anh ly hôn sau nhiều lần cố hàn gắn. Vợ anh đang hối hận và cần tình thương của anh, anh có biết không? Cuộc đời mỗi con người ai cũng đều phạm phải sai lầm và cũng có lúc người ta sẽ quay đầu nhưng lúc này đã quá muộn màng, anh vẫn nói thế với em, anh bảo ''bây giờ có moi móc hết ruột gan ra, anh cũng không còn chút tình cảm nào dành cho bà xã cũ nữa''.
Dù anh luôn nói như thế nhưng nhìn vào ánh mắt của anh, em biết ít nhiều gì anh vẫn còn chút gì đó với chị ấy. Anh nghĩ em có buồn không? Em biết em không có quyền ghen, không có quyền trách anh vì em là người đến sau, nhưng mỗi người đàn bà bên trong họ luôn có suy nghĩ của riêng họ anh à, và em cũng thế. Em yêu anh, yêu rất nhiều và vì thế em ghen khi anh vẫn nghĩ về vợ cũ. Nhưng em lại thấy thương vợ anh vì lúc này đang cô đơn và cần có anh. Em cũng thử đặt mình vào vị trí chị ấy và em biết cảm giác như thế nào, rất cần có anh.
Anh chưa bao giờ nói thật lòng mình với em, anh luôn nói những điều mà anh nghĩ rằng người phụ nữ nào cũng muốn nghe, nhưng em không phải như thế. Em muốn anh sống thật với lòng mình và em biết anh yêu em, tình yêu ấy khiến anh phải có trách nhiệm. Mỗi ngày em đều suy nghĩ, mỗi đêm em đều khó ngủ vì chị ấy-vợ cũ của anh. Em thấy thương cho số phận người đàn bà, em thấy tội cho chị ấy. Mặc dù trước kia chị ấy là người có lỗi rất nhiều với anh và có lúc em đã nghĩ em sẽ buông tay để anh quay về. Em không biết nếu điều đó xảy ra anh sẽ hạnh phúc hay anh sẽ hận em? Em có thể làm được điều đó không?
Em yêu anh, em muốn có anh bên cạnh nhưng người phụ nữ ấy cũng cần có anh. Nghĩ tới điều đó em lại muốn quay lưng để anh quay về bên chị ấy nhưng chân em không thể bước lui. Trong con người em giờ đây đang giằng xé giữa tình cảm và lý trí. Em vừa yêu anh mà cũng vừa thương chị ấy, cái tình cảm ấy nó làm em thấy đau. Nhưng mỗi lần thấy anh buồn, thấy ánh mắt anh có nhiều ưu tư, nhưng cứ mỉm cười với em, em vừa giận vừa thương. Em giận vì anh vẫn nghĩ về vợ anh, em thương vì nghĩ chị ấy đang cần có anh.
Tình cảm anh dành cho em nhiều nhưng vẫn có giới hạn, phải không anh? Em không phải là người phụ nữ xấu xa nhưng vì em yêu anh, nên cái ghen ghét, đố kỵ trong lòng em nhiều lên khi anh nghĩ đến người khác, dù là vợ cũ của anh. Em cảm thấy mệt mỏi, đứng giữa 2 tình cảm khác nhau, yêu anh và tội nghiệp vợ cũ anh. Em phải làm thế nào? Có anh, em hạnh phúc nhưng nghĩ đến vợ anh, em lại chảy nước mắt, mặc dù đôi khi em ghen.
Người đàn bà khi yêu ai cũng trở nên ích kỷ và em cũng thế, nhưng em không muốn sự ích kỷ này tồn tại trong lòng, và em cũng không muốn anh nghĩ phải có trách nhiệm khi nói tiếng yêu em, mặc dù mình đã làm lễ đính hôn. Em muốn anh hãy sống thật với lòng mình. Dù thế nào đi chăng nữa, em vẫn còn có thể tự mình đứng lên, dù em biết nếu không có anh, đối với em tất cả đều vô nghĩa!