Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Em sẽ lại là chính mình
E
m tìm con đường cho riêng em, chỉ là mất nhiều thời gian cho quá nhiều lựa chọn. Rồi thì em cũng được sống với đam mê của riêng em, em chỉ là em thôi, em không thích được tạo hình bởi những khuôn mẫu đẹp đẽ. (Thảo)
Từ: Thảo Đinh 
Đã gửi: 01 Tháng Sáu 2011 11:18 SA
Như 7 năm trước, một mình cặm cụi nghe QnS, một mình nghĩ và một mình khóc. Em đã quen với việc một mình và thoải mái vì điều đó, nhưng vì sao đôi lúc tủi hờn vì không ai nhớ đến? Vì sao em lại thay đổi theo chiều hướng ấy? Một mình em, một mình tốt đấy thôi, có lẽ vì em rảnh quá. Lâu rồi em không cắm phone nghe FM, lâu rồi em không bò lăn ra cười ngất với truyện. Cũng đã lâu, em không ngồi nhắn tin hàng giờ cho một người.
Ừ, em biết nên em đã lại đổi thay đấy thôi. Em phủ định chính cái phủ định của mình để trở về cái khẳng định ban đầu. Em đi, em làm, em chơi; mọi thứ em làm theo cách của riêng em và em vui. Hạnh phúc hít căng lồng ngực trong từng khắc em làm được điều em muốn. Từng việc một, em hài lòng với chính em, dù kết quả không như em nghĩ.
Tự do, hơn bao giờ hết nó mạnh mẽ ào đến với em như chính em đã từng. Em cười thật nhiều, em không còn giữ vẻ mặt đăm đăm khi bước đi, em thoải mái hơn với từng câu hát em thích. Em bật cười với từng đoạn phối thú vị, ít ra em đã biết tạo niềm vui cho cuộc sống của mình dù rằng em không có gì cho một tương lai ổn định.
Em chẳng bước theo những cái cần mà vô tình người ta biến thành mặc định, em làm được chứ, chỉ là em không thích thôi. Em đã được dạy "Cứ đi đi, rồi sẽ thành đường". Vâng, em tìm con đường cho riêng em, chỉ là mất nhiều thời gian cho quá nhiều lựa chọn. Rồi thì em cũng được sống với đam mê của riêng em, em chỉ là em thôi, em không thích được tạo hình bởi những khuôn mẫu đẹp đẽ.
Có mấy ai nhìn xuyên thấu vẻ đẹp hoàn hảo đến đáng sợ kia? Em là em thôi, để không cảm thấy sợ khi nhìn vào chính mình, để có thể hài lòng ngay khi em ngã, để có thể cười trước bao xô bồ vật chất và khóc khi lại là chính em.