"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1221-1: Bắt Gian (1)
ý Xương Kiệt buông chén rượu, tóm lấy cổ tay Trương đại quan nhân, bỗng nhiên ầm một tiếng quỳ xuống, điều này khiến Trương đại quan nhân ngây ra, tôi x, anh định giở trò gì vậy? Có điều hắn cũng không định đỡ Lý Xương Kiệt dậy, bởi vì Lý Xương Kiệt không phải quỳ về phía hắn, trên tường ở chính giữa nhà ăn có treo hai bức tranh, một bức là ông nội Mao của chúng ta, bức còn lại là ông nội Kim của bọn họ, Lý Xương Kiệt một tay kéo cổ tay Trương Dương, một tay che trước ngực: "Tôi nguyện kết bái làm huynh đệ khác họ với anh, không biết ý của anh thế nào?" Khi Nói chuyện cổ tay vẫn lực kéo Trương Dương xuống.
Trương đại quan nhân xem như đã minh bạch rồi, mình cho rằng người ta nhiệt tình, cho rằng người ta cảm động, sau cả nửa ngày thì ra không ai là kẻ ngốc cả, Lý Xương Kiệt đối với mình cũng không tín nhiệm, không ngờ nghĩ ra chủ ý kết bái, Bắc Triều Tiên cũng có trò này ư?
Nhưng chuyện đã tới nước này, Trương đại quan nhân có chút đâm lao phải theo lao, hắn và Lý Xương Kiệt không có cơ sở tình cảm gì, nếu như cúi đầu rồi, hai người bọn họ sẽ thành huynh đệ, Lý Ngân Nhật đó chính là trưởng bối của hắn, phải lấy lễ phụ bối để đối đãi, tôi x, Lý Xương Kiệt à, thằng chó anh tính toán hay lắm, tôi chẳng thà lúc đầu đòi chút tiền cho xong.
Lý Xương Kiệt nhìn Trương Dương: "Chẳng lẽ anh khinh thường tôi?"
Trương đại quan nhân nghĩ thầm, tôi cũng không có ý khinh thường anh, bái thì bái, ai sợ ai? Sau này Lý Ngân Nhật chết rồi, di sản cũng chia cho tôi một phần, vì thế Trương đại quan nhân bùm một tiếng quỳ xuống.
Lý Xương Kiệt kích động tới mức mắt đỏ cả lên, hắn thề với ông nội mao và ông nội Kim, tuy rằng không nói những lời to tát như tuy không sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng nguyện chết cùng tháng cùng ngày, nhưng ý tứ cũng tương tự như vậy.
Trương đại quan nhân và Lý Xương Kiệt ở trước họa tượng của hai vị tiền bối cách mạch, bái tám bái trở thành anh em kết nghĩa.
Trương đại quan nhân không nhìn lầm Lý Xương Kiệt, Lý Xương Kiệt quả thực rất động não, chơi trò tâm nhãn với Trương Dương, có điều tuy rằng trước khi kết bái ôm mục đích, nhưng sau khi kết bái rồi vẫn cảm thấy thân cận hơn rất nhiều, Trương đại quan nhân nói ngọt: "Đại ca, tôi trẻ tuổi, về sau có chỗ nào không phải thì xin anh chỉ giáo nhiều hơn."
Lý Xương Kiệt nắm tay Trương Dương, rất có cảm xúc nói: "Huynh đệ, tôi lại có huynh đệ rồi, về sau chỉ cần cậu có chỗ nào cần người anh trai này thì núi đao biển lửa tuyệt đối sẽ không nói một chữ không."
Hai người một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình, cùng làm ba chén rượu, Trương đại quan nhân bỗng nhiên nhớ tới một chuyện trọng yếu, nói với Lý Xương Kiệt: "Đại ca, tôi phải đi ra ngoài làm chút chuyện, đợi lát nữa buổi tối tôi trở về sẽ uống tiếp với anh."
Lý Xương Kiệt nói: "Đang cao hứng, đừng đi vội mà!"
Trương Dương nói: "Chuyện lần này rất đặc biệt, tôi phải đích thân đi một chuyến."
Lý Xương Kiệt nói: "Tôi cũng đi!" Vừa kết bái, rất nóng hổi
Trương đại quan nhân vốn cũng không có đại sự gì, hắn chỉ là tò mò, nghe Lưu Minh nhắc tới chuyện của Lương Bách Ny và An Đạt Văn, lúc ấy hắn đã định tới Bá Đốn Hào Tước xem thế nào, lịch lãm trong quan trường nhiều năm như vậy, lòng hiếu kỳ của thằng cha này vẫn không thấy giảm bớt được một chút nào.
Lý Xương Kiệt và Trương Dương cùng đi tới Bá Đốn Hào Tước, trước khi đi Lý Xương Kiệt hỏi: "Huynh đệ, chúng ta đi làm gì?"
Trương Dương nói: "Anh không phải nói muốn theo tôi lên xuống biển lửa ư? Giờ dẫn anh đi thể hội đây."
Lý Xương Kiệt bật cười ha ha, hắn cho rằng Trương Dương là cố ý hù dọa mình, nói khẽ: "Tôi từ nhỏ đã lớn lên trong quân đội, được huấn luyện nghiêm khắc nhất, cậu đừng coi khinh đại ca của cậu."
Trương Dương: "Nói chúng ta lát nữa sẽ nhìn xem, đúng rồi, anh có kính viễn vọng không?"
Lý Xương Kiệt: "Nói Đương nhiên là có rồi, kính viễn vọng nhìn đêm tiên tiến nhất trên quốc tế luôn."
Trương Dương: "Nói Mang theo, hai ta đi bắt gian!"
" Đi bắt gian ư?"
Lý Xương Kiệt bị người anh em kết nghĩa này làm cho hồ đồ, có điều Trương Dương hiển nhiên không có ý giải thích cho hắn, cho nên hắn cũng không tiếp tục hỏi, hai người lái xe của Lý Xương Kiệt tới trang viên Bá Đốn Hào Tước, chế độ đăng ký của trang viên rất nghiêm, hai người bởi vì không phải là nghiệp chủ của trang viên, cũng không được nghiệp chủ mời nên bị từ chối cho vào.
Trương Dương bảo Lý Xương Kiệt đõ xe ở một chỗ hẻo lánh của tiểu, đòi kính viễn vọng của Lý Xương Kiệt: "Anh ở chỗ này chờ tôi, Hắn mở cửa xe nhảy xuống.
Lý Xương Kiệt cũng đẩy cửa xuống theo: "Tôi đi với cậu."
Trương Dương nói: " Thôi, tường vây đó anh có nhảy qua được không?"
Lý Xương Kiệt nói: "Đừng có khinh thường tôi, tôi chính là được võ trang hạng nặng đó." Hắn mở cốp xe jeep, liền thấy bên trong cái gì cần có đều có, súng lục, súng tự động, lựu đạn, mã tấu, áo chống đạn, trang bị đặc chủng, quả thực là một kho quân hỏa loại nhỏ.
Trương đại quan nhân mở to hai mắt nhìn: "Tôi x, đại... Đại ca, chúng ta có thể đừng khoa trương như vậy là? Tôi dẫn anh đi bắt gian thôi mà, anh định gây chiến tranh chắc?"
Cười nói cười nói: "Lo trước khỏi hoạ, dù sao xe của chúng ta cũng không có ai kiểm tra, ở trong nước tôi so với ở đây còn khoa trương hơn." Hắn nhanh chóng mặc áo chống đạn vào, ném cho Trương Dương một cái, Trương đại quan nhân ném lại, hắn căn bản không cần thứ này.
Lý Xương Kiệt cầm một khẩu súng lục, bĩu môi nói: "Chọn một thứ vừa tay đi."
Trương đại quan nhân nhìn thấy bên trong có cung gập, cầm lên,, lắp ráp vào, kéo thử dây cung rồi gật đầu hài lòng: "Thứ này không tồi, tôi cầm."
Lý Xương Kiệt lấy ra hai cái mũ chùm đầu màu đen, mình một cái, Trương Dương một cái, Trương đại quan nhân lần này không cần dùng tất chân nữa rồi.
Lý Xương Kiệt nói: "Tiểu khu này được giám sát vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa còn thiết lập lưới phòng trộm điện tử, chúng ta muốn đi vào thì trước tiên phải bịt được ống kính camera đã. Nếu không thì tiến vào từ ống thoát nước dưới đất."
Trương Dương cười nói: "Không cần phải phiền toái như vậy." Hắn chọn một khu mù của camera rồi nghênh ngang đi vào, sau đó thì ở trước mặt Lý Xương Kiệt bay lên không, một tay tóm lấy mép tường, xoay người như diều hâu rồi dứt khoát lướt qua lưới phòng trộm điện tử, nhẹ nhàng hạ xuống mặt cỏ.
Lý Xương Kiệt nhìn mà trợn mắt há hốc miệng, thân thủ này của Trương Dương thì hắn không có.
Trương đại quan nhân sau khi đứng vững rồi thì nhét kẹo cao su vào miệng, lắc đầu, hắn cho rằng Lý Xương Kiệt khẳng định sẽ biết khó mà lui, sẽ không đi theo nữa, lúc này đằng xa có pháo hoa phóng lên, mượn ánh sáng để phân biệt biệt thự mà nữ nhân Nhật Bản Lưu Minh nói đang ở, chậm rãi đi tới, lúc này bỗng nhiên cảm thấy có chút khác thường, ngẩng đầu nhìn thì thấy trên đỉnh đầu có một người đang bay giữa không trung, Trương đại quan nhân chớp chớp mắt, tôi x, thực sự không nhìn lầm, Lý Xương Kiệt không ngờ là bay tới đây, thiết bị tân tiến trong xe hắn quả thật là không ít, lưng đeo thiết bị phản xung, Lý Xương Kiệt chọn thời cơ rất chuẩn, tiếng pháo hoa vừa hay che dấu tiếng của thiết bị phản xung trên người hắn. Hắn rất tiêu sái tự nhiên hạ xuống bên cạnh Trương Dương, không khỏi đắc ý nói: "Thế nào?"
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư