Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Chương 2305: Vô Nhai Hải Cùng Nguyên Hợp Đảo
T
rên một vùng biển rộng mênh mông nằm giữa Nhân Yêu nhị tộc hiện ra một quần đảo lớn hình thành từ hàng trăm hòn đảo lớn nhỏ. Xung quanh một hòn đảo khổng chu vi hàng vạn dặm các loại độn quang lên xuống liên tục, hàng ngàn tu sĩ cấp thấp ở các nơi trên đảo bận rộn không ngừng.
Lấy ngọn núi cao nhất trên đảo làm trung tâm từng tòa lâu đài điện vũ nguy nga lộng lẫy hiện lên ở phụ cận sơn mạch.
Đồng thời từng thanh Trận Kỳ, từng khối Trận Bàn tức thì được những tu sĩ này bố trí khắp nơi trên đảo, từng vòng ba động của cấm chế dần dần hiện ra.
Trong lòng núi trên ngọn núi cao nhất, Hàn Lập đem một khối Hắc Bạch Viên Thạch lớn khoảng đầu người đặt vào trung tâm một tòa pháp trận khổng lồ lớn vài mẫu.
Sau khi khối đá được đặt vào, trong nháy mắt cả tòa Pháp trận vang lên thanh âm vù vù, vô số Kim Ngân phù văn từ khắp nơi tuôn ra.
Mà mặt ngoài khối Hắc Bạch Viên Thạch chợt lóe lên hào quang màu hắc bạch rồi một luồng sóng dao động khác thường từ bên trong quét ra sau đó tiêu tán trong hư không.
"Cái pháp trận này thật sự có thể thúc dục Lưỡng Nghi Từ Quang ngăn địch ở ngoài đảo sao ?" Ngân Nguyệt vẫn đứng sau lưng Hàn Lập chăm chú quan sát tất cả, đến lúc này nhịn không được chợt hỏi một câu.
"Ha ha, nàng yên tâm. Lưỡng Nghi Vạn Dẫn Đại Trận này là ta tham khảo một loại Thượng Cổ pháp trận mới có thể bố trí ra. Bởi vì phía dưới của hòn đảo này chôn dấu vài địa mạch Từ Quang rất lớn, khi toàn lực thúc dục pháp trận chẳng những có khả năng ngăn địch bên ngoài đảo thậm chí còn có thể đem phạm vi của pháp trận mở rộng ra ngoài gấp mười lần." Hàn Lập sờ sờ cằm sau đó bình tĩnh nói.
"Nếu như mà như vậy thì tòa Nguyên Hợp Đảo này xem như bình yên không lo. Uy lực của Lưỡng Nghi Từ Quang muội đã từng kiến thức qua, chỉ cần Từ Mạch phía dưới không tổn hao gì thì cho dù là tồn tại Đại Thừa mà vô ý bị nhốt vào trong đó cũng có thể vây khốn một thời gian ngắn." Ngân Nguyệt khẽ nở nụ cười.
"Không chỉ có vậy. Ta phát hiện cả Từ Mạch của Vô Nhai Hải dường như đều tập trung tất cả ở quần đảo này. Bên dưới những hòn đảo khác đồng dạng cũng có Từ Mạch tồn tại, mặc dù không lớn bằng Nguyên Hợp Đảo nhưng cũng đủ để bố trí một tòa Lưỡng Nghi Vạn Dẫn Trận đơn giản. Như vậy mà nói, những pháp trận này cùng bổn đảo có khả năng với nhau hô ứng với nhau, đủ khả năng đem uy lực của Lưỡng Nghi Từ Quang thăng lên một nửa, phạm vi của cấm chế được mở rộng thêm đến mức cực kỳ kinh người." Hàn Lập nhìn trận nhãn của đại trận đã được phát động rồi có chút tự đắc nói.
"Nếu thật sự có thể như vậy thì cả Vô Nhai Hải đều xem như được phòng thủ kiên cố, Hàn huynh cũng coi như có một mảnh cơ nghiệp thực sự rồi." Ngân Nguyệt dõi mắt nhìn xung quanh, giọng nói mang phần cảm khái.
"Ha ha.Thế nào, nàng hâm mộ ư. Ta nhớ không lầm Lang Tộc bên kia hình như lại phái người tới đây, nàng thực sự không muốn đi gặp một chút sao. Nếu như chịu trở về thì cái chức Lang Vương nhất định không có ai khác ngoài nàng" Hàn Lập quay đầu lại mỉm cười nói.
"Muội thật sự không để ý tới chức vị này. Vị trí Lang Vương cứ để mấy lão gia hỏa đó tự mình chọn đi. Hiện tại muội chỉ muốn tu vi nhanh chóng tiến thêm một bước để có thể có cơ hội tiến vào cảnh giới Đại Thừa. Có như vậy mới không bị huynh bỏ quá xa." Ngân Nguyệt nghe vậy liền liếc mắt nói.
"Nếu Nguyệt Nhi không muốn đảm nhiệm vị trí Lang Vương thì cũng không cần phải quay về. Về phần nàng tu luyện Vong Tình Quyết ta đã kiểm tra rất nhiều điển tịch, rốt cục phát hiện có lẽ cũng không phải giống như Ngao Khiếu tiền bối nói là không thể Nghịch Chuyển trở lại." Hàn Lập gật đầu, thần sắc bỗng nhiên ngưng trọng vài phần nói.
"Cái gì ! Huynh nói Vong Tình Quyết còn có biện pháp Nghịch Chuyển trở lại. Chính tổ phụ lão nhân gia rõ ràng đã nói qua, trừ khi muội nguyện ý đem tu vi một lần nữa đánh rớt xuống cảnh giới Luyện Hư, nếu không căn bản vô phương loại bỏ pháp quyết này. Mà nếu không tu luyện pháp quyết này tu vi sau này của muội cũng khó tiến thêm được nữa." Ngân Nguyệt vừa nghe xong liền vui mừng nhưng lập tức lại lộ ra vẻ không thể tin được.
"Đem Vong Tình Quyết hoàn toàn bỏ đi thật sự là không có khả năng. Nhưng mà đem nó đơn độc tách ra khỏi cơ thể không phải là không thể làm được." Hàn Lập hai mắt híp lại chậm rãi trả lời.
"Đơn độc tách ra! Lời này của huynh là có ý gì ?" Ngân Nguyệt không hiểu hỏi lại.
"Nói thì đơn giản nhưng trên thực tế khi thực hiện lại có chút phiền toái. Ta nói ngắn gọn ! Chính là nàng cần luyện chế ra một cái hóa thân, sau đó đem toàn bộ chân nguyên do tu luyện Vong Tình Quyết có được chuyển dời đến cái hóa thân này. Như vậy thì những mặt trái tình cảm sẽ có cơ hội rất lớn cùng nhau từ thể nội thoát ra theo." Hàn Lập thần sắc nghiêm nghị giảng giải.
"Làm như vậy là có thể thoát khỏi Vong Tình Quyết ?" Ngân Nguyệt bộ dáng vẫn còn có chút khó tin.
"Hóa thân bình thường đương nhiên không được. Hơn nữa chân nguyên của Vong Tình Quyết sau khi bị chia lìa thì tu vi của nàng cũng đồng dạng rơi xuống cảnh giới Luyện Hư. Chỗ tốt duy nhất là sẽ không còn tình trạng tu vi khó có thể tiến thêm nữa, hơn nữa khi tu luyện lên cảnh giới Hợp Thể cũng sẽ không gặp phải bình cảnh. Vấn đề duy nhất chính là nàng phải phí nhiều thời gian tu luyện lại mà thôi." Hàn Lập nói rõ đầu đuôi ngọn ngành.
"Chỉ là tốn nhiều hơn một khoảng thời gian mà lại có thể giải quyết vấn đề Vong Tình Quyết thì thật không đáng kể chút nào. Nhưng mà theo như huynh suy đoán thì đại khái có mấy phần nắm chắc ?" Ngân Nguyệt còn có vài phần do dự liền hỏi.
"Ta có thể nắm chắc bảy tám phần. Nhưng muốn đem Vong Tình Quyết từ trong cơ thể tách ra thì chỉ dựa vào bản thân nàng khẳng định không được, phải có một người cho dù tu vi hay thần niệm đều viễn siêu hơn nàng phụ trợ mới có có thể làm được. Nếu nàng thực sự hạ quyết tâm thì ta sẽ tự mình xuất thủ tương trợ." Hàn Lập chánh sắc nói đạo.
"Bảy tám phần, nhiều như vậy là đủ rồi. Nhưng bồi dưỡng một cái hóa thân không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa nghe khẩu khí của huynh thì hóa thân bình thường cũng không dùng được." Ngân Nguyệt cắn răng một cái nói.
"Yên tâm đi. Nếu như thất bại nàng cũng không phải lo lắng tính mạng gặp nguy hiểm. Còn hóa thân ta đã giúp nàng tìm xong rồi." Hàn Lập nghe vậy khẽ cười một tiếng, tay áo rung lên, bên cạnh thân Lục quang chợt lóe rồi một thân ảnh màu lục liền hiện ra.
"Di, đây không phải là Linh Khu của huynh sao ! Chẳng lẽ muốn đem nó dùng làm hóa thân." Ngân Nguyệt nhận ra Lục Ảnh liền thất kinh nói.
Lục Ảnh này rõ ràng đúng là Chi Tiên Linh Khu của Hàn Lập.
"Nàng đoán đúng rồi. Cái Linh Khu này vốn không giống với những hóa thân khác, bản thân nó không có linh tính chỉ là một cái thể xác trống không mà thôi, bình thường ta thao túng chỉ là nhờ Khúc Nhi hoặc là một tia thần niệm ký phụ vào trong đó. Hiện tại tu vi ta tiến nhanh Linh Khu Hợp Thể Kỳ này đã không còn tác dụng lớn nữa vừa lúc thích hợp để nàng dùng. Bởi vì nó là thể xác do Chi Tiên biến thành cho nên bản thân cực kỳ tinh khiết, có khả năng dễ dàng dung nhập các loại chân nguyên, cộng thêm tu vi đã tiến lên Hợp Thể Hậu Kỳ đại thành dung nạp chân nguyên Vong Tình Quyết hoàn toàn không thành vấn đề, mà càng không cần lo lắng về vấn đề bị cắn trả." Hàn Lập vừa nói xong, một tay kết quyết hướng Linh Khu điểm vào hư không một cái.
Lập tức Linh Khu toàn thân Lục quang bùng lên, sau một hồi mơ hồ chẳng những thân hình biến thành thon thả thướt tha, mặt mũi ngũ quan lại càng trở nên tinh sảo cùng Ngân Nguyệt giống nhau như đúc, chỉ là da thịt vẫn là màu lục nhạt.
Ngân Nguyệt gặp tình hình này chỉ biết trợn mắt há mồm.
Hàn Lập nhìn Linh Khu vài lần, trong lòng cũng không nén được đôi phần cảm khái.
Hắn vốn còn hy vọng Linh Khu sau khi được thần bí lục dịch nuôi dưỡng tu vi có thể tiếp tục tăng tiến không ngừng.
Nhưng đáng tiếc là, không biết vì nguyên nhân gì mà Linh Khu sau khi tiến lên Hợp Thể Hậu Kỳ đại viên mãn thì cho dù có vận dụng bao nhiêu lục dịch cũng không thể đột phá, thủy chung vô phương tiến vào cảnh giới Đại Thừa.
Ở vào tình hình này không bằng đưa cho Ngân Nguyệt dùng để giải quyết vấn đề Vong Tình Quyết còn hơn.
"Nếu Hàn huynh đã chân tâm đem hóa thân Linh Khu tặng cho muội. Nguyệt Nhi cũng không khách khí nhận lấy. Có cái hóa thân này muội đối với lần giải quyết chi pháp này lại càng có lòng tin. Việc này không nên chậm trễ, tiểu muội bây giờ liền trở về tế luyện cái Linh Khu này. Đợi trăm ngày sau chắc là có thể bắt đầu giải quyết vấn đề Vong Tình Quyết." Ngân Nguyệt nhẹ nhàng thở một hơi, mang vài phần khác thường hướng Hàn Lập nói.
"Như vậy cũng tốt ! Nàng sớm một ngày đem vấn đề Vong Tình Quyết giải quyết, cũng sớm một ngày trút được mối lo. Trong lúc nàng bế quan ta sẽ đốc thúc môn hạ đem động phủ cùng tất cả Pháp trận hoàn toàn xây dựng xong. Đến lúc đó sẽ toàn lực trợ giúp nàng chia tách chân nguyên trong cơ thể." Hàn Lập lộ ra vẻ tươi cười gật đầu.
Ngân Nguyệt hướng Hàn Lập thản nhiên mỉm cười sau đó một tay kết quyết, cả ngưới liền hóa thành một đoàn hư ảnh rồi chợt lóe lên không thấy đâu nữa.
Hàn Lập thấy vậy lúc này mới không chút hoang mang quay người lại rồi bắt đầu kiểm tra pháp trận trước trước mắt.
Sở dĩ hắn vội vã giải quyết vấn đề Vong Tình Quyết của Ngân Nguyệt vì sau đó không lâu hắn phải chuẩn bị đi xa.
Bởi vì lần này hắn muốn đi đại lục khác, dọc đường đi không biết sẽ gặp biết bao phiền toái cho nên Hàn Lập không muốn mạo hiểm mang Ngân Nguyệt đi cùng.
Dù sao thì Linh Giới không hề nhỏ, hắn mặc dù tự phụ gặp phải nguy hiểm lớn, tự bảo vệ mình tuyệt đối không vấn đề gì nhưng đối với người bên cạnh thì khó mà có thể đảm bảo.
Kế hoạch của Hàn Lập mấy năm sau là hành trình tới đại lục khác, trừ Chu Quả Nhi phải mang theo bên người còn phải tính toán mang theo Hoa Thạch Lão tổ làm tùy tùng.
Phải mang theo Chu Quả Nhi là bởi vì dò xét thông đạo tới Tiểu Linh Thiên cần mượn thần niệm lực của nàng, nên không thể không mang theo trên người.
Hoa Thạch cũng là bởi hắn tinh thông thần thông thủy thuộc tính, nếu như đi đại lục khác tám chín phần là sẽ cần dùng đến.
Nghĩ tới đây, một bóng hình xinh đẹp chợt hiện lên trong thâm tâm hắn, nhưng sau khi hít sâu một hơi lại bị hắn tạm thời đặt ở chỗ sâu trong tận đáy lòng.
Nếu chuyến hành trình này thuận lợi, sau đó không lâu hắn lại có thể thấy được dung nhan xinh đẹp của nàng.
Hiện tại việc hắn phải làm là trước hết đem tòa Lưỡng Nghi Vạn Dẫn đại trận bố trí xong hoàn toàn, không lưu lại bất cứ sơ hở nào.
o O o
Ba năm thời gian trôi qua rất nhanh !
Nguyên Hợp Đảo bây giờ so với ba năm trước đây đã hoàn toàn bất đồng.
Giờ phút này trên đảo chẳng những Linh khí so với trước kia càng thêm dạt dào, giữa những đỉnh núi lớn nhỏ còn có rất nhiều linh cầm dị thú, hoặc lượn quanh bay múa, hoặc thản nhiên đi lại.
Giữa những tòa lâu đài điện vũ, những khôi lỗi võ hạng nặng dọc theo những lộ tuyến cố định, mặt không chút thay đổi qua lại dò xét.
Cảnh vật tựa như một bức tranh nơi tiên cảnh nhưng lại mang vài phần lạnh lẽo sát khí.
Đột nhiên trên ngọn núi lớn nhất truyền đến mấy tiếng chuông du dương trầm bổng, trong kiến trúc ở các đỉnh núi phụ cận vô số độn quang nhanh chóng phóng lên cao, tất cả đều thẳng hướng đỉnh núi cao nhất bay đi.
"Bái kiến Tổ Sư, chúc mừng Tổ Sư xuất quan!"
Mấy ngàn trung cao giai tu sĩ đều hiện thân trên đỉnh núi, tất cả đều hướng tới một tòa cung điện màu bạc trước mặt cúi người hành lễ !