Số lần đọc/download: 4221 / 45
 
					Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
 					 
					
					 
					
					
		   			 
		   		
   	
 
Em ra đi để giữ gìn tình cảm tốt đẹp của hai ta
T
ừ hôm nay em sẽ không thể gọi anh bằng hai tiếng "anh yêu" mà em thường gọi để trái tim mình dứt khoát với người "em thầm mong" và để đón nhận anh trở về vị trí cũ. Anh chỉ đơn thuần là bạn mà thôi.
From: T.T.N.N. 
Sent: Tuesday, December 09, 2008 10:09 AM
Subject: Gui toa soan: Ra di la de niu giu va gin giu
Gửi hoàng tử cóc của em!
Anh đã bảo với em rằng anh là "Hoàng tử cóc nè!". Anh có biết là anh đã làm em thấy anh đáng yêu như thế nào không?
Mỗi sớm mai thức dậy điều đầu tiên em nghĩ và làm là nhắn cho anh một tin nhắn rủ anh đi ăn sáng, và anh có biết em đã vui như thế nào khi em nhận được tin trả lời là "chờ anh 5 phút" không?
Tuy rằng thời gian là vội vàng và ngắn ngủi nhưng cũng đủ làm em cảm thấy hạnh phúc và tràn đầy niềm vui cho một ngày làm việc thật vất vả. Cả anh và em! Em hồi hộp chờ đến khoảng 16h để mong anh gọi điện bảo em đi chợ về nấu cơm cho bố con anh. Và cảm giác thật trống trải trong lòng mỗi khi anh bảo bận và không ăn cơm nhà được.
Mặc dù trước kia khi chưa gặp anh vào mỗi tối sau giờ làm là em sắm sửa áo quần vui cùng bạn bè và những người anh kết nghĩa, hoặc có làm sao đâu khi chỉ ở nhà một mình vào buổi tối. Vậy mà từ lúc có anh rồi em như thay đổi hẳn. Từ một cô bé được mẹ và chị gái yêu nên chẳng bao giờ phải làm cái công việc gọi là "tề gia nội trợ" kia thế rồi em đã đứng vào bếp cũng nấu nấu, xào xào mặc dù cũng hồi hộp lắm vì sợ mình nấu bố con anh ăn không nổi, nhưng anh chưa bao giờ chê là em nấu dở phải không!
Anh đã tìm ca khúc mà em thích hát để thâu vào đĩa rồi mời mọi người cùng thưởng thức và luôn luôn tán thưởng.
Niềm hạnh phúc ngập tràn khi em nhìn mọi người ăn thật ngon và thật vui vẻ, sự ấm áp ngập tràn trong căn nhà ấy khi em xuất hiện. Em ngỡ rằng đó niềm hạnh phúc mà ông trời đã ban cho em sau những lần đổ vỡ. Em cố gắng dung hòa để cảm thấy có thể hòa hợp cùng anh. Chỉ một xíu nữa thôi là ta đã trở thành một cặp đôi "hoàn hảo".
Vậy rồi điều em lo sợ đã đến chỉ vì em là kẻ thứ ba! "Kẻ thứ ba", em căm ghét cụm từ ấy vô cùng vì không phải kẻ thứ ba nào cũng là kẻ phá bĩnh phải không anh. Nhưng dù có vì một lý do này hay một lý do khác thì kẻ thứ ba cũng có tội khi bị gán tội mà.
Hôm nay em đã lấy hết can đảm và sự mạnh mẽ của mình để tìm đến gặp anh, để nói với anh rằng em đã sai và chúng ta hãy làm bạn như trước kia. Mặc dù trước đó vài ngày anh đã bảo rằng ta nên làm như thế. Nhưng sự kiêu kỳ đã không cho trái tim em chấp nhận anh quay trở về làm bạn bình thường. Giờ em đã hiểu được vì sao anh làm như thế và cũng xóa đi một chút tôi kiêu kỳ để nghe lời anh. Dù sao em cũng sai vì anh là một người đàn ông đang có vợ. Dù người ta có như thể nào thì vẫn đang là vợ anh!
Hôn nhân chưa hẳn đã là một sự trói buộc vĩnh cửu vì bất kỳ điều gì dưới ánh mặt trời này cũng có thể xảy ra, cũng có thể thay đổi mà phải không anh? Từ hôm nay em sẽ không thể gọi anh bằng hai tiếng "anh yêu" mà em thường gọi để trái tim mình dứt khoát với người "em thầm mong" và để đón nhận anh trở về vị trí cũ. Anh chỉ đơn thuần là anh bạn mà thôi! 
Em sẽ là người ra đi để níu giữ tất cả những gì tốt đẹp đã có và để người phụ nữ kia có cơ hội quay về. Rồi đây em sẽ phải cố quên đi tất cả những gì em đã cho rằng là niềm hạnh phúc ấy cùng anh, em sẽ cố quên đi hình ảnh khi anh nghe những bài hát đã thâu vì em một cách đầy cảm xúc (Mặc dù em biết rằng em sẽ khóc khi nghe hai bài hát ấy vào lần sau). Em sẽ cố quên hai tiếng "mẹ ơi" mà N. con gái anh đã dành cho em khi nỗi nhớ về em dâng tràn trong con bé!
Vì lúc này đây, anh biết "chẳng thể mang đến cho em nhiều niềm vui hơn nổi buồn!". Còn em, điều em có thể làm được cho anh bây giờ là im lặng và lặng lẽ dõi theo từng bước anh đi bên gia đình nhỏ của mình.
Anh hãy sống thật vui anh nhé và hãy thật cứng cỏi lên, đàn ông thì không được khóc đâu nhé! Hãy gạt nước mắt đi rồi sống và tiếp tục hy vọng và khát vọng được không anh? Giống em vậy nè. Em sẽ tiếp tục bước tiếp và luôn tin rằng em không bao giờ lẻ loi. Biết rằng là sẽ khó và em sẽ nhớ giọng nói Bắc ấy vô cùng, nhưng em phải cố gắn dằn lòng mình lại.
Thật tâm em chúc cho gia đình anh sớm được đoàn tụ, không còn kẻ bắc người nam, chúc cho chị sớm nhận ra rằng hạnh phúc gia đình là vô giá. Điều đó không thể đổi bằng tiền bạc hay địa vị xã hội đâu, rằng chị đang có những đứa con thật ngoan và thật sự cần chị để dạy bảo, chăm sóc. Anh D. là một người bố hết mực yêu con và vị tha!
Xin cảm ơn chương trình này vì đã cho tôi biết tôi phải làm gì khi tôi rơi vào vực sâu của nỗi buồn. Cảm ơn chị Loan vì đã mạnh dạn mà nói rằng "người phụ nữ đến với người đàn ông có vợ không phải vì tiền hay vì sex!". Đúng thế, mỗi một người đều có một ý niệm sống khác nhau trong cuộc sống xô bồ này nên cho dù trước khi ta buông một lời bình phẩm thì xin hãy ở vào địa vị của người ấy để mà nghĩ giúp họ là "vì sao họ lại làm như thế"!