Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em mong suốt đời này có anh bên cạnh
M
ặc dù suốt cuộc đời này anh mãi là người đàn ông không thể thuộc về em, nhưng em cũng cám ơn anh vì anh đã cho em những giây phút thật là lãng mạn. Chắc không người đàn ông nào có thể cho em được những giây phút như thế. (Chi)
Từ: Mai Chi
Đã gửi: 13 Tháng Năm 2012 11:05 CH
Bất chợt sáng thứ bảy, em thức dậy cầm chiếc điện thoại trong tay, em đọc lại từng dòng email được gửi cách 1795 km của anh. Con trai miền Bắc thường rất tài hoa, từng dòng email anh gửi cho em chứa đựng những yêu thương rất ngọt ngào của chúng mình.
Anh là người đàn ông bận rộn nhiều việc, đôi lúc chỉ là những dòng offline trên yahoo anh nhắn lại rồi đi. Tính em rất trẻ con, thường thì anh rất hay bị em trách móc, dường như anh bị em trách móc nhiều quá nên cũng quen dần rồi thì phải. Lần đầu em viết thư cho anh, câu văn thì lủng củng, vậy mà nội dung toàn là những lời trách móc anh thôi, nghĩ lại mà thấy thương cho anh của em. Thôi thì từ nay em xin chừa các khoản trách móc anh nhé.
Anh và em biết nhau rất lâu rồi anh nhỉ. Mượn lời của anh từng nói “Anh biết em từ khi là cô bé học sinh, đến là sinh viên, rồi đến khi em tốt nghiệp”, mỗi sự kiện trong cuộc đời của em anh đều cập nhật. Anh luôn bên em động viên chia sẻ, cuộc đời này anh và em là tri kỷ phải không anh?
Mặc dù suốt cuộc đời này anh mãi là người đàn ông không thể thuộc về em, nhưng em cũng cám ơn anh vì anh đã cho em những giây phút thật là lãng mạn. Chắc không người đàn ông nào có thể cho em được những giây phút như thế.
Em vẫn còn nhớ những lần ở sân bay, em được đón anh đến với Sài Gòn và cũng không thể nào quên được cái vẫy tay tạm biệt chào em để về với Hà Nội. Nhưng em biết về với Hà Nội anh vẫn không quên Sài Gòn đâu anh nhỉ. Em không thể nào quên được khi em và anh đi bên nhau dưới biển trời Quy Nhơn, đêm ấy thật lãng mạn phải không anh? Tay trong tay anh và em cứ đi dọc bờ cát biển Quy Nhơn.
Anh đâu biết đôi chân em cứ rụt rè đi bước bên anh vì nghĩ làm sao cuộc đời mình có những giây phút thật lãng mạn thế này. Không biết em có được một lần nữa ở bên anh không? Em ra Bắc, anh bận chuyến công tác ở xa nhưng anh cũng cố về với em, bỏ lại những khó khăn dang dở của công việc và mọi thứ ở Hà Nội để bên em. Anh đến bên em thật nồng nàn nhẹ nhàng.
Đọc được bài viết về cảm nghĩ của một người đọc cuốn sách “Phải lấy người như anh”, tác giả đã viết “Liệu ở đâu đó trên đường đời tấp nập, tôi có thể va phải được một người đàn ông. Người ấy sẽ khiến tôi nói rằng: 'Em vẫn nghĩ lấy chồng phải lấy người như anh”, đọc đến đó em chợt cười anh à.
Em cười bởi vì trên đường đời tấp nập em đã va phải được một người đàn ông, người ấy đã khiến em nói rằng: “Em vẫn nghĩ lấy chồng phải lấy người như anh” và người đàn ông ấy chính là anh. Cuộc đời này mang anh đến với em nhưng do em và anh có duyên không có nợ, kiếp này anh nợ em đấy nhé. Có kiếp sau anh phải trả nợ cho em, anh phải là chồng em đấy. Em không để anh thoát em đâu.
Lâu lắm rồi em chưa được đón anh ở sân bay Tân Sơn Nhất, không biết bao giờ anh thu xếp mọi thứ để anh cho em một ngày cùng anh ở Sài Gòn. Em vẫn chờ anh ở Sài Gòn để em thêm những lần bên anh. Vẫn câu nói ấy em dành cho anh “Em chỉ mong suốt cuộc đời này có anh bên cạnh”.