Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em không thể nào quên quãng thời gian ta bên nhau
E
m có cảm giác như nó mới ngày hôm qua đây thôi, tất cả những kỷ niệm, những nơi chúng ta đã đến nó quá nhiều và nó cứ bám lấy trí nhớ của em, có cố gắng để xua đuổi nó đi bao nhiêu thì nó càng hiện rõ và nhất là mỗi lúc đến kỳ nghỉ của em.
From: H.N.
Sent: Monday, August 17, 2009 8:53 PM
Anh Ba!
Thế là chúng ta đã xa nhau lâu rồi (hơn 6 năm) anh nhỉ. Một khoảng thời gian cũng không ít, cũng có thể để những kỷ niệm về một thời chúng ta bên nhau ngủ yên. Em nghĩ rằng, với anh chắc cũng dễ dàng quên đi mọi thứ về em và đã có sự bình yên, hài lòng với tổ ấm của mình. Đó là điều mà em vẫn luôn cầu mong cho anh, và nhiều hơn thế nữa là anh được hạnh phúc tuyệt đối, công việc ổn định và thành đạt.
Anh biết không, em ước gì bản thân mình được yên ổn, để em có thể thanh thản và bằng lòng với hiện tại. Thế nhưng điều đó thật không dễ dàng gì, em vẫn biết rằng quay về với quá khứ là điều không thể và thật là ngu ngốc. Hiện tại mới là tất cả, đó là cuộc sống của em, cần em toàn tâm toàn ý vào đó.
Em cũng muốn như vậy lắm, nhưng không hiểu sao em chưa khi nào quên được thời gian mà chúng ta đã hạnh phúc bên nhau. Em có cảm giác như nó mới ngày hôm qua đây thôi, tất cả những kỷ niệm, những nơi chúng ta đã đến nó quá nhiều và nó cứ bám lấy trí nhớ của em, có cố gắng để xua đuổi nó đi bao nhiêu thì nó càng hiện rõ và nhất là mỗi lúc đến kỳ nghỉ của em.
Mặc dù em rất cố tìm những điều không tốt về anh, nhưng không thể. Anh không biết đâu, không chỉ như thế mà còn một điều dại dột nữa, nếu anh biết được anh sẽ cho là điên rồ cũng nên. Em cũng không biết vì sao trong các giấc mơ của em thì anh lại về, không một lời trách móc em, vẫn ánh mắt ấm áp ấy nhìn em. Thế rồi sáng dậy, đôi lúc lý trí của em không vững nữa, em đã rất nhớ anh, thèm được nghe giọng nói của anh và em lại mù quáng mạo muội gọi cho anh, như vậy chỉ làm quấy rầy anh mà thôi.
Xin anh hãy cố hiểu cho em, và em hứa là rất cố gắng để không bao giờ làm phiền anh nữa. Vì thế mà sắp đến ngày sinh nhật của anh rồi, một ngày cuối tháng này đây, em rất khổ tâm vì không gửi đến anh được một lời chúc mừng. Nhưng có lẽ anh không cần đâu nhỉ, có khi lại thấy khó chịu nữa cũng nên.
Em không biết anh có rảnh để đọc được những dòng này không, nhưng em vẫn viết một lần. Và khi nào anh đọc thấy rồi hãy chỉ cho em làm cách nào để khóa chặt cánh cửa quá khứ lại anh nhé.
HN