Worrying does not empty tomorrow of its troubles. It empties today of its strength.

Corrie Ten Boom

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 2582
Phí download: 35 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2010 / 19
Cập nhật: 2017-09-25 00:06:12 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1173-3: Mỹ Nam Kế (3)
ừ Kiến Quốc nói: "Anh Trương, anh có chút vô vị rồi, tới đây mà không nói trước một tiếng, sớm biết anh lái xe này tới đây thì em không đến đâu, không ngờ tối nay tất cả mọi người thành làm nền cho anh."
Trương Dương biết hai tiểu tử này lúc nào cũng cợt nhỏ, câu được câu không trò chuyện với bọn họ, ánh mắt thì quan sát chung quanh, không hề nhìn thấy nữ nhân mà Tiết Vĩ Đồng nói.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên nghe thấy tiếng động cơ nặng nề, một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ xuất hiện trước mắt mọi người, trong tiếng hoan hô của mọi người đó chiếc Ferrari đó rất đẹp lái vào chỗ, làm bốc lên một mảng khói, chuẩn xác đỗ bên cạnh chiếc Bugatti Veyron màu xám của Trương Dương. Hai chiếc xe một chiếc thì cực kỳ uy mãnh, một chiếc thì xinh đẹp quyến rũ, thoạt nhìn rất là hợp đôi.
Cửa xe Ferrari kéo lên, một cái chân dài đi tất giấy đen thò ra, cơ hồ tất cả mọi người đều bị cặp đùi này hấp dẫn, sao đó nhìn thấy một nữ nhân mặc T-shirt Armani màu đen, váy ngắn màu đen bó sát người mông đi xuống, tay để trần, đeo kính mắt màu đen, tóc đen vấn hờ, buộc một cái búi đơn giản ở sau đầu, môi đánh đỏ chói, hai mắt dưới kính đen có chút xanh xanh, khác với người bình thường, ánh mắt của cô ta từ đầu tới cuối không nhìn chiếc Bugatti Veyron đó mà là trực tiếp nhìn vào mặt Trương Dương.
Từ Kiến Quốc ghé vào bên tai Trương Dương nói khẽ: "Cô ta là Hắc Quả Phụ, nửa tháng gần đây thường xuyên tới đây chơi, mỗi lần đều đoạt giải nhất."
Trương đại quan nhân cười cười, nghĩ thầm Hắc Quả Phụ tám phần là đã ngoại hiệu mà đám tiểu tử này đặt người ta. Nữ nhân đó vào lúc quan sát Trương Dương thì Trương Dương cũng đồng thời quan sát cô ta, đem bề ngoài của cô ta và bức ảnh mà Tiết Vĩ Đồng đưa cho mình để so sánh, xác định là cùng một người với trong ảnh. Trương Dương để ý thấy nữ nhân này đi một đôi giày cao gót cao chừng mười cm, dưới khiến cho người ta còn có thể khống chế ô tô rất tự nhiên, thật sự là khiến cho người ta bội phục.
Từ Kiến Quốc đi tới cười ha ha chào hỏi: "Tới rồi à!"
Nữ nhân đó không quan tâm tới hắn, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Trương Dương. Từ Kiến Quốc mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, bị cô ta ghẻ lạnh, vẻ mặt đỏ bừng, có điều da mặt của thằng cha này cũng đủ dày, vẫn cười tươi như hoa.
Viên Tân Dân thấp giọng nói với Trương Dương: "Anh Trương, cô ta hình như coi trọng anh."
Trương Dương nói: "Thế à?"
Viên Tân Dân ghé vào bên tai Trương Dương rồi nói khẽ: "Mấy ngày nay rất nhiều người điều muốn làn thân với cô ta, nữ nhân này thật sự rất cao ngạo, chúng em đánh cược với nhau, ai có thể lôi được cô ta lên giường thì mỗi người phải bỏ ra hai mươi vạn."
Trương đại quan nhân cười cười, đám tiểu tử Viên Tân Dân này thật sự là rảnh tới nhàm chán, không ngờ lấy loại chuyện này ra đánh cược. Đã thế Viên Tân Dân còn thần thần bí bí nói với hắn: "Không ít tiền đâu, hay là anh cũng tham gia, anh nếu có thể đưa cô ta lên giường, hơn một trăm vạn chính là của anh."
Trương đại quan nhân trừng mắt lườm thằng cha này một cái, Viên Tân Dân buồn bã cúi đầu xuống, cũng không dám nói tiếp nữa.
Từ Kiến Quốc tuyệt đối là da mặt dày hơn cả góc tường thành, tuy rằng bị ghẻ lạnh, nhưng vẫn cợt nhả nói: "Tên tiếng Anh của em là Rose à?"
Nữ lang áo đen rút ra một điếu thuốc, Từ Kiến Quốc tay mắt lanh lẹ châm lửa cho cô ta, nữ nhân đó hít một hơi, phả khói rồi nói: "Hắn là bằng hữu của anh à?"
Từ Kiến Quốc thuận theo ánh mắt của cô ta tìm được Trương Dương, gật đầu nói: "Ừ, là bạn hữu của anh!"
Nữ lang Áo đen chậm rãi đi tới, tới đối diện Trương Dương, nhìn hắn thật sát.
Trương đại quan nhân bình tĩnh tự nhiên nhìn lại cô ta, cá đã bơi tới rồi, xem ra cách lúc mắc câu không xa nữa đâu, Trương đại quan nhân luôn luôn đều có tự tin đối với mị lực của mình, cho rằng lực sát thương của mình đối với nữ nhân trẻ tuổi là siêu cấp cường đại.
Nữ lang Áo đen gật đầu với hắn: "Xe là của anh à?"
Trương Dương hỏi ngược lại: "Có liên quan gì tới cô không?"
"Có dám đua một vòng không?" Nữ lang ngẩng đầu nhìn về phía vị trí của núi Loạn Không.
Trương Dương nói: "Tôi lái xe kém lắm!"
Nữ lang bật cười: "Lái kém còn dám tới đây?Tới để khoe à? Xe là để đi chứ không phải để ngắm."
Trương đại quan nhân bật cười: "Đạo lý dễ hiểu Như vậy tôi biết, tựa như nữ nhân vậy."
Từ Kiến Quốc đứng bên cạnh Trương đại quan nhân, tràn ngập hâm mộ nhìn Trương Dương và nữ lang áo đen này trao đổi, khi hắn nghe thấy Trương Dương nói ra những lời này thì kinh ngạc há to miệng. Ta X! Lợi hại! những lời như vậy hắn cũng dám nói ra? Trương Dương rõ ràng đang nói nữ nhân chỉ dùng để chơi, chứ không phải dùng để ngắm, Từ Kiến Quốc tự thẹn không bằng, lời nói lưu manh lưu manh mình không nói được, nếu không Hắc Quả Phụ kiểu gì cũng trở mặt.
Kế tiếp chuyện kế tiếp lại nằm ngoài dự liệu của Từ Kiến Quốc, Hắc Quả Phụ chẳng những không có trở mặt ngược lại còn bật cười, đôi môi đó chói rất có mị lực tách ra, lộ ra hàm răng chỉnh tề trắng bóng. Cô ta nói khẽ: "Hình như anh rất hiểu nữ nhân."
Trương Dương hỏi ngược lại: "Cô rất hiểu xe đúng không?"
Từ Kiến Quốc lúc này mới phát hiện mình trên phương diện đối đãi với nữ nhân thì kém Trương Dương quá xa. Trình độ của Trương Dương là ở chỗ hắn có thể chuẩn xác nói ra đề tài khiến đối phương cảm thấy hứng thú, đúng vậy! Nếu một nữ nhân căn bản không có hứng thú với đề tài của anh thì cô ta đương nhiên sẽ không chủ động nói chuyện với anh.
Nữ lang Áo đen nói: "Hiểu hơn anh!"
Trương Dương mỉm cười nói: "Tôi thật ra cũng hiểu nữ nhân hơn cô!"
Nữ lang Áo đen bật cười khanh khách, đây là điều mà đoạn thời gian gần đây đám người này chưa bao giờ nhìn thấy. Cô ta gật đầu nói: "Anh rất tự đại!"
Trương Dương nhìn thoáng qua chung quanh rồi nói: "Có phát hiện tất cả nam nhân ở đây đều cảm thấy hứng thú đối với hai thứ hay không, một là chiếc Bugatti này của tôi, một là cô."
Nữ lang xem ra đã rất có hứng thú thật lớn đối với Trương Dương, Trương Dương đem cô ta hình dung với đồ vật mà cô ta không ngờ không hề tức giận.
Từ Kiến Quốc và Viên Tân Dân liếc mắt nhìn nhau, hai người lặng lẽ lui sang một bên, cái này gọi là biết khó mà lui, không phục cũng không được, trình độ tán gái của Trương Dương cho dù hai người bọn họ cộng lại cũng không bằng.
Nữ lang Áo đen lắc đầu: "Tôi có chút nghe không rõ."
Trương đại quan nhân nói: "Hai thứ này họ đều muốn cưỡi lên!" Những lời này rõ ràng có chút được một tấc lại muốn tiến một thước, Trương đại quan nhân đang từng bước một tới gần điểm mấu chốt của đối phương.
Nữ lang Áo đen không tức giận, cô ta cười tới rung cả người, chỉ chỉ vào chiếc Bugatti Veyron của Trương Dương: "Thử một chú nhé, xem ai về trước, nếu anh thắng tôi thì anh muốn thế nào cũng được."
Trương đại quan nhân thở dài nói: "Tôi không có hứng thú! Tôi tới là để hưởng náo nhiệt, chiếc xe này tôi cưỡi rồi, về phần thứ còn lại..." Trương đại quan nhân cười cười, vẻ mặt tràn ngập vẻ xin lỗi, vẻ mặt như vậy đối với nữ lang áo đen mà nói có nghĩa là một loại vũ nhục.
Khí lượng của nữ lang Áo đen hơn xa trong tưởng tượng của Trương Dương, cô ta vẫn mỉm cười nói: "Hiện tại là ngược lại, thật ra tôi cũng rất cảm thấy hứng thú đối với anh, nếu anh đánh bại tôi thì muốn thế nào cũng được."
Y Đạo Quan Đồ Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư