Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Em cần tiền, còn anh cần gia đình
E
m luôn muốn có nhiều tiền bằng bất cứ giá nào, dù phải đánh đổi một gia đình. Anh cần một gia đình theo đúng nghĩa của nó. Một gia đình đầm ấm có tiếng cười đùa của trẻ thơ, vợ chồng luôn thành thật với nhau... (Le Phuong)
From: Le Ngoc Phuong
Sent: Monday, December 21, 2009 12:20 PM
Sáng nay bất chợt nghe bài hát Jingle Bells từ cửa hàng bên cạnh phát ra, những hình ảnh xưa cũ lại hiện về như vừa mới đó!
Đã mười một năm hơn rồi em nhỉ, ngày anh gặp em, em trong dáng vẻ của cô nữ sinh năm nhất với chiếc cặp da có vẻ nặng hơn cả chủ nhân của nó bên vai.
Em, người con gái mảnh khảnh với bờ môi đỏ mọng không phải vì son. Anh, chàng trai tỉnh lẻ xa nhà vào đại học, cố tỏ ra mình chững chạc. Em cô gái thị thành như cố tình ngây thơ không biết anh đang nhìn em!
Mười một năm hơn kể từ đó, ngày 24/12/2008, anh và em luôn bên nhau. Chúng ta đã đi qua nhiều cung bậc của cuộc sống buồn vui đan xen cùng hạnh phúc! Năm năm là vợ chồng, giờ đây chúng ta đang trên bờ vực của cuộc sống gia đình.
Em giờ đã chọn cho mình một hướng đi mới, một hướng đi không cần anh bên cạnh, em luôn muốn có nhiều tiền bằng bất cứ giá nào, dù phải đánh đổi một gia đình!
Anh cần một gia đình theo đúng nghĩa của nó. Một gia đình đầm ấm có tiếng cười đùa của trẻ thơ, vợ chồng luôn thành thật với nhau, cùng chăm lo cho con cái, không phải vì tiền mà quên hết giá trị đính thực của gia đình.
Em bảo anh không biết làm giàu. Ừ, đúng là anh không biết làm giàu thật. Anh chỉ biết mình nên làm những gì mà điều kiện và khả năng của mình cho phép, không nên quá mộng tưởng, không nên lý thuyết hóa khả năng của mình!
Anh biết rằng em không cam tâm với cuộc sống hiện tại, nhưng em có biết rằng cuộc sống hiện tại là do mình tạo ra không? Đừng đổ lỗi cho ai hết, nếu mình biết nỗ lực, nếu mình biết giá trị đích thực của cuộc sống, nếu mình biết cách cân bằng công việc và gia đình, nếu mình biết dành dụm, nếu mình biết trân trọng đồng tiền làm ra thì mình cũng đâu đến nỗi phải túng thiếu phải không em!
Chúng ta giờ đây như vô hình trong mắt nhau, cùng ở trong một ngôi nhà, cùng nằm trên một giường, nhưng sao xa cách quá!
Em có biết vì sao khi hai người cãi nhau người ta thường nói lớn tiếng với nhau không? Vì khi đó hai trái tim họ ở quá xa nhau nên không thể nghe thấy. Chúng ta cũng vậy, dù không còn cãi nhau nữa, vì chúng ta không còn lý do để cãi nhau nữa, vì chúng ta không còn nhìn chung về một hướng nên không còn bất đồng để tranh cãi nữa! Chúng ta giờ đang đi trên cùng một đường nhưng ngược hướng!
Một tình yêu, một cuộc hôn nhân, một gia đình không trọn vẹn với của anh và em!
Giờ đây, anh xin cầu chúc cho em thành công trên con đường em đã chọn. Rồi em sẽ có một tương lai không như hiện tại, em sẽ tìm được bến đỗ mới cho mình và em sẽ bình yên!
Le Phuong