Think of all the beauty still left around you and be happy.

Anne Frank, Diary of a Young Girl, 1952

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tuan Nguyen Anh
Số chương: 2185
Phí download: 33 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 904 / 19
Cập nhật: 2020-09-23 22:20:26 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2063: Chính Giữa Điểm Yếu
ỳ thực đâu chỉ sói đến rồi, đúng là lang sói hổ báo đều đến cả.
Trần Diễm cho rằng công việc giới thiệu của cô ta vô cùng thoải mái, chỉ là gõ cửa, nói chuyện, sau đó giống như người không có việc ngồi ở một bên, ánh mắt lạnh nhặt nhìn cảnh tàn sát khốc liệt giữa Hồ Cá Tính và các ông chủ mỏ than tỉnh Tây là được rồi. Không nghĩ, sự việc hoàn toàn không phải thoải mái như tưởng tượng của cô ta.
Trần Diễm gõ cửa của ông chủ mỏ xếp thứ năm giầu nhất ở tỉnh Tây là Vương Hải Dương.
Vương Hải Dương và Vương Thắng Soái cũng xưng là Nhị Vương ( hai người đều là họ Vương) tỉnh Tây. Vương Thắng Soái đã quy hàng, mỏ khai thác Thắng Hoa dưới danh nghĩa ông ta đã trở thành doanh nghiệp thí điểm đầu tiên của nội các chính phủ rồi. Quan hệ giữa Vương Thắng Soái và Vương Hải Dương vô cùng thân mật, nhưng sau khi mỏ than Thắng Hoa trở thành doanh nghiệp thí điểm, quan hệ giữa hai người nhanh chóng hạ nhiệt, dường như đã thành người qua đường.
Ít nhất người ngoài nhìn vào là như thế - Vương Hải Dương bởi vì lập trường chính trị không giống nhau, lại hoặc là bởi vì trên tình cảm cá nhân không vừa lòng đối với Vương Thắng Soái, đã xa lánh Vương Thắng Soái.
Đến Trần Diễm cũng cho rằng như thế.
Nhưng sau khi cô ta đưa Hồ Cá Tính đến mở cửa phòng Vương Hải Dương, cô ta ngồi sang một bên nghe cuộc đối thoại giữa Hồ Cá Tính và Vương Hải Dương, trong lòng bỗng nhiên hiện lên một ý nghĩ đáng sợ - nhà họ Phó cũng tốt, Hạ Tưởng cũng tốt, nhằm vào bố cục tỉnh Tây, dưới vẻ mưa phùn gió nhẹ bên ngoài, ngấm ngầm không biết có bao nhiêu xuất thủ kịch liệt cảnh tàn sát khốc liệt không ai biết.
Cuộc gặp mặt giữa Hồ Cá Tính và Vương Hải Dương, câu đầu tiên là:
- Tổng giám đốc Vương, nhị Vương tỉnh Tây, một Vương đã quy thuận rồi, một mình anh bây giờ là một cây khó chống nhà, cũng nên hạ quyết tâm đi.
- ……
Bình thường tính táo bạo một chút của Vương Hải Dương, dưới sự uy hiếp ngấm ngầm hại người của Hồ Cá Tính, nhất thời nghẹn lời, sửng sốt một lúc lâu mới trả lời một câu:
- Tôi vẫn còn cần thêm chút thời gian suy xét, dù sao cũng là chuyện lớn.
Trần Diễm liền ngạc nhiên, từ trước tới nay Vương Hải Dương nói thẳng không chịu thiệt, hôm nay sao vừa gặp mặt đã mềm đi ba phần, không, không chỉ ba phần, rõ ràng là bảy phần.
Hồ Cá Tính liền tiếp tục ép sát:
- Thời gian không cho phép rồi, tôi hy vọng bây giờ nghe được đáp án chính xác của Tổng giám đốc Vương, thành hay không, không phải một câu nói?
Vương Hải Dương dường như đang gặp phải uy hiếp sinh mạng vậy, trong mắt biểu lộ hoảng sợ và bất đắc dĩ, gã liền cầu xin sự giúp đỡ và có thoáng nhìn oán hận đối với Trần Diễm.
- Tổng giám đốc Trần …..
Vương Hải Dương mở mồm với Trần Diễm, rõ ràng là muốn để Trần Diễm giúp gã dàn xếp.
Trần Diễm vội nói:
- Tôi chỉ phụ trách giới thiệu, không thể phát biểu bất kỳ ý nghĩ nào giữa cuộc đối thoại bình thường của bọn anh, nhất….
Vừa nói ra mồm, đến cô ta cũng cảm thấy ngạc nhiên, sao có thể nói giọng hách dịch như vậy?
Lời của Trần Diễm dường như khiến một cọng rơm hy vọng cứu mạng Vương Hải Dương cũng tan biến, gã khổ sở nói:
- Trần Diễm, Tổng giám đốc Trần, được được được, tôi hiểu rồi……!
Vương Hải Dương hiểu ra điều gì, Trần Diễm cũng không hiểu lắm, cô ta ý thức có khả năng đã mắc lừa Hồ Cá Tính, hoặc là sự im lặng của cô ta đã bị Hồ Cá Tính coi là lợi thế. Chính là nói, trong mắt xích thẩm thấu phía sau của Hồ Cá Tính, hình tượng của cô ta không phải là thân phận giới thiệu gặp mặt, mà là đồng lõa.
Ngẫm kỹ một chút, Trần Diễm càng kinh hãi, cũng không phải, cô ta sở dĩ có xưng hô chị cả Tấn Dương, không phải là có vô số chuyện riêng tư với các ông chủ mỏ ở Tấn Dương, mà là biết đời tư của vô số ông chủ mỏ? Mà cô ta đích thân đi cùng Hồ Cá Tính đến nhà, chắc chắn bị Vương Hải Dương coi là đồng lõa của Hồ Cá Tính, mà không phải đơn thuần là người gõ cửa…
Nghĩ thông chi tiết này, Trần Diễm toát mồ hôi lạnh ở sau lưng, trời biết sau lưng Hồ Cá Tính dụ dỗ cưỡng bức thế nào với các ông chủ mỏ, càng không dám tưởng tượng Hồ Cá Tính lại hình dung cô ta thành nhân vật nào. Vừa muốn mở miệng biện bạch mấy câu, Hồ Cá Tính nhìn cô ta với ánh mắt đầy thâm ý và nghiêm khắc.
Không biết sao, Trần Diễm trong lòng đột nhiên căng thẳng, lời nói ra đến cửa miệng nhưng lại nuốt vào, cô ta không phải sợ Hồ Cá Tính, mà không biết làm sao, đột nhiên cảm thấy không có chút tự tin. Nhà họ Phó là thế lực gia tộc có thế lực khổng lồ, lại không khí phách như nhà họ Ngô, nhà họ Mai và nhà họ Khâu, từ trước tới giờ không ra bài như lẽ thường, dưới sự chống đỡ về thực lực kinh tế và chính trị to lớn, lại thêm thủ đoạn khiến người ta khó lòng phòng bị, cô ta lúc này mới giật mình thất kinh, chưa biết chừng nhà họ Phó xâm có hành động xâm lấn với tỉnh Tây, thật có thể thu được kết quả theo ý muốn.
Lẽ nào nói, trật tự hình thành mười mấy năm của tỉnh Tây, thật sự cũng bị phá vỡ?
Vừa mới nghĩ đến đoạn này, Vương Hải Dương liền đầu hàng:
- Được rồi, nếu Tổng giám đốc Trần đã nói thế, tôi cũng không biết nói gì. Hồ tiên sinh, anh đề xuất điều kiện ban đầu, có thể buông lỏng một chút không?
- Cái này.. ngược lại có thể thương lượng.
Hồ Cá Tính dường như rất biết nói chuyện, cười rất chân thành.
- Bảy phần trăm thế nào?
Vương Hải Dương hỏi thử, cẩn thận từng li từng tý.
- Thống nhất.
Không ngờ Hồ Cá Tính luôn không buông tha mười phần trăm, không ngờ đồng ý hào phóng, còn chủ động vươn tay chân thành:
- Trước mặt Tổng giám đốc Trần, tôi bằng lòng kết bạn với anh.
Bắt tay Hồ Cá Tính, Vương Hải Dương lại liếc nhìn Trần Diễm, ánh mắt phức tạp khiến lòng người không yên. Trần Diễm biết, cô ta vĩnh viễn không thể giải thích rõ được. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Có điều, tôi vẫn còn một yêu cầu nho nhỏ, hy vọng Tổng giám đốc Vương có thể giúp tôi một việc.
Hồ Cá Tính tươi cười:
- Hy vọng anh có thể gọi điện thoại cho Hồ Điệp Lam, nói tôi và Tổng giám đốc Trần sắp đến nhà thăm hỏi.
Hồ Điệp Lam là ông chủ xếp danh thứ sáu ở tỉnh Tây, thực lực hùng hậu, nhưng tính tình không quá dễ tiếp xúc.
Hồ Cá Tính nói ra lời này, Vương Hải Dương và Trần Diễm liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hiểu rõ, nhà họ Phó không những chơi xấu mà còn rất vô sỉ, áp dụng phương pháp diệt từng bộ phận, tiến dần từng tầng, buộc từng người vào chiến xa của nhà họ Phó, vì nhà họ Phó mà sử dụng, đồng thời khiến người khác khó lòng từ chối!
Tin rằng đợi sau khi nhà họ Phó hoàn toàn xâm lấn, giữa các ông chủ mỏ trong tỉnh Tây bởi vì Giang Cương mà thành lập trung tâm nghiên cứu phát triển mà hình thành cục diện đoàn kết chưa từng có, có thể sẽ hủy hoại trong một ngày.
Cục diện giới công thương tỉnh Tây, vì nhà họ Phó toàn lực gia nhập, mà thay đổi mạnh mẽ!
Ngay cả khi Trần Diễm đang làm ra lịch sử đưa sói vào nhà với quy mô lớn cho tỉnh Tây, giữa Nghiêm Tiểu Thì và Quý Như Lan có đàm phán sâu sắc, cũng đạt thành cục diện cùng chung nhận thức.
Quý Như Lan mang đến thái độ tán thành của nhà họ Quý quay về Tấn Dương, gặp mặt Hạ Tưởng trước, đi sâu trao đổi cách nhìn sự việc trọng đại – nhất định trưng cầu sự gật đầu trước mắt của Hạ Tưởng, cô ta mới an tâm. Cho dù trong cuộc nói chuyện giữa cô ta và Hạ Tưởng trong lòng khó tránh khỏi tình cảm cá nhân lẫn tạp, nhưng tổng thể mà nói, cử chỉ nhà họ Quý gia nhập ngành điện lực, đã bắt đầu dẫn đến mũi tên không thể quay lại được rồi – sau đó mới tiến hành hợp tác hiệp thương tỉ mỉ với Nghiêm Tiểu Thì.
Bạn bè là bạn bè, làm ăn là làm ăn, Quý Như Lan cũng biểu lộ thái độ con gái trước mặt Hạ Tưởng, trước mặt Nghiêm Tiểu Thì, lúc cần nghiêm túc, cũng có dáng bộ nghiêm trang.
Quý Như Lan và Nghiêm Tiểu Thì bàn bạc liên quan tình tiết hợp tác, tỉ lệ xuất vốn, phân chia lợi nhuận, v.v… mọi chuyện cần phải nói rõ, bày ra trước mặt, giảm thiểu sau này vì phân chia lợi nhuận không đều mà sản sinh ra mâu thuẫn không thể giảng hòa, là không hay rồi.
Nghiêm Tiểu Thì xưa nay khôn khéo hơn người, mọi chuyện không chịu nhượng bộ, nhưng trong chuyện hợp tác với Quý Như Lan, cũng nhượng bộ mà tiến, một chút không nhất thời so đo được mất, thậm chí chủ động nhượng bộ nhiều, biên độ nhượng bộ lớn, khiến Quý Như Lan cũng có chút ngại ngùng.
Điều kiện tiên quyết hợp tác là tôn trọng lẫn nhau và tín nhiệm, Nghiêm Tiểu Thì tôn trọng Quý Như Lan, chính là tôn trọng thực lực nhà họ Quý, thừa nhận địa vị chủ đạo trong chuyện hợp tác với nhà họ Quý. Dù sao cô ta kinh doanh nhiều năm, tuy không phải là người trong chốn quan trường, nhưng cũng hiểu rõ tính quan trọng của lực lượng chính trị khi tham gia vào ngành sản xuất lũng đoạn.
- Như Lan, tôi và cô quen biết nhiều năm nay, vẫn luôn là tình bạn thuần khiết, hy vọng sự hợp tác sau này của chúng ta không ảnh hưởng đến tình bạn của chúng ta. Nếu như vì làm ăn mà ảnh hưởng đến tình bạn nhiều năm, tôi thà không kiếm tiền còn hơn.
Lời của Nghiêm Tiểu Thì nói ra từ trong đáy lòng, cô ta kiếm tiền đủ rồi, cái cô ta muốn chỉ là sự nghiệp, mà không phải là con số về đồng tiền.
Quý Như Lan bắt tay Nghiêm Tiểu Thì:
- Tôi hiểu ý cô, Tiểu Thì, hợp tác với cô, tôi yên tâm. Hơn nữa giữa chúng ta còn có anh ấy, cũng coi như vì anh ấy, không cần là cô hay tôi, ai cũng không muốn dập vỡ việc này.
Nghiêm Tiểu Thì " ừ" một tiếng, đột nhiên giọng điệu hạ đi nhiều:
- Nếu như… tôi chỉ giả định một chút, nếu như giữa chúng ta thật sự phát sinh mâu thuẫn, cô nói anh ấy sẽ hướng về ai?
Quý Như Lan cũng sửng sốt, sự giả thiết của Nghiêm Tiểu Thì đích thực khiến người khác không dễ đoán ra, trong lòng Hạ Tưởng, rốt cuộc cô ta nặng thế nào, còn Nghiêm Tiểu Thì nặng thế nào? Sợ rằng trong lòng cô ta và Nghiêm Tiểu Thì đều không chắc chắn.
Nghiêm Tiểu Thì không đợi Quý Như Lan trả lời, tự hỏi tự trả lời
- Chắc chắn là hướng nhiều hơn về cô, bây giờ cô có vị trí trong lòng anh ấy, ai cũng không thay thế được….
Quý Như Lan mặc dù biết lời nói của Nghiêm Tiểu Thì chưa chắc thật lòng, nhưng nghe thấy bên tai, trong lòng âm thầm vui sướng. Lại thấy Nghiêm Tiểu Thì không vui, liền an ủi khuyên giải Nghiêm Tiểu thì vài câu, không đợi cô ta mở miệng, Nghiêm Tiểu Thì lại lặng yên cười, chuyển đề tài nói:
- Được rồi, không nói tới anh ấy nữa, nói xem ông cụ Quý khi nào thì đi Bắc Kinh đi…
Quý Trường Hạnh lên đường đến Bắc Kinh, chỉ vì nhà họ Quý không biết làm thế nào gia nhập vào ngành điện lực tỉnh Tây mà thể hiện ảnh hưởng thực lực tự trên xuống dưới, Quý Trường Hạnh không thể xuất thiện một mình, ông ta có thể mời ông Trịnh vào thời điểm quan trọng vì ông ta mà nói vài câu.
Khi việc Lôi Trị Học vào Bộ đột nhân gia tăng biến số, cử chỉ nhà họ Quý đột nhiên tham gia ngành điện lực, càng vì vận mệnh chính trị trong nước, gia tăng thêm sương mù khó bề phân biệt.
Ở thủ đô, khi Tỉnh ủy tỉnh Tây đều quay xung quanh việc xung đột âm thầm đọ sức giữa mạng lưới điện địa phương tỉnh Tây và mạng lưới điện quốc gia, Tấn Dương lại thể hiện thái độ không đếm xỉa đến đối với tranh cãi của điện lực, gia nhậm toàn bộ tinh lực bắt đầu thực thi xuất kích bố trí giai đoạn thứ nhất.
Buổi tối, khi Hạ Tưởng tự mình đến sân bay đón Tào Thù Lê, Tấn Dương từ trước tới nay hành động xuất kích quyền lớn với quy mô lớn nhất, chính thức bắn phát súng đầu tiên.
Phát đầu tiên, là trúng vào điểm yếu của Giang Cương.
Trước đó, mỏ than An Đạt của Giang Cương đã bấp bênh rồi, dưới sự chịu liên lụy của sự kiện Coca Cola, dưới sự trừng phạt bộ ngành liên quan, cổ phiếu hạ giá, chỉnh đốn kinh doanh, một loạt sự việc khiến gã sứt đầu mẻ trán, lại thêm Giang An hút thuốc phiện, càng khiến gã giận không hết, đả kích liên tiếp khiến Giang Cương gần như sự đổ.
Còn may, sự việc ngành điện tỉnh Tây tiến hành thuận lợi, Hạ Tưởng nhảy xuống hố rồi, ít nhiều khiến Giang Cương cảm thấy chút vui mừng. Giang Cương chuẩn bị đợi khi Hạ Tưởng sứt đầu mẻ trán, vừa hay gã có thể đưa tay ra, trừng trị Trần Diễm, khiến Trần Diễm trả giá đau đớn thê thảm.
Giang Cương thậm chí đã thiết kế xong cạm bẫy cho Trần Diễm.
Khi điện thoại vang lên. Giang Cương đang nỗ lực thúc đẩy bố trí giai đoạn tiếp theo, nhận được điện thoại thì vẻ mặt biến sắc:
- Cái gì? Địch Quốc Công có tin tức rồi?
Quan Thần Quan Thần - Hà Thường Tại Quan Thần