The act of love . . . is a confession. Selfishness screams aloud, vanity shows off, or else true generosity reveals itself.

Albert Camus

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Em đã làm con tim anh rỉ máu suốt 13 năm
nh yêu em biết nhường nào, cô đơn, quay quắt trong nỗi nhớ em và tha thiết mong em quay về. Nhưng em đâu có nghe thấy tiếng anh, em chỉ nghe thấy tiếng gió biển cùng cuộc sống tấp nập nơi phồn hoa mới. Tình yêu này đã chấm dứt từ ngày em lên xe hoa với hai từ đúng nghĩa của nó vì nay em là của người khác. (Hieu)
From: Nguyen Duc Hieu
Sent: Thursday, October 28, 2010 1:41 PM
Anh đã đọc dòng tâm sự của em rồi, anh rất hiểu em vì chúng ta đã có những tháng ngày hạnh bên nhau, dù thời gian đó đã rất lâu, nhưng tình em thế nào, anh đã hiểu.
Em ơi, sâu thẳm trong tim anh, anh biết chúng ta gặp lại đâu có để được gì, chỉ làm hai đứa thêm buồn và khổ đau khi nhớ lại chuyện cũ. Nhưng em biết không, con người đôi khi biết yêu là sẽ ngang trái, sẽ làm thêm khổ đau nhưng sao vẫn yêu?
Cũng như tình anh và em thôi, biết gặp lại nhau chúng ta có làm thay đổi được gì khi duyên tình hai đứa đã được ông trời sắp đặt, vì vậy khi gặp nhau làm hai đứa mình càng buồn hơn, cô đơn hơn như em từng nói. Nhưng với anh, sự chịu đựng thiếu em, cuộc sống không có em đã quen rồi, mà ngược lại anh đã tìm được niềm vui, niềm hạnh phúc đã mất từ lâu trong tình yêu em mà tưởng chừng như nó đã chết mãi mãi.
Em yêu thương của anh, mặc dù em đã có chồng và một gia đình, nhưng anh lại lần nữa xin lỗi em và người ấy cho anh được gọi em bằng câu yêu thương nhất như thế. Hãy để anh được sung sướng trong hạnh phúc như tưởng 13 năm đã quay trở lại. Anh yêu em biết nhường nào, cô đơn, quay quắt trong nỗi nhớ em và tha thiết cầu nguyện mong em quay về.
Nhưng em đâu có nghe thấy tiếng anh, mà chắc em chỉ nghe thấy tiếng gió biển cùng cuộc sống tấp nập nơi phồn hoa mới. Em không thể biết được, ngày đó có thể nói anh là sinh viên nghèo mới ra trường chỉ có tâm hồn trong sáng biết yêu em. Phải chăng chỉ vì chữ "quá" mà người xưa từng nói: bất cứ cái gì quá cũng không tốt, do vì đã quá yêu em mà không biết được xung quanh đang thay đổi thế nào, em cần gì, vì thế mà một lần anh đã sai lầm và sai lầm đó đã làm mất em mãi mãi.
Em ơi, em từng nói và anh cũng từng cầu nguyện: Kiếp sau ta gặp nhau, nhưng hai chữ "kiếp sau", em tin điều đó không? Đó chỉ là lời bao biện và một chút động viên an ủi như lời trăng trối cuối cùng của người sắp khuất mà thôi. Ở đời này đã có người nào nói kiếp trước tôi đã là vợ hay chồng của ai chưa em, nên khi gặp nhau rồi đừng nói như vậy nghe em, anh thấy não lòng lắm.
Khi xưa em đi, anh còn nhớ từng lá thư em viết trên khổ giấy A4, trải lòng tâm sự trên những dòng bút bi nguệch ngoạc nhoè nước mắt, mỗi phong bì đóng căng tròn toàn chữ, sao em vẫn không thay đổi mà dừng bước đi để giờ đây hai đứa xa nhau, khi gặp nhau rồi nhìn nhau như người xa lạ. Nhìn thấy em muốn ôm em vào lòng nhưng như có thần giao cách trở. Sao em nói còn yêu anh, thương anh sao em đã không chủ động ôm anh, ôm một tình yêu gầy gò ốm yếu mà lâu rồi có cơ hội được chăm chút tình yêu thương cho nó? Lời này gặp em nay anh mới dám nói ra.
Em yêu thương, anh yêu em nhiều lắm em có biết không? Nhưng tình yêu này, tình yêu giờ đây thực sự không phải của hai đứa, nó đã chấm dứt từ ngày em lên xe hoa với hai từ đúng nghĩa của nó vì nay em là của người khác. Cũng như thời đại này khác thời đại của thập niên trước, viết thư cho nhau trên trang giấy trắng như tâm hồn hai đứa còn trong trắng.
Giờ đây viết cho nhau trên trang giấy điện tử thì đâu thấy nước mắt ai đang rơi trong tâm hồn yếu đuối, con chữ đâu có nhoè nhoẹt nước mắt để làm em cảm động. Anh yêu em phải chăng chỉ để lại trong em một chút tình đến cuối đời. Nhưng anh thì khác, con người anh khác, chỉ muốn hét thật to cho bầu không khí vỡ tan, cho cả thế giới biết rằng anh yêu em, nhưng lại không muốn em biết anh còn yêu em nhiều đến thế.
Em ơi, 19/10 em đi rồi, em lại xa gia đình xa nơi em đã từng sinh ra mà từng gọi là quê hương. Còn anh cảm thấy như mất em một lần nữa, mỗi sáng đi làm hay chiều về nghe "Khúc hát sông quê" lại thấy lòng nhớ em đến cồn cào, bỏng rát. Anh chỉ ước muốn, một ước muốn thật giản dị với anh và một ước muốn thật đơn giản với em là hãy đừng xa anh nữa nhé. Mặc dù chỉ cần nghe thấy giọng nói của em hay những con chữ qua messenger nhảy múa là anh thấy hạnh phúc vô bờ rồi.
Em đừng nghĩ, nếu không liên lạc nữa sẽ làm anh không buồn, không nghĩ, mà sẽ làm anh thấy bơ vơ như một đứa trẻ đang bị bỏ rơi. Hãy vì chút tình anh mà chiều anh em nhé, anh tha thiết với em đấy. Thêm nữa, anh mong mỏi hai đứa trong cuộc sống vui buồn, anh sẽ thường xuyên email cho em, anh sẽ gắn những lá thư sau này thêm chút màu hồng như hoa hồng hay hoa đào vào đó để em cảm nhận như là mùa xuân đang đến bên em, để em thấy hạnh phúc hơn.
Em ơi, anh yêu em. Anh chúc em một buổi tối hạnh phúc bên gia đình em nhé. Còn anh cứ mỗi tối về anh sẽ qua cầu Vĩnh Tuy để ngắm nhìn những đoạn đường hay khúc cua mà anh đã cùng em sánh bước bên nhau đi qua. Và không có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc khi cảm nhận có em ở bên, mặc dù em đã xa và rất xa.
Mong gặp lại em yêu. Hôn em thật nhiều.
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)