A book is like a garden carried in the pocket.

Chinese Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Minh Khoa
Số chương: 2448
Phí download: 34 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2048: Nữ Nô
ếu tiền bối không muốn ở đây... Vậy vãn bối sẽ đưa tiền bối đến một tầng khác để trực tiếp xem xét khôi lỗi vậy!" Nam tử trung niên vừa nghe Hàn Lập nói vậy liền ngoan ngoãn đáp ứng.
Sau đó hắn rời khỏi gian phòng này, đồng thời sử dụng thiết bài trong tay đóng đại môn lại trong nháy mắt, lại lần nữa đi về phía tòa truyền tống pháp trận kia.
Hàn Lập im lặng đi theo ngay đằng sau, vẻ mặt từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
Khi hai người sắp bước vào truyền tống trận, đột nhiên phía trước vang lên tiếng vù vù, bạch quang lóe lên, sau đó trong pháp trận bỗng xuất hiện một vài bóng người.
Nam tử trung niên thấy cảnh này liền hơi sửng sốt, ánh mắt lướt về phía pháp trận một cái, sắc mặt hơi trầm xuống.
Vài bóng người này chính là bốn tên vệ sĩ Ma tộc mặc chiến giáp màu đen, một lão già mặc cẩm y và một thiếu nữ hoàng sam.
Sắc mặt lão già cẩm y khô vàng, khuôn mặt âm trầm, có tu vi Hóa Thần, còn thiếu nữ hoàng sam thì có một khuôn mặt tròn trịa, vô cùng xinh đẹp, có tu vi Kết Đan kỳ.
Chỉ có điều trên người thiếu nữ có tầng tầng ma văn màu đen như ẩn như hiện, thần sắc lãnh đạm, bộ dáng như bị cấm chế tu vi, xem ra là một tên nô lệ mới được đưa đến đây!
Sau khi Hàn Lập hướng thần niệm về phía thiếu nữ tùy ý đảo qua, con mắt không khỏi nhíu lại, trên mặt khẽ biểu lộ vẻ khó có thể tin được.
Mà đúng lúc này, lão già cẩm y ở phía trước cũng nhìn thấy nam tử trung niên ở phụ cận, ánh mắt trầm xuống, như cười như không lên tiếng chào hỏi:
"Thì ra là Phương chưởng quỹ! Hẳn là đang mang khách nhân đi lựa chọn nô lệ! Nếu không nhìn trúng được người nào, tiểu đệ vẫn còn một vài nô lệ mới vào cũng không tệ ở bên kia, vị khách nhân này có thể lựa chọn qua thử."
"Không cần, vị Hàn tiền bối này cảm thấy hứng thú một chút với ma tinh khôi lỗi. Hoàng chưởng quỹ cứ đi làm công việc của mình đi." Nam tử trung niên lạnh lùng trả lời, rõ ràng là có quan hệ không tốt lắm với lão già.
"Hàn tiền bối! Thì ra là khách quý đến đây, Hoàng mỗ rõ là thất lễ rồi. Nếu tiền bối cảm thấy hứng thú với khôi lỗi như vậy, trong tay vãn bối có lưu lại vài cái khôi lỗi thượng phẩm, không chừng tiền bối vừa thấy liền vừa ý." Ánh mắt của lão già đảo qua trên người Hàn lập, sắc mặt hơi thay đổi nhưng chỉ trong nháy mắt vẻ mặt đã trở nên tươi cười thi lễ.
"Hoàng chưởng quỹ, lời ngươi nói có ý gì! Hàn tiền bối là khách do ta tiếp đãi, trong tay ta cũng cất giữ không ít ma tinh khôi lỗi, đương nhiên sẽ đưa Hàn tiền bối đi lựa chọn. Xem ra có vẻ Hoàng chưởng quỹ còn bận bịu công việc của mình, trước tiên cứ đem những tên nô lệ mới tới này..., ồ, tên nô lệ này vậy mà không có một chút ma khí nào trên người, nàng không phải là người của Thánh giới chúng ta!" Vẻ mặt nam tử trung niên trở nên khó coi, vừa ngắt lời của lão già cẩm y nhưng khi ánh mắt vừa đảo qua thiếu nữ hoàng sam, trong nháy mắt vẻ mặt đã biến thành kinh ngạc.
"Khà khà, bây giờ Phương chưởng quỹ mới nhận ra sao! Cô gái này quả thật không phải là nô lệ bình thường, ta đã tốn rất nhiều tâm tư mới có thể giành được, còn có trọng dụng khác. Cụ thể mọi chuyện như thế nào, chờ Hoàng mỗ rảnh rỗi sẽ nói chuyện với Triệu huynh. Chỉ có điều về phần ma tinh khôi lỗi, mặt hàng này trong tay ngươi ta còn không rõ sao, lừa bịp một vài tên Nguyên Anh còn được, nhưng nếu mang ra cho Hàn tiền bối xem như ngươi nói, chỉ sợ căn bản không thể đập vào mắt." Hoàng chưởng quỹ ngáp một cái, cũng không thèm nói thêm về thiếu nữ, trái lại tiếp tục vô cùng niềm nở nói với Hàn Lập.
"Họ Hoàng, ngươi..." Nam tử trung niên vừa nghe xong, gân xanh trên trán nổi lên, tức giận tình nói gì đó.
Nhưng đúng lúc này, Hàn Lập giơ tay cản lại trước người, đồng thời nói với lão già cẩm y một câu khiến mọi người ở đây đều trở nên ngẩn ngơ.
"Chuyện ma tinh khôi lỗi hãy để sau, cô gái này bán như thế nào, ta muốn nàng!" Hàn Lập chỉ tay về phía thiếu nữ hoàng sam, trên mặt hiện ra vẻ hơi kỳ quái.
"Xem ra tiền bối vừa ý với nàng. Nhưng vãn bối xin thứ lỗi không thể đáp ứng được, nàng đã có người nhìn trúng từ trước, không thể bán cho tiền bối được nữa." Khóe miệng lão già cẩm y hơi giật giật, vội vàng cười xòa nói.
"Thế nào, Vạn Nô tháp cũng có thể định đoạt trước nô lệ hay sao?" Hàn Lập chớp mắt, không để ý đến lão già mà quay đầu thản nhiên hỏi nam tử trung niên một câu.
"Nô lệ của bản tháp đều là tiền trao giao hàng, tuyệt đối không hề có việc định đoạt trước. Hoàng chưởng quỹ, nếu tiền bối nhìn trúng cô gái này thì bán cho tiền bối có sao đâu. Chẳng lẽ còn sợ Hàn tiền bối không giao đủ ma thạch hay sao?" Nam tử trung niên trừng mắt, bất thình lình cười cười nói với lão già.
"Ngươi nói thật đơn giản. Cô gái này chính là người tiền bối Triệu Văn Hảo muốn, làm sao ta có thể tùy tiện giao ra được. Chẳng lẽ ngươi muốn chịu trách nhiệm giải quyết hậu quả của việc này hay sao?" Lão già cẩm y không hề tức giận, trả lời.
"Cái gì, là nô lệ mà Triệu tiền bối muốn!" Nam tử trung niên nghe vậy liền hít một ngụm lương khí, ánh mắt lướt qua người thiếu nữ, trên mặt đột nhiên lộ vẻ chần chừ.
"Ai là Triệu Văn Hảo, chẳng lẽ là người của Triệu gia?" Hàn Lập nhíu chân mày, bình tĩnh hỏi.
"Hàn tiền bối, Triệu tiền bối chẳng những là người của Triệu gia, còn là thế hệ đứng đầu Triệu gia. Chỉ vì một tên nô lệ Kết Đan kỳ mà kết thù hận, thật sự không phải là một hành động sáng suốt." Nam tử trung niên do dự một chút mới gượng gạo cười thuyết phục.
"Đứng đầu Triệu gia! Vậy hơn phân nửa cũng là tu sĩ Luyện Hư. Nhưng bất kể người nào muốn cô gái này, bây giờ ta đã quyết định phải có nàng rồi. Nếu hắn có ý kiến gì, sau này cứ việc tới tìm ta." Trong mắt Hàn Lập lộ ra một chút ngoài ý muốn, nhưng sau khi cân nhắc một lát liền không chút khách khí cười lạnh nói.
Nam tử trung niên cùng lão già cẩm y vừa nghe vậy, sắc mặt đều biến đổi.
Khi nam tử trung niên muốn nói gì đó nữa, Hàn Lập đột nhiên bước một bước về phía trước, cũng không biết bằng cách nào mà chỉ lóe lên rồi xuất hiện ở giữa bốn tên vệ sĩ Ma tộc, một cánh tay khẽ cử động liền nắm lấy cánh tay của thiếu nữ hoàng sam, sau đó thân hình lại trở nên mờ nhạt, nhoáng một cái đã mang theo thiếu nữ trở lại vị trí ban đầu.
Cả quá trình cũng chỉ khoảng thời gian một lần hô hấp là hoàn thành, động tác của Hàn Lập giống như quỷ mị!
"Tiền bối có ý gì, chẳng lẽ muốn đoạt lấy nô lệ của bản tháp hay sao. Cho dù Hàn tiền bối có tu vi Luyện Hư kỳ nhưng bản tháp cũng không phải là không có cường giả tọa trấn." Thấy cảnh này, lão già cẩm y đầu tiên là ngẩn ra, lập tức hoảng sợ kêu lên.
Bốn tên vệ sĩ Ma tộc ở bên cạnh cũng cuống quít nâng binh khí trong tay lên, vẻ mặt trở nên đề phòng.
Nam tử trung niên đứng bên cạnh hàn Lập cũng rét run trong lòng mà vội vàng lùi lại hai bước, miệng mấp máy gì đó nhưng cuối cùng lưỡng lự không nói gì nữa.
Còn thiếu nữ hoàng sam thì ngẩng đầu chớp chớp mắt nhìn về phía Hàn Lập, vẻ mặt có phần mù mờ.
Hàn Lập trước sau không hề để ý đến lời đe dọa của lão già, trái lại, một luồng pháp lực trong cơ thể khẽ động, nháy mắt đã thông qua cánh tay tiến vào trong cơ thể thiếu nữ hoàng sam lướt qua một vòng, sau đó lập tức thu về, chỉ có điều vẻ kỳ lạ trong mắt rốt cuộc không cách nào che dấu được.
"Đúng là không nhìn lầm, quả thực không giả! Câm miệng cho ta, nếu ngươi không thể quyết định như đã nói, ta đương nhiên sẽ tìm ra người có thể làm chủ."
Hàn Lập thì thào hai câu, ánh mắt chớp động, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, trên người bỗng nhiên bộc phát một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ, khí tức mạnh mẽ khiến hai gã Ma tộc Hóa Thần kỳ cảm thấy như có cuồng phong trước mặt, nháy mắt đã bị một luồng cự lực đẩy ra xa vài chục trượng.
Hai tiếng "Ầm ầm" vang lên, sau khi hai người bọn họ chạm lưng vào vách tường dày của tháp mới miễn cưỡng ổn định lại thân hình, chỉ có điều sắc mắt đã trở nên vô cùng tái nhợt, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Về phần bốn tên vệ sĩ Ma tộc kia, trong nháy mắt liền ngã quỵ xuống, bị khí tức cường đại trực tiếp ép lên trên mặt đất, không cách này đứng dậy nổi.
Thiếu nữ hoàng sam bên cạnh được Hàn Lập cố ý bảo vệ, căn bản không chịu ảnh hưởng chút nào, song khi nhìn thấy cảnh tượng khó có thể tưởng tượng này trước mắt, đương nhiên cũng tỏ vẻ trợn mắt há hốc mồm.
Khí tức trên người Hàn Lập tiếp tục điên cuồng bành trướng, cuối cùng bao phủ cả tòa cự tháp vào bên trong.
Bị luồng khí tức kinh khủng này xông đến, những cấm chế bố trí khắp nơi trong tháp đều không ngừng chấn động, một vài nơi yếu kém trực tiếp phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
Với động tĩnh lớn như vậy, nhiều Ma tộc cao giai đương nhiên đều bị kinh động.
Đang ngồi trong một gian mật thấp ở tầng cao nhất của cự tháp, hai lão già Ma tộc vừa cảm ứng được khí tức đột ngột xuất hiện, ngay lập tức như lửa cháy đến mông nhảy dựng lên, không nói hai lời độn quang lóe lên, trực tiếp độn ra khỏi mật thất.
Một lát sau, trước mặt Hàn Lập bỗng nhiên nhiều ra thêm hai lão già Ma tộc tu vi Luyện Hư kỳ, dưới ánh mắt khó có thể tin được của hai gã chưởng quỹ trong tháp, hai lão già cung kính thi đại lễ với Hàn Lập, miệng không ngừng gọi "Ma tôn tiền bối".
Mà Hàn Lập cũng đã thu lại khí tức cực kỳ khủng bố vừa rồi, chỉ có điều lại lạnh lùng nhìn về phía hai tên Ma tộc Luyện Hư vừa mới xuất hiện trước mặt, sau một lúc lâu mới thản nhiên nói với thiếu nữ hoàng sam ở bên cạnh:
"Ta nhìn trúng cô gái này, muốn mua nàng. Hai vị không có ý kiến gì chứ."
"Đương nhiên không có vấn đề gì. Nếu Ma tôn đại nhân nhìn vừa ý với cô gái này, tự nhiên đó là may mắn trời ban của nàng. Bản tháp xin tặng cho tiền bối người này, tuyệt đối không dám thu một viên ma thạch nào." Lão già một sừng trong hai người không chút do dự nói.
Người bên cạnh cũng cuống quýt gật đầu đồng ý.
Trước kia hai người này cũng từng được gặp Ma tôn của Ma tộc, đương nhiên biết những vị Hợp Thể này đều là những lão quái vật không biết đã sống bao nhiêu năm rồi, đa phần tính tình đều gàn dở vô cùng, tuyệt đối không dám tỏ ra sơ suất chút nào.
"Hắc hắc, chỉ là một chút ma thạch, chẳng lẽ bổn tọa không thể xuất ra nổi sao. Các ngươi cứ cầm lấy, đừng nói bổn tọa ép mua ép bán. Mặt khác, ngoài chuyện này, ta vốn còn có một việc khác muốn thương lượng một chút với hai vị." Hàn Lập cười hắc hắc, tay áo run lên, tức khắc một cái vòng trữ vật đã chuẩn bị đủ ma thạch bay về phía trước.
"Nếu Ma tôn đại nhân còn có chuyện cứ việc phân phó. Nếu hai người vãn bối có thể làm được, tuyệt đối không dám từ chối!" Lão già một sừng chụp lấy chiếc vòng vào tay, không dám trả lại nên đành ôm vào lòng, nói tiếp.
"Việc này hãy để sau này bàn đến. Hiện giờ ta còn có chuyện quan trọng khác cần xử lý một chút. Hy vọng lần sau khi đến đây, quý tháp có thể làm ta vừa lòng!" Vẻ mặt Hàn Lập hơi đổi, sau đó lắc đầu nói.
Vừa dứt lời, hào quang đen kịt ngoài thân Hàn Lập bừng sáng, sau đó đảo qua bên cạnh rồi cuốn thiếu nữ hoàng sam vào đó trong nháy mắt.
Độn quang bùng lên, một đạo kinh hồng nhanh như chớp lao về phía vách đá của tòa tháp.
Một tiếng nổ vang lên, cấm chế trên vách đá chấn động vài lần rồi bị kinh hồng dễ dàng xuyên thủng qua, lóe lên một cái rồi biến mất dạng.
Hai lão già Luyện Hư Ma tộc thấy cảnh này không khỏi cười khổ một tiếng, quay đầu liếc mắt nhìn nhau!
Phàm Nhân Tu Tiên Phàm Nhân Tu Tiên - Vong Ngữ Phàm Nhân Tu Tiên