Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Chương 2027: Dị Ma Kim
L
oại tình hình này dễ làm cho hắn nhớ về đủ loại kỷ niệm khi ra vào phường thị ở Nhân giới năm đó.
Với kinh nghiệm của Hàn Lập có thể nhận ra, tuy phần lớn những thứ bày bán bên trong những gian hàng này đều là một ít tài liệu cấp thấp và pháp khí, nhưng trong đó cũng có không ít vật phẩm quý hiếm xuất hiện.
Dù sao, không phải toàn bộ Ma tộc đều muốn trực tiếp giao dịch với những cửa hiệu buôn bán này với giá thấp.
Đặc biệt là trong tình hình có nhiều Ma tộc dừng lại ở trong thành như thế này, nhất định sẽ có không ít kẻ nhân cơ hội lấy ra một ít vật phẩm quý hiếm của mình để bày bán, hy vọng có thể thu được giá cao.
Hàn Lập vừa đi chầm chậm trên một con phố vừa thả thần niệm ra, nhanh chóng đảo qua quầy hàng hai bên.
Rất nhiều những vật phẩm, tài liệu trên những quầy hàng này tương tự như sản vật của Linh giới, chỉ có điều thay vì ẩn chứa một lượng lớn linh khí thì lại là thành ma khí cực kỳ thuần khiết.
Đương nhiên cũng có một ít tài liệu ẩn chứa linh khí thuần khiết, nhưng rõ ràng số lượng thua xa những tài liệu chứa ma khí.
Đối với những tài liệu đó, Hàn Lập vốn chưa nhìn đến một cái, mà tập trung phần lớn sự chú ý lên những thứ cổ quái quý hiếm mà chính mình cũng chưa từng thấy.
Mấy thứ này chắc là tài liệu đặc thù của Ma giới.
Còn một số pháp khí bảo vật kia, hắn cũng chỉ đảo thần niệm qua qua thôi.
Bảo vật cấp cao bình thường đã không thể lọt vào tầm mắt hiện tại của hắn. Về phần pháp khí đẳng cấp linh bảo thì tỷ lệ xuất hiện tại địa phương như thế này là bé gần như không có.
Vì thế Hàn Lập sẽ không tiêu phí tâm thần trên những thứ này.
Con phố này không quá dài, hai bên có tầm ha, ba trăm quầy hàng.
Chưa tốn đến thời gian một bữa cơm, hắn đã xem qua quá nửa số quầy hàng, nhưng chỉ rất ít thứ có thể làm cho hắn chú ý. Cho dù có mấy thứ khiến cho hắn dừng lại, cầm lấy đánh giá một phen, nhưng cuối cùng vẫn là lắc đầu bỏ đi.
Tuy rằng những tên Ma tộc bán hàng này hung thần ác sát nhưng sau khi phát hiện ra tu vi Luyện Hư của Hàn Lập, đều trong lòng ớn lạnh, kẻ nào cũng mặt tươi cười lấy lòng, không còn dám thể hiện vẻ bất mãn chút nào.
Hàn Lập chầm chậm tiến lên, trong lòng đã bắt đầu có chút thất vọng.
Dù vừa rồi hắn phát hiện ra vài loại tài liệu không có ở Linh giới nhưng cũng khong có tác dụng gì lớn đối với cấp bậc tồn tại như hắn. Ngay khi hắn đang thầm nghĩ có nên rời khỏi con phố này để đi đến mấy cửa hiệu cỡ lớn đáng chú ý lúc nãy vừa nhìn thấy hay không thì một luồng hơi thở không tệ bỗng nhiên bộc phát ra từ một quầy hàng nào đó ở phía trước, đồng thời một tiếng hét giận dữ truyền đến.
“Thứ này, ta muốn có, đây là số ma thạch trước kia ngươi yêu cầu, nhanh đem đồ ra đây.”
“Đừng nên lôi thôi. Không phải ta đã nói rồi sao. Hiện tại thứ này tăng giá, nếu muốn, trừ phi có một kiện ma khí cấp cao hoặc là mười khối ma thạch cực phẩm, nếu không thì cũng đừng nghĩ đến chuyện đó!” Một âm thanh âm trầm dị thường lạnh lùng trả lời.
“Ta đã giao tiền đặt cọc ngày hôm qua, bây giờ vất vả lắm mới đưa đủ số lượng ngươi đưa ra, hôm nay ngươi lại đòi tăng giá với ta. Chẳng lẽ người giễu cợt ta!” Giọng nói thứ nhất càng giận dữ thêm, có vẻ như không chịu bỏ qua.
“Hắc hắc, thứ ấy là của ta tất nhiên giá như thế nào là theo ý ta. Đây là tiền đặt cọc ngươi đưa hôm qua, nhanh cầm lấy đi. Đã không có ma thạch cực phẩm và ma khí cấp cao thì lăn ra xa chút.” Kẻ có giọng nói âm trầm cười lạnh một tiếng, nói ra lời cực kỳ cay nghiệt.
“Thối lắm. Ngươi cũng không hỏi xem Ngưu mỗ là ai, có thể để cho ngươi tùy tiện trêu chọc sao. Nếu hôm nay không bán cho ta thứ đó, ta liền đánh vỡ từng cái xương một của ngươi.” Nam tử thứ nhất rõ ràng không phải là nhân vật bình thường, sau khi phát khùng, lời nói cũng trở nên vô cùng ngoan lệ.
“Đánh gãy xương cốt của ta sao? Ha ha, Cũng không biết đã bao nhiêu năm rồi ta chưa nghe người ta nói câu này. Nếu ngươi có bản lĩnh ấy thì cứ việc đến thử một lần!” Kẻ có giọng nói âm trầm không phật lòng mà còn trả lời châm biếm.
Đồng thời, một luồng hơi thở không kém chút nào so với trước phóng lên cao cũng từ quầy hàng đó.
Một phen ồn ào như vậy tất nhiên khiến một số Ma tộc ở xung quanh xôn xao nhìn lại, còn bắt đầu có một số Ma nhân to gan cảm thấy hứng thú đi đến quan sát.
“Hé, đây không phải Hải Phi của Lam Đồn tộc và Ngưu Lực của Điểu Đề tộc sao? Sao bọn hắn lại gục gặc rồi!”
“Hắc hắc, có kịch hay để xem rồi. Hai ma này đều có tu vi không kém, nếu thật sự ra tay thì cũng khó nói ai thắng ai thua!”
Lập tức, âm thanh bàn tán thì thầm từ bốn phía truyền đến.
Có vẻ như hai tên Ma tộc này có danh tiếng không nhỏ ở Huyết Nha thành, phần lớn Ma tộc xung quanh đều nhận ra hai người.
Sau khi dùng hai mắt tỏa lam quang quét qua, hàn Lập liền nhìn được đại khái tình hình trước quầy hàng.
Trong vòng tròn do hơn mười tên Ma tộc vây quanh, có một tên Ma tộc dữ tợn cao ba trượng, trên đầu có mấy chiếc sừng cong, mặt mũi tràn đầy vẻ tức giận, đang cùng chủ quầy giằng co không dứt.
Chủ quầy lại là một tên Ma tộc béo lùn, da màu lam sẫm, mắt híp gian xảo.
Hai luồng hơi thở lúc nãy chính phát ra từ trên thân hai ma này, và dường như đều là tu vi Hóa Thần.
Chẳng qua trong đó có một cái là sơ kỳ.
Tên Ma tộc cao lớn đó tuy rằng tu vi thấp hơn một tầng nhưng nhìn dáng vẻ cường tráng như vậy thì có lẽ có chút thành tựu về luyện thể. Nếu thật sự ra tay, thật khó nói ai là người có lợi thế hơn.
Tất nhiên, chỉ là hai Ma tộc Hóa Thần kỳ sẽ không thể khiến cho Hàn Lập chú ý nhiều. Sau khi hướng thần niệm tùy ý đảo qua trên người hai ma, hắn đã định thu hồi thần niệm, không để ý nữa.
Nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua vật mà tên chủ quầy béo lùn đang cầm chặt trong tay, vẻ mặt hắn chợt động, đột nhiên bước về hướng đám ma kia.
Chỉ sau mấy cái chớp động, thân hình Hàn Lập đã xen lẫn vào bên trong đám Ma nhân, mắt nhìn chằm chằm không chớp vật trong tay Ma tộc béo lùn.
Đấy là khối khoáng thạch hai màu đen trắng đan xen kỳ dị, chỉ lớn chừng nắm tay nhưng lóe lên những tia sáng lạnh lẽo như băng.
Sau khi hướng thần niệm dò xét vật đó, tròng mắt Hàn Lập bỗng nhiên co rụt lại, trên mặt chợt hiện lên một tia vui vẻ.
Lúc này, dưới sự quan sát của những ma đang vây quanh xem náo nhiệt, không những lời lẽ tranh chấp của hai tên Ma tộc càng lúc càng trở nên căng thẳng, mà hơi thở cũng thêm kinh ma…
Nhưng không biết do nguyên nhân gì mà hai ma vẫn chưa thực sự ra tay.
“Hắc, hắc, ta thấy hai vị cũng đừng nên tranh chấp mãi nữa. Chỉ là một khối Dị Ma kim mà thôi, chẳng lẽ hai vị đạo hữu thực sự định lên Ma võ đài để đánh nhau sống chết ư. Nếu đúng là như vậy thì dường như mạng hai người không đáng quý chút nào.” Một vị ma đứng xem dường như quen biết với cả hai tên Ma tộc boongc nhiên cười khuyên bảo.
“Ra là Đàm huynh. Không phải ta cố ý tăng giá không bán mà Dị Ma chi khí ẩn chứa trong khối Dị Ma kim của ta có ẩn chứa có chút đặc thù, hơn xa các tài liệu cùng loại. Nhưng hôm qua ra giá có hơi thấp, nếu không thì sao hắn không muốn mua khối trong tay ta chứ. Tuy rằng loại tài liệu này vô cùng hiếm hoi nhưng cũng không phải cửa hiệu khác không có bán..” Sắc mặt tên Ma tộc béo lùn hơi giãn ra, sau khi ôm quyền hướng về người khuyên bảo, nhưng hắn vẫn không có ý định nhân nhượng.
“Thối lắm. Nếu không phải thấy khối Dị Ma tinh của ngươi không tệ thì sao ta lại giao trước tiền cọc, còn đưa ra luôn một lúc mười khối Ma thạch cực phẩm. Rõ ràng là ngươi thấy ta đang muốn có vật ấy ngay nên cố ý nâng cao giá. Việc không thủ tín như vậy cũng chỉ có Lam Đồn tộc các ngươi mới có thể làm được.” Tên Ma tộc cao lớn nghe thấy vậy cũng nổi giận đùng đùng nói.
“Ngươi dám sỉ nhục Lam Đồn tộc chúng ta, vậy trước hết ngươi để lại một cánh tay đi đã.” Vừa nghe thấy lời này, trên khuôn mặt tên Ma tộc béo lùn liền hiện lên một tia đỏ sẫm kỳ dị, đồng thời trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng, nói.
Sau đó, tay áo ma này run lên, một đạo hàn mang bắn ra, lao thẳng đến chém vào tay tên ma tộc cao lớn, thế đi nhanh như chớp!
Tên Ma tộc cao lớn kia cũng đã sớm đề phòng, sau khi hừ lạnh một tiếng, bàn tay hắn chợt nắm lại, một mặt cốt thuẫn màu trắng hiện lên trước người không một tiếng động.
Ngay khi hàn quang lóe lên, chuẩn bị chém lên trên thuẫn thì một bóng người chợt mơ hồ hiện ra, quỷ dị xuất hiên trước tên Ma tộc cao lớn, đồng thời cánh tay khẽ động, một bàn tay năm ngón màu vàng liền chộp gọn lấy đạo hàn quang kia.
“Chẳng lẽ hai vị thực sự định kinh động đến vệ sĩ chấp pháp của bản thành sao. Khối Dị Ma Kim này ta cũng thấy có chút hứng thú, mang đến cho ta nhìn một chút đi.”
Bóng người đột ngột xuất hiên này chính là Hàn Lập. Lúc này, hắn phóng ra hơi thở mạnh mẽ của cấp Luyện Hư khiến cho Ma tộc xung quanh sau khi cảm ứng được liền nhao nhao biến sắc.
“Tiền bối, ý của ngươi là…” tên Ma tộc cao lớn kia nghe thấy vậy thì ngẩn ra nhưng nghĩ gì trong lòng lại nói.
“Sao, ngươi muốn tranh khối ma kim này cùng ta sao?” Hàn Lập không quay đầu lại nhàn nhạt nói, nhưng linh áp trên thân cuốn lên một cái, hung hăng chụp về tên Ma tộc cao lớn sau lưng.
“Bộp, bộp” mấy tiếng vang lên.
Vị Điểu Đề Ma tộc bị ép cho thối lui về sau liên tiếp mấy bước, sắc mặt trở nên tím tái như gan lợn, hoảng sợ liền nói : “Không dám”, lập tức cả người nhếch nhác quay đầu bỏ đi.
Còn những tên Ma tộc đứng xung quanh xem náo nhiệt sau khi bị ánh mắt sắc bén của Hàn Lập đảo qua thì kinh hãi trong lòng, không dám ở lại chỗ cũ ti chút nào, im lặng tản ra.
“Tiền bối cũng cần khối ma kim này sao, thế này vậy, xin trả mười khối ma thạch rồi cầm lấy thứ này đi.” Tên Ma tộc béo lùn thấy tình hình này, vẻ ngoan độc trên mặt đã sớm không thấy tăm hơi, trong lòng âm thầm kêu khổ, chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười, dâng lên đồ vật trong tay.
“Hư! Ngươi sợ cái gì chứ. Thực sự nghĩ ta thân phận lớn hơn mà không thể trả cho ngươi một cái giá thỏa mãn sao? ” Hàn Lập hừ lạnh một tiếng, chợt vung một ống tay áo lên hút khối kim loại trắng đen lẫn lộn vào trongtay, đồng thời cúi đầu cúi đầu bắt đầu xem xét.
“Không dám, vãn bối tuyệt đối không dám suy nghĩ như thế!” Tên Ma tộc béo lùn nghe thế, dù có hơi yên tâm hơn nhưng ngoài biểu hiện ngoài mặt vẫn cứ khúm núm không dám nhiều lời.
Cũng khó trách, lấy biểu hiện đáng sợ vừa rồi của Hàn Lập, nếu muốn tiêu diệt hắn vốn dễ chỉ như nhấc tay. Cho nên, hắn tình nguyện vứt bỏ khối Dị Ma Kim cũng không muốn đắc tội với một cường giả Luyện Hư kỳ như vậy.
Lúc này, Hàn Lập không còn tiếp tục quan sát tên Ma tộc béo lùn chút nào nữa, chỉ lật qua lật lại, không ngừng xem xét khối khoáng thạch trong tay, nhưng ngoại trừ tinh quang lóe lên trong mắt thì trên mặt không có chút biểu tình nào.
“Đừng nói ta ỷ thế hiếp người, cái phi kiếm này có thể xem như một kiện ma khí cao cấp, thừa sức để đổi lấy khối Dị Ma Kim này. Nhưng phải nói cho ta biết khối ma kim này người lấy được từ đâu.”