Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Dù rất nhớ nhưng em sẽ phải quên
T
ừ khi gặp và yêu anh em thấy mình mạnh mẽ hơn nhiều, em biết tự mình chấp nhận, đủ can đảm để đứng vững, biết nhìn về phía trước mặc dù rất khó nhưng em sẽ phải vượt qua. Em không thể để anh đứng mãi trong trái tim em được bởi như vậy em sẽ rất đau. (Huyen Anh)
Từ: huyenanh Dang
Đã gửi: 26 Tháng Tư 2011 10:12 SA
Gửi chuột yêu của em!
Yêu một người thật khó nhưng để giữ được người đó bên mình lại càng khó hơn. Anh à, trước khi gặp anh, em đã nghĩ cuộc đời mình sẽ chẳng thể rung động trước một người con trai nào nữa, tình yêu với em là một cái gì đó đáng trân trọng và đã bị tổn thương. Em đã không yêu hay nói đúng hơn là chẳng dám yêu, chẳng dám để ý thêm một ai nữa vì em sợ rằng trái tim bé nhỏ này sẽ bị tổn thương thêm một lần nữa.
Em đã tự vẽ cho mình một vòng tròn bảo vệ và đặt trái tim mình vào giữa, yên tâm làm việc, tập trung học hành cho đến một ngày, ngày định mệnh, ngày mà anh đã cầm điện thoại lên và nháy máy vào số của em, ngày mà em không biết rằng sau này mình sẽ yêu anh. Có lẽ là cái duyên của em và anh, hay nói đúng hơn cái duyên này là do đứa bạn thân nhất của em đã đưa anh và em đến với nhau.
Chúng mình quen nhau thật nhanh và yêu nhau cũng thật bất ngờ, em cũng không biết nữa bởi với em tình yêu một lần đến để cảm nhận thật không đơn giản, cũng không biết được tại sao hình bóng anh lại đi vào trái tim em nhanh đến vậy. Tình yêu và nỗi nhớ anh, em vui và hạnh phúc biết bao khi biết rằng trái tim em lại biết rung động thêm một lần nữa, thậm chí nó còn mạnh mẽ hơn gấp nhiều lần.
Nhưng rồi cái gì đến mà không thuộc về mình thì cũng phải đi thôi phải không anh? Chẳng có gì mà tồn tại được mãi mãi. Tình yêu đến với em từ khi nào và ra đi cũng chẳng hề báo trước. Biết trước chúng mình sẽ có ngày hôm nay, vì em luôn nghĩ cái gì đến sớm cũng sẽ chóng ra đi như lời người ta thường nói.
Dù em là người chủ động nói lời chia tay nhưng em chẳng thấy lòng mình thanh thản, bởi vì em biết em đang dối lòng mình. Chỉ vì lòng tự trọng của cả hai đứa mà mình đã phải xa nhau, em biết cả anh và em chúng ta chẳng hề có lỗi.
Ngày trước gặp chuyện không vui em có thể khóc rất dễ dàng nhưng giờ điều đó với em lại thật khó khăn. Nếu ngày trước khi phải xa anh chắc em sẽ khóc thật nhiều, khóc như một đứa trẻ bị mẹ đánh nhưng sao giờ đây em không thể khóc. Trong đầu em như trống rỗng, tỉnh táo, mơ hồ, em không biết nữa, cảm giác đó thật khó chịu, anh biết không?
Em đã rất nhớ anh, nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười, nhớ giọng nói ấm áp, nhớ vòng tay siết chặt, và nhớ những nụ hôn ấm áp anh trao, nhớ lắm. Chia tay anh sẽ chẳng còn ai để em nhớ và nghĩ đến mỗi ngày, sẽ chẳng còn con “chuột yêu” để em kêu mỗi sáng thức dậy, cũng chẳng còn ai hỏi han em sau mỗi buổi đi làm về.
Anh là một chàng lính hải quân, anh thuộc về vùng biển vùng trời bao la của tổ quốc. Đó cũng là một phần khiến em yêu anh hơn. Người ta bảo làm vợ lính khổ lắm, nhưng yêu anh em không sợ khổ, em chấp nhận những gì thuộc về anh là của anh. Kể cả gia đình anh, mái ấm không thể có gì thay thế trong anh, em biết mình không bao giờ là người có thể thay thế gia đình trong anh, nên em không đòi hỏi, chỉ cần anh hiểu em.
Vì thế em đã chấp nhận chọn con đường ra đi bởi em không muốn vì em mà anh khó xử với gia đình. Giá như người yêu em bản lĩnh hơn, yêu em nhiều hơn, tạo cho em niềm tin để em có thể vượt qua, để em có cơ hội chứng tỏ mình với gia đình anh.
Em mong nếu em cố gắng sẽ có một ngày họ sẽ chấp nhận em, nhưng anh đã không cho em cơ hội, hay nói đúng hơn tình yêu của anh dành cho em không đủ lớn để có thể níu kéo em ở lại, anh chấp nhận để em bước đi. Em giận lắm, bởi sự buông tay của anh đã làm cho trái tim và lòng tự trọng của em bị tổn thương. Em đã khóc rất nhiều và chấp nhận ra đi.
Trong thời gian yêu anh em đã cố gắng hiểu anh, em biết có những điều trong gia đình anh mà anh vẫn chưa nói hết với em. Em không trách anh vì em hiểu có những cái mà không phải lúc nào cũng có thể nói ra, em không ép anh phải nói cũng không buộc anh phải nói ra hết những chuyện riêng tư của mình.
Em biết nếu anh yêu em thật lòng thì sẽ có một ngày nào đó anh sẽ nói với em, lúc mà anh cảm thấy mình sẵn sàng và thực sự tin tưởng em. Yêu anh em tôn trọng anh, trân trọng những gì anh có, anh có hiểu không? Sao anh không tin em, em buồn lắm, anh à.
Gia đình anh không muốn anh yêu em, em tủi thân lắm, cho dù em không biết lý do phản đối đó là gì nhưng lòng tự trọng của em đã bị tổn thương rất nặng nề. Em biết em chưa hoàn hảo đối với anh và gia đình anh nhưng em cũng có lòng tự tôn của riêng em. Với anh có lẽ cái gì cũng vội vàng còn với em đã từ lâu mỗi việc em làm, mỗi quyết định của em đều phải suy nghĩ kỹ rồi mới dám quyết định.
Kể cả trong tình yêu em cứ tưởng sự lựa chọn của em là hoàn hảo, là đúng đắn, nhưng em vẫn sai, sai vì đã lựa chọn một người thiếu quyết đoán như anh. Có lẽ anh đã đánh giá quá thấp lòng tự trọng và sự lựa chọn của em.
Em ra đi nhưng lòng em nặng trĩu, em buồn. Ngày em ra đi tuy em không khóc nhiều nhưng đó là ngày mưa ướt đẫm lòng em. Những ngày xa anh là những chuỗi ngày em dường như câm lặng, nhiều lúc đôi bàn chân em tưởng chừng như chùng xuống, trái tim em như xát muối, mặn chát và đau buốt. Tinh thần em không biết đang buồn hay vui, nhiều lúc em tưởng chừng như mình vô cảm. Đau lắm anh biết không?
Giờ em phải học cách quen dần với hiện tại không có anh. Đã nửa năm rồi em không có anh bên cạnh, thời gian anh yêu em chắc sẽ không nhiều bằng thời gian anh làm cho trái tim em đau khổ cùng với thời gian em có thể làm lành lại vết thương. Phải mất bao lâu để em có thể xóa đi hình ảnh của anh trong trái tim đau này. Rồi tất cả sẽ ổn thôi phải không anh?
Từ khi gặp và yêu anh em thấy mình mạnh mẽ hơn nhiều, em biết tự mình chấp nhận, đủ can đảm để đứng vững, biết nhìn về phía trước mặc dù rất khó nhưng em sẽ phải vượt qua. Em không thể để anh đứng mãi trong trái tim em được bởi như vậy em sẽ rất đau. Em muốn anh thấy em mạnh mẽ hơn, rồi mọi chuyện sẽ qua.
Hoa hồng vàng loài hoa em thích, anh đừng bao giờ tặng ai đó sau em, anh nhé. Người ta bảo màu vàng là màu của sự chia ly, sự phản bội nhưng sao em vẫn thích, chẳng lẽ cuộc đời em chỉ toàn sự phản bội và chia ly thôi sao. Có lúc nào anh đi ngang qua đóa hồng vàng mà lòng chợt nghĩ đến em không nhỉ? Người con gái đã từng là một thời của anh.
Cảm ơn anh đã làm sống lại những cảm xúc yêu thương trong em, em sẽ mạnh mẽ vậy nên anh đừng lo cho em, a nhé. Anh cứ nhẹ lòng mà bước tiếp trên con đường mà anh đã rẽ. Chúc anh mọi chuyện tốt lành và hạnh phúc, dù hai ta không thể đi chung trên một con đường nhưng em vẫn sẽ dõi theo từng bước chân anh và sẽ mãi nhớ về anh.
Hôm 8/3 anh gọi cho em, anh chỉ đơn giản là chúc mừng em mùng 8/3. Lẽ ra em đã tự hứa rằng sẽ không nghe máy anh nữa nhưng em vẫn muốn nghe lời chúc mừng từ anh, thật may lần này sau khi nghe máy anh xong em không còn thấy nhớ anh nhiều như trước đây nữa, phải chăng em đã quen dần với cảm giác mất anh.
Sự ra đi của anh trong suốt nửa năm qua đã tạo cho em một thói quen không buồn khi không có anh bên cạnh, em thấy mừng vì điều đó, vì em không muốn mình phải sống mãi với nỗi buồn của quá khứ. Anh đã xa, không còn bên em như ngày nào nữa, em phải chấp nhận sự thật đó cho dù với em nó thật khó và rất cay đắng, nhưng em không nên mơ tưởng mãi cái mà nó không bao giờ thuộc về em.
Em chấp nhận sự thật mất anh, em yêu anh và sẽ vẫn mãi yêu anh. Trong thời gian xa anh em không phủ nhận rằng mình đã rất nhớ anh, nhớ rất nhiều và đến giờ phút này vẫn nhớ nhưng chúng ta không thể cùng nhau đi tiếp trên một con đường nữa.
Dù không thể cùng nhau bước tiếp trên một con đường nhưng em vẫn sẽ cầu chúc cho anh hạnh phúc, còn với em anh chính là niềm hạnh phúc của em. Nhưng em sẽ không chờ đợi anh nữa, bởi em sẽ tìm đến với một người mà với họ em là niềm hạnh phúc. Hạnh phúc chính là yêu và được yêu, anh ạ. Anh giữ gìn sức khỏe anh nhé, và nhớ đừng bao giờ làm cho người mình yêu đau khổ như đã từng làm với em nha anh.
Tạm biệt anh, tạm biệt tình yêu của em, tạm biệt một mối tình cho em nhiều nước mắt, tạm biệt một kỷ niệm buồn đã xa. Em sẽ chôn chặt nó vào quá khứ, xin anh đừng bao giờ quay về đảo lộn cuộc sống của em nữa, hãy để cho hình ảnh anh mãi bình yên trong em.
Hổ con của anh.