Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Tác giả: VnExpress
Thể loại: Tùy Bút
Số chương: 5239
Phí download: 44 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Dù có lấy chồng, em vẫn dành một góc trái tim cho anh
ần cuối cùng trước khi đi lấy chồng, em đã đứng lặng lẽ cạnh cây dừa nhìn vào cổng nhà anh. Thật gần gũi và cũng thật xa lạ. Em đã ra về mà nước mắt như mưa…! Q. ơi, em sẽ mãi mãi vẫn dành một góc nhỏ trái tim cho anh.
From: thaottp
Sent: Thursday, September 17, 2009 11:17 AM
Gửi anh Q.!
Em viết lên những dòng chia sẻ này không phải để khuấy động mặt hồ phẳng lặng…, bởi biết đâu rằng người ấy đã có gia đình và một cuộc sống bình yên. Em chỉ muốn nói lên tất cả nỗi lòng mình để được vơi bớt và thấy lòng mình nhẹ nhàng hơn. Biết đâu một ngày nào đó anh đọc được những dòng này và Q. ơi, mong anh hãy hiểu và tha thứ cho em. Tận đáy lòng em (cô gái có tên như một loài cỏ dại) luôn cầu chúc cho anh được hạnh phúc.
Em đã tình cờ tìm lại được số điện thoại của anh, một thoáng bâng khuâng chợt đến, cơn mưa cuối hạ bất chợt đổ về làm em bâng khuâng… Nhìn qua khung cửa kính trong căn phòng làm việc nơi một cao ốc, gió se lạnh của mùa thu tràn về làm em chợt nhớ anh…
Ngày đó khi em còn là một nữ sinh lớp 10, ngây thơ và lãng mạn, còn anh, một chàng trai vừa tròn 18 tuổi, anh đến học việc tại cửa hàng cơ khí nhỏ của bố em. Lúc đầu em rất không thích anh và luôn luôn tìm cớ để trêu tức anh, em thật trẻ con và hiếu thắng quá phải không anh?
Sau đó ít lâu anh về Hà Nội lập nghiệp, qua mọi người em cũng biết về hoàn cảnh của anh. Cha mẹ anh đã ly thân mỗi người đã có cuộc sống riêng, từ nhỏ đến lớn anh sống với ông bà ngoại ở quê… Anh thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ, còn em cô gái từ bé đến lớn đã được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ đã không cảm nhận được nỗi buồn luôn hiện hữu trong ánh mắt anh mỗi lần anh nhìn và tâm sự với em.
Rồi em tốt nghiệp cấp 3 và cũng về Hà Nội học. Em còn nhớ biết bao những lần anh đến đón em tại cổng trường, những lần mưa rét anh đến đón em rồi lặng lẽ lủi thủi ra về dưới màn mưa sau khi cánh cổng nhà bác em khép lại.
Em nhớ những lần anh và em đi uống café ngày em mới nhập học, em nhớ anh đã bất ngờ ôm chặt lấy em mà không nói nên lời. Em biết anh rất rất yêu em, nhưng tại sao, tại sao Q. ơi anh không nói là anh đã yêu em. Biết bao nhiêu lần ngồi bên anh, em chỉ muốn ôm lấy anh và nói với anh rằng em yêu anh biết bao, nhưng chẳng bao giờ anh nói lên điều ấy cả. Lòng tự trọng và hiếu thắng của người con gái luôn có được nhiều người theo đuổi đã ngăn cách không cho em tới được bên anh. Em nhớ lúc đó em đã gạt anh ra và bỏ chạy. Em nhớ dáng anh lủi thủi đi về trên con đường có ngọn đèn loang lổ bóng đêm…
Em nhớ tấm thiệp anh gửi tặng em có một bông hồng đỏ thắm - một hộp chocolate và một con gấu bông… Tấm thiệp ấy ghi một dãy số 25251325. Anh à, đến bây giờ em cũng không biết anh muốn nói với em điều gì qua những con số khô khan ấy, hả Q.!
Anh còn nhớ không? Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng của tình yêu hai đứa, em nhớ tối hôm ấy hai đứa mình đi uống café trong quán nhỏ cạnh dòng sông thơ mộng, không biết anh nói gì mà em đã giận dỗi bỏ ra đứng một mình một góc. Anh luôn làm lành trước trong mỗi lần chúng mình giận nhau. Anh ôm vai em xoay em lại. Anh ôm em vào lòng và bất ngờ đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng cháy bỏng trái tim em và anh thì thầm bên tai em. Anh nói: "T. ơi, anh yêu em!".
Q. ơi, nụ hôn đầu em đã dành cho anh, em đã ngây ngất trong hạnh phúc. Hạnh phúc ấy sao ngọt ngào quá. Vậy mà sao em đã quá dại khờ đã để đánh mất anh. Chúng mình đã xảy ra mâu thuẫn, em là người có lỗi nhưng Q. ơi, anh đã bỏ đi không cho em một lời giải thích. Anh đã bỏ vào Nam làm việc và rời ra em mãi mãi…
Nước mắt em rơi không biết bao nhiêu xuống dòng sông nhỏ nơi kỷ niệm của hai đứa. Con bé hiếu thắng ngày nào đã hiểu thế nào là mất mát và nỗi đau khổ của chia ly, nhưng đã quá muộn màng để em kịp níu bước chân anh. Anh đã thay số điện thoại khác và ra đi rời xa em mãi…
Thời gian trôi đi, em cũng phải lấy chồng khi tuổi đời không còn trẻ nữa. Hãy hiểu cho em Q. ơi. Em không biết tìm anh ở đâu trong biển người rộng lớn này. Đôi khi trong những giấc mơ nỗi nhớ anh vẫn hiện về trong tâm trí. Như một cơn sóng ngầm giữa biển nước mênh mông. Đã nhiều lần em tìm xuống nhà ông bà ngoại của anh muốn tìm tin tức của anh mà không gặp ông bà. Lần cuối cùng trước khi em đi lấy chồng, em đã đứng lặng lẽ cạnh cây dừa nhìn vào cổng nhà anh. Thật gần gũi và cũng thật xa lạ. Em đã ra về mà nước mắt như mưa…!
Giá như, ôi hai chữ giá như nhẹ nhàng mà sao đau đớn thế. Tận đáy lòng anh có còn nhớ những lời cuối cùng trong lá thư buồn anh viết lại cho em không “…dù sau này lấy vợ anh sẽ vẫn dành một góc nhỏ trái tim cho em…”, có không hả anh?
Em không biết lúc này cuộc sống riêng của anh ra sao nhỉ? Q. ơi anh có hạnh phúc không? Em cầu mong hạnh phúc sẽ đến với anh. Em cầu mong cho mọi điều tốt nhất sẽ đến với anh và Q. ơi, em sẽ mãi mãi vẫn dành một góc nhỏ trái tim cho anh… Mong người ấy luôn yêu anh và mang lại hạnh phúc cho anh Q. nhé!
Người em gái bé nhỏ đồng hương của anh!
VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết) - VnExpress VnExpress - Tâm sự (tổng hợp hơn 5000 bài viết)