Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Con luôn mong gặp bố dù chỉ trong mơ
N
hững kỷ niệm về bố rất mù mờ, nó chỉ là những hình ảnh lờ mờ trong đầu con, nó là những gì thực sự con còn nhớ, cũng có những điều chỉ là tưởng tượng trong đầu con khi mọi người kể về bố. 5 tuổi còn quá nhỏ để một đứa trẻ lưu giữ những kỷ niệm. (Ly)
Từ: Ly
Đã gửi: 30 Tháng Bảy 2012 1:20 CH
Bố!
Còn 4 ngày nữa là tròn 18 năm mẹ phải một mình nuôi ba chị em chúng con, 18 năm con chưa được gọi hai tiếng “Bố ơi”. Nhiều lúc con ngồi ngẫm nghĩ không biết cảm giác khi gọi như thế nó sẽ thế nào. Có lẽ 18 năm làm con quên mất cảm giác đó rồi. Nhiều người hỏi về bố, khi biết thì họ xin lỗi và con nói không sao đâu vì con đã quen rồi nhưng thực sự thì không phải thế.
Có nhiều lần con nằm nghĩ không biết nếu bố không bỏ mẹ và chúng con đi sớm thế thì giờ này con sẽ thế nào nhỉ. Vậy là sẽ chẳng bao giờ con được gọi bố. Có thể mai sau con sẽ dùng đến hai chứ “bố ơi” nhưng không phải hai chữ “bố ơi” mà 18 năm về trước con hay dùng và cũng không phải hai chữ con vẫn hằng ao ước. Bao nhiêu lần con ước được gọi bố một lần nhưng con biết là sẽ chẳng bao giờ được. Và con khóc, khóc rất nhiều.
Những kỷ niệm về bố rất mù mờ, nó chỉ là những hình ảnh lờ mờ trong đầu con, nó là những gì thực sự con còn nhớ, cũng có những điều chỉ là tưởng tượng trong đầu con khi mọi người kể về bố. 5 tuổi còn quá nhỏ để một đứa trẻ lưu giữ những kỷ niệm. Nhưng con biết người thiệt thòi nhất vẫn là mẹ, để nuôi ba chị em chúng con mẹ đã phải chịu bao khổ cực cả về thể chất lẫn tinh thần. Thực sự con rất muốn được gặp bố, chỉ trong mơ thôi cũng được.