Số lần đọc/download: 52597 / 1451
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Chương 1898 : Nổi Giận
T
rên khuôn mặt, tuy rằng vẫn còn nhìn ra được vẻ mặt tàn bạo hung ngược ban đầu của Thiên Quỷ, nhưng trong đôi mắt trợn tròn rõ ràng vẫn còn lưu lại nét hoảng sợ.
Phảng phất vào lúc đầu tên Thiên Quỷ này bị trảm xuống, đã thấy được một việc khó có thể tin được, mới có bộ dáng chết không nhắm mắt như vậy.
“Hàn huynh, vị ma tộc bỏ chạy kia…” Ngân Quang tiên tử liếc qua đầu của tên Thiên Quỷ, có chút giật mình hỏi.
“Tiên tử yên tâm, tên đó cùng với ba con Thiên Quỷ còn lại cũng đã bị ta chém chết rồi.” Khóe miệng Hàn Lập lộ ra một chút tiếu ý, tay áo bào dột nhiên run lên, một đoàn hắc quang từ bên trong bay ra, bên trong vây quanh một cánh cửa màu xanh nhỏ cỡ hơn một tấc.
Rõ ràng chính là Thiên Quỷ Môn do Trọc đầu ma tộc lúc trước thả ra!
Lúc này Thiên Quỷ Môn lung linh mê người, quang mang ảm đảm dị thường, bộ dáng tựa hồ cũng có chút thương tổn.
“Thật tốt quá. Đám ma tộc này đã được diệt, hành tung của chúng ta càng không có khả năng bị sơ hở. Lần này, có thể hoàn toàn đem ba tên Ma tộc tôn giả này tiêu diệt, toàn dựa vào thần thông kinh người của Hàn huynh. Nếu không do nha đầu Linh Lung kia năm xưa từng đề cập qua với ta sự tình của Hàn đạo hữu, thiếp thân thật không dám tin tưởng các hạ từ lúc tu đạo đến giờ, bất quá mới chỉ hơn hai ngàn năm thôi.” Ngân Quang tiên tử vừa mừng, vừa kinh nghi nói.
Tại hạ bất quá chỉ là may mắn mà thôi, công pháp tu luyện vừa vặn đối với quá nửa công pháp của ma tộc âm quỷ có tác dụng khắc chế, nếu thật so với các đạo hữu đồng giai khác, thần thông cũng không nhất định có thể mạnh hơn bao nhiêu. Cũng phải nói sự tình ban đầu tiên tử đã đáp ứng ta, ngàn vạn lần đừng quên nhé.” Hàn Lập trong miệng khiêm tốn mấy câu, chợt thâm ý nói.
“Điều này xin Hàn huynh yên tâm, thiếp thân ban đầu đã đáp ứng đạo hữu, tự nhiên cũng có chút nắm chắc. Ta cùng Lung Linh xuất thân đồng tộc, thay đạo hữu truyền chút tin tức, cũng không phải là một việc quá khó khăn. Chỉ là bây giờ Linh Lung đang theo bên cạnh Ngao Khiếu tiền bối, nhất thời không có cách nào bắt được liên lạc.” Ngân Quang tiên tử cười nhẹ một tiếng nói.
“Vậy Hàn Mỗ xin đa tạ tiên tử, sau này Ngân Quang đạo hữu nếu có việc cần Hàn mỗ xuất lực, tại hạ sẽ tận hết sức mình.” Hàn Lập cười nhẹ một tiếng trả lời.
“Đây chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, Hàn huynh không cần phải quá khách khí!” Ngân Quang tiên tử vừa nghe một lời của Hàn Lập, ánh mắt sáng lên, mừng rõ trả lời.
Thần thông của Hàn Lập to lớn vượt xa tưởng tượng của nàng, so với Hợp Thể hậu kỳ tu sĩ cũng không chênh lệch chút nào, có thể khiến một vị đai thần thông tu sĩ nợ chút nhân tình, đối với con đường tu luyện sau này tự nhiên có giúp ích to lớn.
Hai người sau khi thương lượng thêm mấy câu, lúc này liền chia ra thi pháp đem tất cả dấu vết đánh nhau ở phụ cận xóa đi, sau đó độn quang cùng nhau, tiếp tục nhắm hướng Ỷ Thiên thành bay tới.
Hàn Lập hai tay thu lại hóa thành một đạo thanh hồng nhàn nhạt, không nhanh không chậm phi độn trên không trung, xem ra đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường sau trận tranh đấu lúc nãy. Nhưng ở bên trong một ống tay áo, năm ngón tay đang vuốt ve nhè nhẹ một hộp gỗ nhũ bạch sắc.
Nơi sâu thẳm trong mắt hắn, thỉnh thoảng thoáng qua một chút biểu tình đăm chiêu..
Hộp gỗ này chính là hắn lần nữa sử dụng Huyền Thiên tàn nhận, lấy được một trong các chiến lợi phẩm từ trên người Trọc đầu ma tộc
Lúc đầu, hắn cũng không để ý đến vật này. Nhưng sau khi phát hiện vô luận thần niệm hay là linh mục cũng vô pháp thâm nhập vào bên trong, trong lòng tự nhiên rất tò mò.
Nhưng hộp gỗ này rõ ràng đã bị hạ một loại cấm chế vô cùng lợi hại, lấy thần thông cùng thành tựu trận pháp của hắn cũng không thể dễ dàng phá giải, Hàn Lập liền đem vật này thu lại, trước hết vội vã chạy đi.
Bây giờ ngón tay đang vuốt ve mặt ngoài hộp gỗ, có thể rõ ràng cảm nhận thấy trên hộp truyền đến một tia nhiệt ý nhè nhẹ.
Nhưng bất quá sau thời gian cạn một chung trà, nhiệt độ trên hộp gỗ đột nhiên giảm nhanh, trong chớp mắt trở nên băng giá dị thường, có vẻ thần bí dị thường.
Hàn Lập trong lòng có chút ngạc nhiên, đối với đồ vật bị cấm chế bên trong hộp gõ, tự nhiên càng cảm thấy có chút hứng thú.
Bất quá hiện tại vẫn đang trên đường đi, tự nhiên cũng không phải là lúc nghiêm túc nghiên cứu cấm chế trên hộp gỗ, chỉ có thể đợi đến Ý Thiên thành rồi tính.
Hàn Lập trong lòng tự cân nhắc như thế, năm ngón tay đột nhiên bắn ra năm giọt huyết châu, chợt lóe lên rồi biến mất, liền hóa thành mấy cái huyết sắc phù văn phủ lên xung quanh hộp gỗ.
Vì lý do cẩn thận, hắn vận dụng tới cấm chế thuật học được từ một dị tộc khác, ở bên ngoài hộp gỗ bày ra thêm một tầng cấm chế cực kỳ huyền diệu.
Tiếp theo trong tay áo thanh quang chợt lóe, hộp gỗ bạch sắc liền không thấy đâu nữa, bị thu vào trong vòng tay trữ vật, sau đó Hàn Lập toàn tâm điều khiển độn quang bay đi.
Dựa vào tu vi bây giờ của hai người Hàn Lập và Ngân Quang, trong chốc lát công phu liền bay ra ngoài trăm vạn dặm, sau cùng không còn thấy bóng dáng nào nữa.
Mà cơ hồ cùng một thời gian, trong một tòa ma thành mới kiến lập ở ngoài xa không biết bao nhiêu vạn dặm, trong đại điện một tòa tam giác cự tháp cao chừng mấy ngàn trượng, đột nhiên vang lên một tiếng rống to, liền sau đó một âm thanh băng hàn thấu xương, giận dữ từ bên trong truyền ra!
“Chuyện gì đã xảy ra! Ba tên Ma tôn vận chuyển một món đồ, lại vẫn có thể xảy ra việc ngoài ý muốn. Ba tên phế vật, bọn hắn chẳng lẽ thật sự muốn bị ném vào trong Hồ Hóa Ma!”
Người nói chuyện, là một thiếu niên thanh tú thân mặc huyết bào đang ngồi ỡ vị trí chủ vị giữa đại điện, trên mặt tràn ngập biểu tình cực kỳ tức giận, rõ ràng chính là hóa thân của thánh tổ đầu tiên hàn lâm Linh giới, Huyết Quang thánh tổ.
Hóa thân này tuy rằng chỉ có tu vi Hợp thể hậu kì đại thành, nhưng sau khi giận dữ, sau lưng chợt hiện ra một cái cự đại ma ảnh cao hơn mười trượng.
Ma ảnh này toàn thân đỏ như máu, trên đầu mọc ra mười mấy cái quái sừng lớn nhỏ, đồng thời trên người có vài sợi xúc tu to lớn lúc ẩn lúc hiện, múa may không ngừng, giống như một đầu bạch tuột khổng lồ.
Mà từ trên thân Ma ảnh này, tán phát ra khí tức kinh khủng phảng phất như thực thể. Đem bốn vách đại điện đè ép tới vang lên tiếng ken két loạn xạ, có vẻ sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.
Một đám hắc giáp vệ sĩ đứng bên trong đại điện, đứng trước cỗ khí tức này sắc mặt liền đại biến nửa quỳ trên mặt đất, cúi đầu không dám nhìn về phía Huyết Quang thánh tổ chút nào.
Chỉ có hai tên cao giai Ma tộc đứng cách Huyết Quang thánh tổ không xa, vẫn đứng yên thẳng tắp, nhưng thấy bộ dáng vị thánh tổ này, cũng không cầm được mà nhìn nhau một cái.
“Huyết Quang đại nhân, không biết đã xảy ra chuyện gì, khiến người tức giận như vậy?” Trong đó một tên nam tử thân mặc áo bào ngân ti rộng thùng thình, kinh ngạc hỏi.
“Ta cho ba tên thủ hạ mang theo một món đồ vạn phần trọng yếu ra ngoài làm việc, kết quả một luồng thần niệm bản thánh tổ lưu lại trên vật đó, lại bị người khác dùng bí thuật ngăn cách. Xem ra ba tên gia hỏa kia khẳng định đã xảy ra chuyện, nếu không tuyệt không thể xảy ra loại chuyện tình này.” Nét giận dữ trên mặt Huyết Quang thánh tổ rất nhanh biến mất, nhưng vẫn âm trầm dị thường nói.
“Lại có chuyện này! Theo lý thuyết thật không có khả năng, ba tên Ma tôn cùng đồng hành, cho dù gặp phải nhân tộc Hợp thể hậu kì đại thành tu sĩ, cũng có thể tự vệ. Về phần tên nhân tộc Đại Thừa tu sĩ, lần xâm nhập thánh giới chúng ta ngàn năm trước, sau khi bị mấy vị thánh tổ đại nhân liên thủ đánh cho bị thương, đáng lý không thể ra mặt vào lúc này.” Một tên cao giai Ma tộc khác, trung niên mỹ phụ thân mặc áo phấn, hai mắt như nước, cũng có chút kinh nghi nói.
Cả ba người đồng thời ngã xuống, đích thực có chút bất khả tư nghị, Nhưng nếu là bị người khác biết trước được tin tức, sau đó cướp đi bảo vật, cũng không phải là không có khả năng. Bản thánh tổ vừa rồi dùng bí thuật thử liên lạc với bọn họ, cũng không có bất kỳ hồi âm nào. Người đâu, đi tra cho ta xem trong Thần Hồn điện có hồn hỏa nào cấp Ma tôn bị tắt hay không.” Huyết Quang thánh tổ sắc mắt âm tình bất định gật gật đầu, bỗng nhiên lại lớn tiếng phân phó.
“Vâng, thánh tổ đại nhân” Phụ cận một tên hắc giáp vệ sĩ, lập tức tức cung kính đáp ứng một tiếng, sau đó không chút tiếng động lui ra ngoài điện.
Huyết Quang thánh tổ thấy thế, thân hình liền dựa vào lưng ghế phía sau, hai mắt híp lại không nói thêm lời nào nữa.
Bên cạnh một đôi nam nữ Ma tộc, tự nhiên biết tâm tình vị Thánh tổ ma tộc này không tốt, cũng không dám vào lúc này tùy ý mở miệng nói tiếng nào.
Cả gian đại điện nhất thời trở nên không một tiếng động !
Tình hình yên tĩnh quỷ dị ước chừng sau thời gian cạn một chung trà, thân hình hắc giáp vệ sĩ chợt lóe rồi lần nữa xuất hiện ở cửa vào đại điện, vội vã đi vào.
Hồi báo Thánh tổ, trong Thần Hồn điện có hồn hỏa của ba vị tôn giả đại nhân trước sau đều bị tắt đi!” Tên ma tộc vệ sĩ này nửa quỷ trên mặt đất, có chút kinh hoảng trả lời.
“Ba người?” Huyết Quang thánh tổ ánh mắt đang híp lại chợt trợn tròn, thả ra thích quang kinh người.
Đồng thời “ dát băng” một âm thanh vang vọng truyền đến, một cánh tay đang bắt chặt cái ghế trong phút chốc cái ghế liền tan thành tro bụi.
“Đúng vậy, Thánh tổ đại nhân. Căn cứ theo đại nhân phụ trách Hồn điện đích thân kiếm chứng, Hồn hỏa bị tắt chính là của đám Lam tôn giả ba người rời đi vài ngày trước đó.
Huyết Quang thánh tổ nghe được lời này, sắc mặt liền trở nên xanh mét.
Bên cạnh ngân ti nam tử cùng trung niên mỹ phụ mắt thấy cảnh này, không cầm được nhìn nhau một cái, trong lòng đồng dạng cảm thấy hoảng sợ.
Bất quá hai người tự nhiên cũng nhìn ra, vị Huyết Quang thánh tổ đại nhân này, nói là vì ba tên Ma tôn ngã xuống mà kinh sợ cũng chưa đúng, chi bằng nói là vì bọn họ làm mất đi món đồ kia mới giận dữ dị thường.
Điều này làm cho hai tên cao giai Ma tộc đối với vật kia, đoán già đoán non cả lên.
“Hai ngươi lập tức mang theo một đội Huyết Quang Tinh Vệ xuất phát, lập tức tìm tới vị trí ba người họ ngã xuống, cho dù chính là Đại Thừa tu sĩ ra tay, cũng không có khả năng một chút dấu vết tranh đấu cũng không lưu lại được. Hai người đem nơi đó mỗi một tấc đất cũng phải cẩn thận tìm tòi một phen, nhất định phải tra rõ ràng là người phương nào của nhân tộc ra tay, cùng với tung tích của đám nhân tộc tu sĩ này. Hai người các người chỉ cần chuyên tâm phụ trách việc này, nếu có tin tức lập tức truyền tin cho ta biết!” Huyết Quang thánh tổ sau khi đắn đo một chút, liền hạ quyết tâm phân phó một tiếng.
“Vâng, Huyết Quang đại nhân!” Đôi cao giai nam nữ ma tộc này, liền cúi người hành lễ rồi lĩnh mệnh nói.
Nửa canh giờ sau, một đám huyết vân từ trong cự tháp cuồn cuộn bay ra, bên trong mơ hồ có thể thấy được một đám ma tộc dữ tợn thân mặc một bộ huyết giáp trong suốt, chừng hơn trăm người, trong chốc lát liền bay ra khỏi ma thành không thấy bóng dáng.
Hơn một tháng sau, ở phụ cận một tòa cự đại thành thị xây sát vào mặt hồ của nhân tộc. hai đạo độn quang được che giấu rất kỹ từ phía chân trời bay đến, sau mấy cái chớp động, bỗng nhiên hạ xuống một đỉnh núi vô danh gần đó.
Hai đạo nhân ảnh này, một người áo bạc phiêu động, một người một thân thanh bào, chính là Hàn Lập cùng Ngân Quang tiên tử không ngại ức vạn dặm đường, rốt cuộc cũng bay tới phụ cận Ỷ Thiên thành.
Nhưng giờ phút này ánh mắt hai người nhìn về phái Ỷ Thiên thành, nhất thời hơi thở ngưng trọng, vẻ mặt trở nên nghiêm nghị.
Chỉ thấy trên hư không phía xa một bên tường của Ỷ Thiên thành, đang lơ lửng hơn vạn con hắc sắc cự chu (thuyền lớn màu đen), và ở giữa đám chiến chu này, có hằng hà sa số kỵ sĩ dữ tợn đều cưỡi các loai ma thú lớn nhỏ.
Đám ma thú này chân đạp hắc vân, thân khoác thú giáp, rõ ràng khác rất xa đám ma thú bình thường.!