Số lần đọc/download: 52597 / 1452
Cập nhật: 2019-03-18 02:41:50 +0700
Chương 1884: Nhân Ma Chi Chiến (3)
Q
uầng sáng kim sắc vẫn sừng sững bất động ở trong vụ nổ, nhưng khi tầng sương vụ màu lục ăn mòn chợt hiện thì nó không ngừng dao động, tuy rất chậm nhưng đích xác khiến uy lực quầng sáng từng chút giảm dần.
Bất quá đúng lúc này, pháp trận trong thành lũy rốt cục đã kích phát xong. Quang cầu ngân sắc chợt lóe, ào ào biến mất không thấy ở trung tâm của pháp trận.
Ngay sau đó, ở phía trên hơn mười trượng thành lũy, không gian chợt dao động rồi các quang cầu màu bạc hiện ra, chúng quay tròn vừa chuyển sau đó oành oành bạo nổ ra.
Từng đạo điện hồ màu bạc từ giữa cuồng bắn ra, hóa thành những hàng rào điện thật lớn, bao phủ cả một vùng.
Vô luận Hỏa cầu Phong nhận hay là lục vụ vừa tiếp xúc hàng rào điện liền lập tức bị điện quang xé rách, trong tiếng nổ tan biến không sót lại chút gì.
Tiếp theo lưới điện chợt lóe, liền hóa thành vô số con ngân xà bắn vào trong ma khí.
Tiếng vang ầm ầm liên miên không dứt, ma khí cùng ngân hồ quang điện thoáng chốc đan xen sau nổ bung ra.
Trong công kích dày đặc, hai loại ma thú cuống cuồng né tránh nhưng vẫn tổn thất thảm trọng, không ít Ma Tích cùng Độc Trùng bị điện hồ đánh trúng biến thành tro bụi.
Hơn nữa điện hồ khiến ma thú bị thương càng nhiều gấp mấy lần, vô số ma thú bị tàn phá thân thể, ở trong ma khí nằm hàng loạt, trong miệng không ngừng kêu rên.
Tuy thế đám ma thú còn lại vẫn điên cuồng phát động công kích nhưng trong khoảng thời gian ngắn căn bản không làm gì được kim sắc quầng sáng.
Ngược lại quang cầu trên không thành lũy hiện liên tiếp phát ra ngân sắc điện hồ, oanh kích hung mãnh dị thường.
Sau một thoáng hai loại ma thú liền tổn thương gần nửa.
Ở xa xa, Tử giáp Ma tộc trên không trung thấy cảnh này thì sắc mặt khó coi, không nói hai lời giơ đơn thủ vẫy một cái.
Hai cây tiểu kỳ đang trôi nổi liền bị thu về tay, dưới sự chà xát của hai tay liền hóa thành hai cỗ khói nhẹ biến mất.
Tiếp theo ngón tay hắn búng ra, các tiểu kỳ khác cũng oong oong kêu vang, gần một nửa trong đó lại khẽ run lên!
Chỉ thấy đám ma thú hình dáng như những con ốc sên hai đầu to lớn mầu trắng ngà nằm úp trong đại quân, đột nhiên ngoài thân chớp động bạch quang. Tiếp theo hai chiếc râu thật lớn giương lên không trung, trong miệng phát ra tiếng rống vang, phun ra hai cột sáng màu trắng nhũ, chợt lóe hung hăng đánh tới quầng sáng kim sắc.
Quầng sáng chợt giống như mặt hồ phẳng lặng bị hai cục đá ném vào, nhộn nhạo một chút rồi nổi lên sóng gợn, ở ngay sau đó liền rung lên rồi cột sáng xuyên thủng mà qua.
Các tu sĩ bên trong mấy chục thành lũy chưa kịp phản ứng, khi các cột sáng chợt lóe qua thì biến thành tro bụi, căn bản không thể ngăn cản mảy may.
Không riêng như thế, ở hậu phương đàn ma thú khổng lồ xôn xao một trận, rốt cục trong tiếng hô vang động liền chạy băng băng như điên tới Thiên Uyên thành.
Đám ma nhân trôi nổi trên trời cao thì ngoài thân chợt lóe linh quang, cũng từ từ bay về phía trước, đồng thời trên người bay ra đoàn đoàn ô quang hoặc cuồn cuộn ma khí, nhất thời khí thế kinh người.
Trong tầng ma khí trên rất cao vang lên một tiếng trống thật lớn. Chỉ thấy vô số Phi Xa đen thùi sáng bóng từ trong đó bay ra, ở trên đứng là đám Ma tộc cấp cao mặc các loại ma giáp, một đám dữ tợn hung ác thần tình sát khí, cầm trong tay đao thương kiếm kích.
Tiếng thê lương sắc nhọn nổi lên, ở sau hơn trăm chiếc phi xa là một chiếc cực lớn dài mấy trăm trượng, được hai con quái thú thật lớn kéo đi, cũng từ trong ma khí hùng hổ phi ra.
Hai quái thú toàn thân bao phủ lớp lông màu tím, hình thể giống như con bò tót nhưng trên mũi lại có một chiếc sừng tỏa ra kim quang chói mắt, bộ dáng rất là hung ác.
Phía trên phi xa cực lớn này lại sừng sững hàng trăm giáp sĩ, ở trung tâm là Ma tộc giáp tím cùng lão già áo lục sắc mặt lạnh lùng đang đứng.
Ma tộc sau một phen cẩn thận thăm dò, rốt cục phát động chân chính công kích.
Trên đài cao, đám người Cốc trưởng lão thấy hết thảy thì không khỏi nhíu mày.
Số lượng Ma tộc tinh nhuệ xuất hiện rất ít. Thật sự vượt ngoài dự đoán của bọn họ, so với nghe đồn về Ma tộc hung mãnh những lần Ma kiếp trước thật không hợp.
Tuy rằng ma thú hung hãn dị thường nhưng chỉ bằng chút thực lực này, muốn chiếm lĩnh Thiên Uyên Thành thật chỉ là mơ mộng hão huyền.
Lúc này đại quân ma thú đối diện điện xà ngân sắc, liều mạng vọt tới trước quầng sáng kim sắc, thúc dục pháp lực thiên phú công kích hoặc dùng tấm da dày thịt béo trực tiếp húc vào.
Đám ma nhân trên không thì thao túng ma khí, hóa thành các loại ma vân liều mạng ngăn cản điện hồ giáng xuống, giảm bớt tổn thương cho ma thú phía dưới.
Mà các phi xa chở giáp sĩ Ma tộc lại đứng ở cách quầng sáng hơn mười dặm, liền ào ào huy động binh khí trong tay trực tiếp công kích.
Từng đạo kinh hồng đen thùi từ trên các phi xa ầm ầm lao ra, mấy chớp động liền cuồn cuộn đánh lên quầng sáng kim sắc, nhất thời tiếng kêu chấn động cả một vùng trời.
Hàn Lập thở dài một hơi, quay sang đám người Kim Việt thiền sư nhíu mày nói một câu:
"Mấy vị đạo hữu, xem ra khác với những lần trước của Ma tộc, công kích lần này chỉ thuần túy thăm dò. Nếu như thế Hàn mỗ về trước. Tại hạ đang tế luyện một loại bảo vật đến thời điểm mấu chốt, một khi hoành thành thì sẽ tương trợ được một phần khi chống lại Ma tộc."
"Đợt công kích này đích xác không mạnh như dự đoán, thật có chút ngạc nhiên. Nếu Hàn đạo hữu có chuyện quan trọng trong người, cứ việc yên tâm đi trước xử lý. Ở đây, xem ra trong thời gian ngắn không cần Hợp Thể tu sĩ ra tay." Kim Việt thiền sư thở dài một hơi, hướng sang Hàn Lập gật gật đầu, tựa hồ không vì Ma tộc đang gặp bất lợi mà cao hứng.
"Đích xác như thế! Nếu ngay từ đầu Ma tộc liền toàn lực ứng phó tấn công bản thành thì ngược lại lão phu còn yên tâm hơn. Tình hình trước mắt nên cẩn thận hơn một chút. Chúng ta là chiến lực cao nhất trong thành, nhưng chỉ có chuyện đặc biệt mới cần phải xử lý, không thể vì Ma tộc quấy nhiễu mà đều bị kềm chế. Như vậy đi! Chỉ cần Ma tộc không phát động toàn lực tiến công bản thành, chúng ta sẽ luân phiên chủ trì ứng phó quấy nhiễu.
Hàn đạo hữu, ngươi không phải là thành viên Trưởng lão hội, đối với nhân thủ cùng phòng ngự trong thành vốn không hiểu rõ lắm, cũng không cần tham dự luân phiên trực ban. Bất quá đến thời điểm bản thành nguy cơ, mong rằng đạo hữu mạnh mẽ tương trợ." Cốc trưởng lão có chút trầm ngâm nói.
"Cốc huynh yên tâm điểm này!"
"Hàn mỗ cũng không có ý kiến!"
Mấy tồn tại Hợp Thể nghe lời này thì khẽ gật đầu đồng ý.
Vì thế khi ma thú đang công kích kịch liệt dị thường, Hàn Lập liền hai tay liền ôm quyền hóa thành một đạo thanh hồng rời đi.
Đám người Kim Việt thiền sư cùng Ngân quang tiên tử không lâu sau đó cũng ào ào rời cung điện bạch ngọc mà đi.
Trong nháy mắt, trên cung điện chỉ còn lại có Cốc trưởng lão cùng đại hán mặc hắc bào.
"Cốc huynh, chúng ta vẫn khoanh tay quan sát sao, như vậy không khỏi ở thế bị động. Hơn nữa Kim Húc Bảo Kính hình thành tầng phòng hộ, chịu công kích hung mãnh như thế thì tiêu hao linh thạch thật không nhỏ" Đại hán áo đen lúc trước thủy chung không mở miệng, nhìn kịch chiến xa xa tiếng gầm rú từng trận thì lạnh giọng hỏi một câu.
"Hừ, Bảo đạo hữu yên tâm. Ma tộc lấy ma thú cấp thấp làm vật hi sinh, tính toán thử năng lực phòng ngự của bản thành, bản trưởng lão cũng không muốn làm cho bọn họ quá thất vọng. Để vận dụng Thất Tinh Tinh Hỏa đại trận, cho bọn họ thưởng thức một chút. Coi như giảm oai phong sĩ khí của bọn chúng" Cốc trưởng lão nghe vậy ánh mắt chợt lóe, hừ một tiếng nói.
"Thất Tinh Tinh Hỏa trận! Đây chính là một trong đòn sát thủ của bản thành, hiện tại lộ ra thì không tốt lắm đâu." Lần này, đến phiên đại hán áo đen lắp bắp kinh hãi có chút chần chờ.
"Không sao, ta chỉ phát động một thành công hiệu của đại trận. Như vậy khiến đám Ma tộc chỉ xem được một chút lợi hại, sẽ không bại lộ uy lực chân chính của trận này. Nói không chừng, ngược lại có thể làm cho Ma tộc cấp cao phán đoán sai lầm." Cốc trưởng lão lại khoát tay, như định liệu trước nói.
"Ừm, Cốc huynh nói cũng hữu lý." Đại hán áo đen trầm ngâm rồi ngưng trọng gật đầu.
Hai tồn tại Hợp Thể kỳ lưu lại chủ trì đồng ý, mệnh lệnh phân phó xuống dưới thực không có gì trở ngại.
Trong một tòa cự tháp đỏ đậm ngầm ở chỗ sâu Thiên Uyên thành, trong mật thất có bảy lão già tóc trắng thân vận đậm trường bào, đang nhắm mắt ngồi xếp bằng ở các nơi nhãn trận của một trận đồ kim sắc nhất.
Lúc này trên người bảy lão quay cuồng không chừng hỏa khí, toàn bộ đều chủ tu hỏa công pháp, hơn nữa từ linh áp phát ra trên người thì đều có tu vi Luyện Hư kỳ kinh người.
Trên người lão già thoạt nhìn già nua nhất, đột nhiên truyền ra một tiếng chuông đồng thanh minh.
Thần sắc lão già vừa động lập tức mở hai mắt, trong mắt là một mảnh đỏ đậm ẩn có hỏa diễm quay cuồng.
Tay vừa lật chuyển, trong tay lão già bỗng hiện ra một kiện pháp bàn màu trắng, cúi đầu nhìn lướt qua thì khóe mắt chợt động.
"Bắt đầu phát động đại trận, chỉ cần kích phát một phần mười tinh hỏa lực thất tinh." Lão già lành lạnh nói.
"Vâng, đại ca!" Sáu lão già khác nghe vậy giương mắt một lời đáp ứng nói.
Tiếp theo bảy người đưa song thủ kháp quyết, hỏa quang đỏ đậm ngoài thân chợt bốc cao lên, lại bỗng đưa tay vỗ vào thiên linh cái.
"Bốp!" "Bốp!" vài tiếng truyền ra, bảy Nguyên Anh màu đỏ đậm quỷ dị hiện ra.
Trên hai tay cả đám đều có một kiện bảo vật hồng chói lọi, phân biệt là Hoàn, Phiên, Kiếm, Dao, Tháp, Bài, Châu.
Mặt ngoài chúng lưu chuyển hồng quang, tản ra hỏa lãng bức người cực nóng, hiển nhiên là dị bảo thuần túy cực hỏa.
Trong miệng bảy Nguyên Anh này truyền ra pháp chú, bảy kiện hỏa bảo vật tỏa hồng quang rồi phóng to tới mấy lần, từ tay các Nguyên Anh bay ra hạ xuống trung tâm trận đồ.