Số lần đọc/download: 4221 / 45
Cập nhật: 2014-12-04 16:13:47 +0700
Chúng mình có duyên mà không phận
E
m rất yêu anh, nhưng em lại chẳng đặt trái tim mình về chốn ấy dù mình đã từng có những khoảnh khắc thật êm đềm, dù em từng cảm nhận được tình yêu anh dành cho em và anh giữ chặt em, không cho em buông tay anh. Em đã cố gắng để bên cạnh người đàn ông yêu em nhất nhưng em mệt mỏi rồi. (Lan)
Từ: nguyen thi ngoc lan
Đã gửi: 23 Tháng Năm 2011 7:49 CH
Anh có nhớ trước khi em nhận lời yêu anh, em đã nói: “Tất cả đều do duyên số" không? Vì thế nên em tin chúng ta chỉ có duyên mà không phận.
Con người vì cô đơn nên cần đi tìm nửa trái tim còn lại, rồi tìm thấy, rồi yêu, rồi xa nhau mãi mãi. Anh à, em rất yêu anh, nhưng em lại chẳng đặt trái tim mình về chốn ấy dù mình đã từng có những khoảnh khắc thật êm đềm, dù em từng cảm nhận được tình yêu anh dành cho em và anh giữ chặt em, không cho em buông tay anh. Em đã cố gắng để bên cạnh người đàn ông yêu em nhất nhưng em mệt mỏi rồi.
Em đã tự hỏi mình rằng, liệu anh có phải là người đàn ông yêu em nhất không khi mà thời gian qua anh đã đem đến cho em quá nhiều sự đau khổ. Em không muốn những ký ức về anh là sự ám ảnh, là sự sợ hãi, là những cảm giác mệt mỏi đến cùng cực. Vì tình yêu anh dành cho em quá lớn sao? Không đâu anh, em đã thuộc lòng cái lý thuyết "Yêu một người là muốn cho người ấy được hạnh phúc, dù cái hạnh phúc ấy không phải do mình mang lại". Sao tình yêu của anh lại trái ngược hoàn toàn như thế? Ừ thì anh bảo, anh muốn là người đem hạnh phúc đến cho em.
Những người đàn ông đi qua cuộc đời em, dừng lại và yêu thương em, em sẽ vẫn nghĩ và tin rằng, anh là người đàn ông yêu em nhất, được chứ anh? Đừng để cái suy nghĩ ấy của em mất đi và bị lu mờ bởi những hành động sốc nổi của anh nữa. Em cũng là một con người chứ không phải một cỗ máy, cũng có trái tim để yêu và được yêu, cũng thấy đau đớn đến tận cùng khi bị tổn thương chứ? Cớ sao anh lại có cách cư xử như thế? Em muốn nhận được lời giải thích từ anh.
Đủ rồi anh nhé, trả em về với cuộc sống bình yên đi. Anh biết điều duy nhất mà em không làm được là sự nhẫn tâm, nhưng em đã học được rồi, sự mạnh mẽ và cứng rắn khi cần có. Em học được sự dửng dưng với cuộc sống xung quanh, em học được nó rồi nên không bận tâm quá nhiều vào cuộc sống của người khác, anh hiểu không?
Em biết rằng, anh cũng đang dõi theo từng bước chân em qua. Đã hơn 4 tháng qua rồi, nhanh thật anh nhỉ, thời gian đủ để cho em và anh hiểu rằng mọi thứ đều không thể thay đổi được nữa, và thực sự em không muốn quay lại con đường em đã đi qua.
Dường như em đã quen với cuộc sống chỉ có riêng em. Không yêu thương, không quan tâm và không bận lòng đến người đàn ông nào nữa. Mặc dù đôi khi vẫn còn đó cảm giác thăm thẳm của nỗi buồn, chạnh lòng khi mệt mỏi, cần lắm một bờ vai êm, vòng tay ấm.
Em không tin cái gì là mãi mãi, nhưng tận sâu thẳm trái tim em, luôn cầu mong anh hạnh phúc. Những gì anh đã làm em đau khổ thì xin anh đừng làm tổn thương bất kỳ người con gái nào nữa, chỉ với em thôi. Còn những gì anh chưa làm cho em, anh hãy mang đến cho người con gái yêu thương anh, xin hãy hứa với em như thế.
Còn em, gia đình, công việc và những mối quan hệ đời thường cứ như một vòng xoáy đang cuốn em vào đấy. Có lẽ nó cứ xảy ra theo một quy luật tất yếu mà thôi. Em tin, đâu đó em sẽ tìm thấy một hạnh phúc thật sự có duyên lẫn phận anh à.